Kim Loan điện
Trên long ỷ màu vàng, Hoàng đế Dạ Phong ngồi
ngay ngắn. Long bào hé ra để lộ long ngoa (giày) màu vàng hắn đang mang, rèm châu
của vương miện che khuất vẻ mặt hắn, phía sau bức màn là một con Cự Long màu
vàng đang uốn lượn, uy phong lẫm lẫm.
Phía dưới Kim Loan điện, văn võ bá quan tay
cầm ngọc bài lặng im. Cúi thấp đầu, trong lòng lại buồn bực đến tột cùng Hoàng
thượng hạ chỉ trước tiên vào triều là ý gì?
Không khí im lặng đến quỷ dị, chúng bách
quan thỉnh thoảng len lén nhìn đồng liêu, trong mắt đều là mờ mịt. Gió mát từ
ngoài đại điện thổi vào, làm cho người ta càng cảm thấy phiền muộn.
"Chư vị ái khanh ——" Ngay khi chúng quan đều đang suy nghĩ, Hoàng
đế cuối cùng cũng mở miệng.
Văn võ bá quan vừa nghe Hoàng đế mở miệng,
trong long càng gấp hơn, không biết Hoàng thượng sẽ có chỉ dụ gì? Hay là ai lại
xui xẻo rồi?
Mắt Dạ Phong đảo qua đầu bách quan đang cúi
xuống, trên vầng trán cũng có chút ngưng trọng.
"Trước đây vài ngày, các vị ái khanh
không phải đề nghị chuyện lập Thái Tử Phi sao? Không biết chúng thân có đề nghị
gì?"
Hắn trước tiên cũng không đề cập đến chuyện
lập Lãnh Loan Loan làm Thái Tử Phi, chắc chắn chuyện lập nữ đồng sáu tuổi làm
phi thật sự là chuyện rất hoang đường. Không cần lập tức nói ra khiến cho tất
cả mọi người bị dọa té ngã.
"Hồi Hoàng thượng, thần nghĩ đến nhị
tiểu thư của Tể tướng đại nhân tướng mạo bất phàm, thông minh tuyệt đỉnh, có khả
năng làm Thái Tử Phi." Bên trái Lễ bộ Thượng thư tay nắm lấy ngọc bài bước
ra khỏi hàng đề nghị.
"A?" Hoàng đế nhìn về phía Tể tướng
Thu Mạc Ngôn, đã thấy trên mặt hắn vẻn vẹn chỉ là nụ cười yếu ớt, quả thật
không có phản ứng gì.
"Hồi hoàng thượng, thần đề nghị đại
tiểu thư của Uy Viễn tướng quân. Nàng xinh đẹp tuyệt trần, văn võ song toàn, quả
thật là nữ trung hào kiệt." Bên phải Binh Bộ Thượng Thư nhìn Lễ Bộ Thượng
thư liếc mắt một cái, cũng cầm trong tay ngọc bài bước ra khỏi hàng hành lễ
nói.
"Hoàng thượng, thần đề nghị tiểu quận
chúa nhà Đức Viễn Vương gia. Nàng ôn nhu mỹ lệ, tài hoa hơn người, cùng Thái tử
có thể xưng là người hoàn bích." Lại một đại thần bước ra khỏi hàng, hướng
tới Hoàng đế đề nghị.
"Hoàng thượng, thần đề nghị. . . . .
." ". . . . . ." Trong lúc nhất thời, trên triều đình các phe
phái thần tử đều đưa đẩy nữ nhi của đầu lĩnh bọn họ.
Hoàng đế ngồi phía trên đem biểu tình của mọi
người phía dưới nhìn thấu triệt, xem ra những người này đều muốn dựa vào nữ nhi
của mình để đến được ngai vàng Tử Phi, tiến tới càng thêm phát triển an toàn
quyền lực.
Bạc thần nhếch lên, nhớ tới tiểu nữ oa kia,
có lẽ lập nàng nói không chừng thật đúng là một kỳ chiêu, khiến cho mộng đẹp của
đám người này đều tan tành.
"Tốt lắm." Hoàng đế vẫy vẫy tay,
các đại thần đang nghị luận đều tĩnh lặng lại.
"Chư vị ái khanh đề cử những nữ tử này
cũng không tệ, nhưng Thái Tử Phi vị trí chỉ
có một cái. Mà hôm qua Thái tử đã bẩm báo với Trẫm hắn đã chọn được Thái Tử Phi.
. . . . ."
"Vậy ——"
Chúng thần hai mặt nhìn nhau, liền tò mò Thái
tử tự mình lựa chọn nữ tử là ai? Lại cảm thấy trong chuyện này tất có chỗ kỳ
quái.
"Hoàng thượng, không biết Thái tử có ý
nguyện lập thiên kim nhà ai làm Thái Tử Phi?"
Tể tướng Thu Mạc Ngôn cầm trong tay ngọc
bài bước lên phía trước, chắp tay hỏi. Mọi
người cũng đem ánh mắt mưu lược chĩa về phía hoàng đế.
"Là ta ——"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét