"Công
chúa, hồi cung ."
Khói trắng lượn lờ, trước mắt Lãnh Loan
Loan xuất hiện một tòa cung điện xanh vàng rực rỡ. Thị vệ mặc áo giáp màu bạc
tay cầm trường mâu tuần tra ngoài cung điện, vừa thấy đám người Lãnh Loan Loan
đều cung kính quỳ trên mặt đất.
"Tham
kiến Cửu công chúa."
Lãnh Loan Loan liếc bọn hắn một cái, nhìn
những nam tử mang sắc mặt kiên nghị cùng cung kính, xem ra Cửu công chúa này
chẳng những được cưng chiều, chỉ sợ ở Xà giới trên dưới cũng rất có người chăm
lo. Không biết rốt cuộc là một tiểu bạch xà như thế nào?
"Bình
thân."
Môi anh đào nhếch lên, nói với họ. Nàng dẫn
đầu đi vào trong hoàng cung, mái tóc đen nhánh xinh đẹp xõa trên bả vai nho
nhỏ, bước đi nhẹ nhàng mà lộ ra một cỗ khí thế hồn nhiên cùng uy nghi.
Thị vệ đang quỳ sửng sốt, trước kia giọng
nói của Cửu công chúa ôn nhu như nước. Bây giờ chỉ còn bộ dáng lãnh đạm, phảng
phất có một khoảng cách rất xa.
Lãnh Loan Loan đi theo sau lão nhân màu nâu
phất phất tay với những người khác, vội vàng theo đuôi đi lên phía trước.
Vốn là Xà giới cùng Nhân giới cũng không có
gì bất đồng.
Lãnh Loan Loan hếch cái miệng nhỏ nhắn lên,
đánh giá cung điện. Mái cong bằng vàng, rường cột chạm trổ, núi giả lương đình,
bụi rậm, hương hoa, cung nữ mặc cung trang tinh xảo tới lui.
Hoàn hảo, không phải là rắn bò khắp nơi,
cũng không phải là nới hoang đường có đầu người thân rắn.
"Tham
kiến Cửu công chúa."
".
. . . . ."
Những cung nữ, người hầu lui tới thấy Lãnh
Loan Loan đều cúi đầu vấn an nàng.
Lãnh Loan Loan gật gật đầu, vẻ mặt thản
nhiên khiến mọi người kinh ngạc.
“Tiểu Cửu của Trẫm đã về rồi sao!”
Một thân ảnh vàng óng ánh ở nơi khác bay
vút đến, dừng trước mặt Lãnh Loan Loan. Lãnh Loan Loan còn không kịp phản ứng,
đã bị người này bế lên ngồi trên cánh tay của hắn.
Lãnh Loan Loan sửng sốt, mới phát hiện
người này có khuôn mặt cực kỳ tuấn tú xinh đẹp, mày kiếm phi dài đến tóc mai,
lông mày vây quanh một đôi mắt màu xanh lục bích, sống mũi cao thẳng, môi mỏng,
đang tràn đầy sủng nịch nhìn mình.
Ánh mắt quét xiêm y của hắn, thì ra là cha
của tiểu bạch xà. Không nghĩ Xà Vương này là một mỹ nam tử.
“Cửu nhi làm sao lại dùng bộ dáng này nhìn
phụ hoàng, giống như không nhận ra?”
Xà Vương quay đầu, nhìn Lãnh Loan Loan.
Tuấn mi nhíu lại, hôm nay nha đầu này dường như có chút không giống với lúc
trước. Đôi mắt sáng ngời như nước lộ ra lãnh ý?
“Phụ tử các ngươi đang làm gì vậy?” Một
giọng nói nhu hòa như nước truyền đến, chỉ thấy Xà Hậu y phục màu trắng ngọt
ngào đi về phía hai người, nàng mới vừa ra đã thấy hai phụ tử nhìn lẫn nhau,
không khỏi tò mò hỏi.
"Vi
Nhi, nàng mau tới đây. Trẫm phát hiện hôm nay Cửu nhi có cái gì không
đúng."
Xà Vương vẫy vẫy tay với Xà Hậu, mới vừa
rồi đến bây giờ, hắn ôm nữ nhi không cười cũng không nói chuyện. Cả người lãnh
ý cùng Cửu nhi ngây thơ, đơn thuần trước kia hoàn toàn là hai người khác nhau,
nhưng là vừa rồi hắn nghiêng đầu trong nháy mắt rõ ràng đã thấy sau tai nàng có
một nốt ruồi nhỏ tròn màu đỏ, đây là Cửu nhi của hắn.
"Cửu nhi làm sao vậy?" Xà Hậy
nghe thấy lời của Xà Vương, khuôn mặt tinh xảo lộ ra lo lắng. Bước nhanh đến
trước mặt hai người, ánh mắt sáng ngời như nước nhìn Lãnh Loan Loan trong lồng
ngực của hắn.
"Cửu nhi?" Đúng là không đúng
lắm, ánh mắt lạnh lùng như vậy sao có thể là Cửu nhi đơn thuần cùa nàng?
Lãnh Loan Loan từ cánh tay Xà Vương nhảy xuống, ngẩng
đầu nhỏ nhìn hai người. Chết tiệt, từ thiếu nữ mười bảy tuổi
lần đầu tiên xuyên không thành rắn, thật vất vả mới có thể biến thành người,
lại là một quả bí lùn sáu tuổi, nàng làm sao lại mạng khổ như vậy. Ông trời
chết tiệt, nếu để cho nàng có cơ hội, xem nàng chỉnh ông thế nào.
"Cửu
nhi là ai?"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét