6 tuổi tiểu xà hậu - Chương 47

Chương 47: Ta hận rắn


Trăng khuyết như lưỡi câu, sao sáng như ngọc. Gió lay động, cây rung rinh.  Đêm, trong trẻo nhưng lạnh lùng rồi lại tịch mịch. Dưới ánh nến mờ nhạt chiếu rọi một khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng lại dữ tợn. 

‘Choang một tiếng, ấm trà tử sa trên bàn bị rơi xuống đất. Giống như một con mãnh thú, xé toang màn đêm.  Mái tóc dài đen láy xõa xuống, tóc rũ xuống cái trán trơn bóng che lại nửa cặp mắt phượng mỹ lệ. Cũng che lại hận ý trong mắt, bạch y như tuyết, nhưng lại không làm cho người ta cảm thấy thuần khiết, ngược lại giống như đang châm chọc thứ dơ bẩn. 

Nữ tử mặc cung trang đứng bên cạnh câm như hến, cúi đầu đem chính mình núp ở một góc, sợ trở thành nơi trút giận cho chủ tử.  Ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng theo song cửa rọi vào, chiếu lên mặt đất một màu trắng bạc.  Bạch y nữ tử đột nhiên ngẩng đầu, sợi tóc mềm mại theo động tác xõa ra phía sau. Cặp mắt đen như bảo thạch kia phun ra hận ý mãnh liệt cùng không cam lòng, khiến người ta nhìn vào không khỏi rùng mình một cái.  Một lúc lâu sau, nữ tử cuối cùng cũng mở miệng: 

"Ngươi thật sự nghe được Hoàng thượng đáp ứng lập xú nha đầu kia làm Thái Tử Phi sao?"  

 Những ngón tay thon dài trắng nõn gắt gao nắm chặt lại, nàng không tin Hoàng đế cũng sẽ lập một tiểu nữ oa làm Thái Tử Phi, chẳng lẽ hắn cũng bị tiểu yêu tinh kia mê hoặc thần trí sao? 

Tiểu cung nữ bị biểu tình dữ tợn của Kỷ Thanh Ngữ làm cho hoảng sợ, cúi thấp đầu run run rẩy rẩy đáp:  

 "Hồi quận chúa, đúng vậy. Nghe nói Hoàng thượng nguyên bản là không đồng ý, nhưng không biết sao trong cung đột nhiên tuôn ra một bầy rắn lúc nhúc, ngay cả Hoàng hậu nương nương đều bị dọa tới ngất. . . . . ."   

Tiểu cung nữ cũng không có đi Đông cung, nhưng sau lại nghe được cung nữ, thái giám bí mật đồn đãi cũng nhịn không được sợ hãi quá mức. 

 "Rắn, rắn, lại là rắn! ! !"

Kỷ Thanh Ngữ nghe thấy lời nói của tiểu cung nữ, khuôn mặt thanh tú bỗng nhiên biến sắc, chẳng lẽ tiểu nha đầu kia thật sự là xà tinh hay sao? Nhớ lại ngày ấy cảm giác rắn bò lên cái đùi trắng mịn của mình, nàng liền muốn nôn mửa. 

"Ta hận rắn."  Nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, lần sau nhìn thấy một con rắn liền giết chết một con. Bất quá, nếu tiểu nha đầu kia thật sự là xà tinh, nàng phải làm sao bây giờ? Hiện tại ngay cả Hoàng thượng đều bị yêu pháp của ả ta mê hoặc. Mày ngài nhíu lại thật sâu, nàng nhịn không được đi tới đi lui. Làn váy dài quét nhanh qua những mảnh vỡ của ấm trà trên mặt đất, bã trà còn sót lại rất nhanh đã nhuộm bẩn chiếc quần trắng. 

"Quận chúa, nô tỳ cũng chỉ là nghe nói, nhưng mà Hoàng thượng còn chưa có hạ thánh chỉ a, hết thảy đều có đường vãn hồi."   

Tiểu cung nữ nhìn thấy dáng điệu nôn nóng bất an của Kỷ Thanh Ngữ, nhịn không được vượt quy củ mở miệng nói. Đi theo bên cạnh quận chúa năm năm rồi, nàng tự nhiên hiểu được cảm tình của quận chúa với Thái tử, cũng biết nàng đối với ngai vàng Thái Tử Phi có toan tính, nhìn nàng vì để chiếm được tâm của Thái tử, vẫn ngụy trang chính mình, cũng thực đồng tình. 

"Đúng a, ta như thế nào không nghĩ tới." Nghe thấy lời nói của cung nữ, ánh mắt Kỷ Thanh Ngữ bỗng nhiên sáng ngời.

"Ta có chủ ý này ."   Nàng hướng tới tiểu cung nữ vẫy vẫy tay, tiểu cung nữ đi đến cạnh nàng. 

Kỷ Thanh Ngữ kề vào tai cung nữ tinh tế nói thầm, tiểu cung nữ không ngừng gật đầu. Một lát sau, tiểu cung nữ rời đi.

Không có nhận xét nào: