6 tuổi tiểu xà hậu - Chương 46

Chương 46: Người không phạm ta, ta không phạm người


"Đáng chết."   

Mắt thấy cung vàng điện ngọc của mình bị bầy rắn chiếm lĩnh, Hoàng đế rốt cuộc cũng không trấn tĩnh được nữa.

Phút chốc, một con rắn từ trên xà ngang rơi xuống đầu hắn, xuất hiện ở trước mặt hắn. ‘ Phụt’ một tiếng, hắn một cái lợi đao chém con rắn thành hai khúc.

"Dám đả thương bảo bối của ta, muốn chết."   

Nhìn thấy tiểu thanh xà bị Hoàng đế chém đứt, Lãnh Loan Loan khóe miệng  tươi cười bỗng nhiên thu liễm. Thân ảnh nhoáng lên một cái, thân hình lửa đỏ  hướng tới Hoàng đế.

"Cửu nhi ——" 

Dạ Thần bỗng nhiên ngăn cản ở trước mặt nàng, đôi mắt màu tím nhìn nàng, khẽ lắc đầu. Hắn không thể mắt thấy phụ hoàng, mẫu hậu của mình ở trước mặt hắn bị thương tổn. 

Lãnh Loan Loan liếc hắn một cái, quên đi, nể tình hắn tạm tha cho Hoàng đế lão đầu đi. Nhưng nàng cũng không thể để cho bọn họ dễ chịu, nếu không để nàng làm Thái Tử Phi, nàng càng nhất định phải làm.

"Tiểu Hoàng ——"   Lãnh Loan Loan nhếch môi cười tà tứ, ở trong không trung kêu.  

"Tê, tê, tê. . . . . ."   Âm thanh của loài bò sát rền vang ngoài cửa cung điện, một con mãng xà màu vàng vô cùng to lớn xuất hiện trước mặt mọi người. Cái miệng to đầy máu cũng đủ nuốt sống vài người, cặp mắt màu xanh thẫm hiện lên lãnh quang thị huyết.

"Trời ạ, mãng xà ——"   Hoàng hậu lần này nhìn thấy Tiểu Hoàng lộ ra răng nanh sắc nhọn, rốt cuộc bị dọa, ánh mắt tối sầm, bất tỉnh. 

"Hoàng hậu ——"   

Cung nhữ bên cạnh bà ta thấy thế, cũng bất chấp sợ hãi, vội vàng đỡ lấy bà. Nhưng mắt đều nhắm tịt lại, không dám liếc nhìn bầy rắn trên mặt đất.  Nhìn thấy Cự Mãng xuất hiện, ánh mắt Hoàng đế trở nên lợi hại. Hắn quay người lại lạnh lùng nhìn Lãnh Loan Loan, gằn từng tiếng mang theo lệ khí hỏi:   

"Ngươi đến tột cùng muốn thế nào?" 

  Hắn hiện tại cũng xác định tiểu nữ oa này không phải người thường, nói không chừng đúng như lời Hoàng hậu nói, nàng ta chính là yêu tinh, hơn nữa còn là Xà tinh, nếu không làm sao có thể gọi ra nhiều rắn như vậy. Thời khắc này, hắn cảm thấy mình thật nhỏ bé. Cái gì vua của một nước, long uy thiên hạ. Hắn cũng không có cách đuổi bọn rắn này đi, chỉ có thể nhìn hoàng cung bị rắn chiếm đoạt.

  "Rất đơn giản." Lãnh Loan Loan nhìn hắn liếc mắt một cái, "Lập ta làm Thái Tử Phi."   

Hoàng đế mím môi, mày gắt gao nhíu lại. Nhưng không có như lúc trước  cường ngạnh phản bác, mâu quang đảo qua Lãnh Loan Loan, cuối cùng nhìn về phía nhi tử của mình. Nhi tử luôn ngạo nghễ, khiến mình tự hào thật sự đã bị tiểu yêu tinh trước mắt mê hoặc sao? 

"Phụ hoàng ——" 

Dạ Thần nhìn Hoàng đế, xem thấu ý nghĩ của hắn. Hai tay chắp lại, thản nhiên nói:

"Nhi thần không phải bị mê hoặc, hơn nữa xin Người tin tưởng Cửu nhi tuyệt sẽ không làm ra chuyện bất lợi đối với Nguyệt Diễm ta." 

  "Như hiện tại chứ gì?" Nhìn bầy rắn trước mắt khiến cho người ta muốn nôn mửa, Hoàng đế lạnh lùng hỏi. Lãnh Loan Loan nhếch môi cười, bàn tay nhỏ bé vung lên. Bầy rắn sau khi tê tê vài tiếng, liền biến mất một con cũng không dư thừa. 

"Hiện tại có thể chứ."   

Hoàng đế líu lưỡi, đến tột cùng sao lại thế này? Ánh mắt nhìn Lãnh Loan Loan, khó hiểu. Nàng ta thật sẽ không làm chuyện bất lợi đối với Nguyệt Diễm sao? Nếu nàng ta gây khó dễ, bọn họ chỉ sợ cũng chỉ có lần lượt chịu tội. Thôi, chỉ sợ hắn không đáp ứng cũng không được. Hoàng đế luôn kiêu ngạo có chút ủ rũ, sẽ theo mệnh đi. 

"Được, trẫm đồng ý lập ngươi làm Thái Tử Phi. Nhưng ngươi phải cam đoan tuyệt sẽ không làm nguy hại Hoàng nhi, nguy hại đến giang sơn Nguyệt Diễm."   Hoàng đế nhìn Lãnh Loan Loan, tìm kiếm lời hứa của nàng. 

Lãnh Loan Loan khinh thường  bĩu môi, sợ nàng làm Hoàng đế sao? Hừ, nàng nếu muốn làm, ai có thể ngăn được?

"Cửu nhi ——" 

Dạ Thần nhìn nàng, tử đồng mỉm cười.  Lãnh Loan Loan khẽ gật đầu, được rồi, lại xem như nể mặt mũi hắn đi.  

"Người không phạm ta, ta không phạm người." Xem như hứa hẹn đi.

1 nhận xét:

Unknown nói...

hay lam do ban minh vo nha ban dc roi ne cam on ban nhieu nha