Bởi vì chiều hôm qua thẳng thắn thành
khẩn nhìn thấy, cho tới hiện tại đứng ở trước mặt Tịch Mục, Tử Vũ cùng Liệt Hỏa
đều âm thầm xấu hổ, hai người đều không nhìn nhau, giả bộ như người bên cạnh
chính là không khí.
“Tử Vũ căn cốt rất kém cỏi, năng lực tiềm
ẩn cũng không có, nhiều như vậy năm đây là lần đầu ta gặp phải, ta thấy ngươi
muốn học công kích là bất lực, tối hôm qua ta đã suy nghĩ cả đêm, cái khác đều
không học được, vậy chuyên luyện tốc độ đi, đánh không lại, ít nhất còn có thể
trốn......” Tịch Mục rung đùi đắc ý giải thích ý tưởng của hắn.
“Liệt Hỏa, ngươi liền làm thầy luyện
của Tử Vũ đi.” Tịch Mục nói xong lời cuối cùng, đến cái tổng kết nhất thời làm
cho hai người đều đem tâm thu lại đây.
“Vì sao là ta? Tốc độ kia của nàng ta
có tư cách gì để ta dạy?” Liệt Hỏa vừa nghe muốn hắn dạy Tử Vũ, nhất thời mặt
đen thui trừng mắt nhìn Tịch Mục.
Tịch Mục giương mắt trừng lại Liệt Hỏa
nói:“Ngươi không dạy, chẳng lẽ muốn ta mang? Ta mà phải mang theo một đồ đệ sao?”
Liệt Hỏa nghe vậy nhất thời tức giận
cắn chặt răng. Tịch Mục không phải lão sư Đế đô học viện, cũng không phụ trách
dạy đệ tử Đế đô học viện, năm đó bất quá nhìn hắn tư chất tốt, cùng Liệt Thanh
lại là bằng hữu, liền ra tay dạy hắn, dù đảm nhiệm hay không đảm nhiệm vai trò
thì hắn cũng là một đệ tử, ngoại trừ thật đúng là không có người khác có thể mang
theo Tử Vũ. Đương nhiên, muốn Tịch Mục tìm một yêu tinh khác đến, một chút vấn
đề cũng không có, nhưng là mặt mũi hắn sẽ không còn nữa.
Tịch Mục thấy Liệt Hỏa mặt mày đen
thui, thầm nghĩ đã báo được thù ngày hôm qua, vẫy vẫy tay nói:“Tử Vũ liền giao
cho ngươi, hai ngày sau ta muốn kiểm tra tiến độ, nếu không tiến bộ chính là lỗi
của ngươi, gia pháp hầu hạ.” Dứt lời cũng không quản Liệt Hỏa đồng ý hay không,
dưới chân nhanh như thiểm điện liền chuồn mất. Liệt Hỏa nắm chặt quyền trừng mắt
nhìn phương hướng Tịch Mục ly khai, hung hăng vung quyền lên.
Không có người nói chuyện, Tử Vũ thấy
Liệt Hỏa mặt mày đen thui trừng mắt nhìn mình, không khỏi ho khan một tiếng,
hít sâu một hơi nói:“Chúng ta công đối công, tư đối tư, tối hôm qua ta cũng
không phải cố ý nhìn, ai biểu ngươi tốc độ nhanh như vậy, nếu ngươi không hài
lòng về chuyện đó, như vậy ta thật có lỗi.” Liệt Hỏa nghe Tử Vũ nhắc tới chuyện
tối hôm qua, nhất thời sắc mặt càng thêm khó coi, còn không kịp nói gì thì chợt
nghe Tử Vũ nói thật có lỗi, Liệt Hỏa nhất thời ngẩn người, thu liễm tức giận
nhìn nàng.
Tử Vũ nói tiếp:“Tuy rằng ta cảm thấy
nam nhân như ngươi, bị người nhìn cũng không phải là chuyện gì to tát, không cần
thiết phải gây khó dễ cho ta, bất quá ta tôn trọng cá nhân riêng tư của ngươi,
như vậy hiện tại ngươi không phải không thể dạy ta chứ? Công tư rõ ràng mới là việc
đại trượng phu nên làm.”
Liệt Hỏa nghe thấy Tử Vũ đem sự tình
nói một mạch như vậy, không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái. Lời nói
này rất đúng, tựa như người không đúng là hắn, cũng không biết ai mới là người
bị hại. Tuy rằng hắn cũng biết một đại nam nhân bị người nhìn thấy cũng không
thiệt thòi gì, nhưng mà người nhìn là Tử Vũ, hắn liền cảm thấy không được tự
nhiên. Lúc này nghe Tử vũ vừa nói như vậy, bề ngoài là xin lỗi nhưng thực chất
là ngầm chỉ trích hắn keo kiệt, thật đúng là lý sự.
Lập tức Liệt Hỏa hung hăng nhìn Tử Vũ
liếc mắt một cái, hai tay khoanh trước ngực nửa ngày, sau mới hừ lạnh một tiếng
nói:“Tốt, nếu nói ta keo kiệt, ta đây thật đúng là không thể hạ thấp danh tiếng
này, bài thứ nhất, chạy vòng quanh Đế đô học viện ba vòng, đuổi kịp tốc độ của
ta.” Dứt lời liền xoay người lại cất bước chạy.
Tử Vũ vẫn cho rằng Liệt Hỏa là loại
người đầu óc ngu si tứ chi phát triển, không nghĩ tới đầu óc cũng còn đủ dùng.
Tiện nghi không chiếm được , ngược lại còn chọc giận Liệt Hỏa, xong rồi, không
bị tập luyện đến chết, phỏng chừng không có thiên lý. Tử Vũ một tiếng cười khổ,
chạy theo sát phía sau Liệt Hỏa, bản chất vẫn còn chưa bị bại lộ, bạch y nhân
kia cũng không cho nàng tiết lộ sự tồn tại của hắn.
Đế đô học viện, chiếm ba trăm bốn
mươi mẫu, đường kính tính tới vạn thước, chu vi mấy vạn thước làm nền móng cơ sở,
một vòng vòng quanh này có thể vượt qua cả chạy Ma-ra-tông, ba vòng vòng quanh,
chỉ là bất quá ba vòng chạy Ma-ra-tông mà thôi, mà Đế đô học viện xây dựng trên
vùng đất cũng không phải bằng phẳng gì cho cam, cái gì mà chỗ dựa vững chắc hướng
ra biển, cái gì mà sườn núi cao thấp, cầu, đường, cứ gọi là ‘thượng vàng hạ
cám’.
Đồng thời vì rèn luyện tiểu yêu tinh,
cố ý kiến thiết một khu rừng, một đầm lầy, một vùng hoang vu, cái này gọi là khảo
nghiệm, như vậy lộ trình chạy vòng quanh này phỏng chừng Tử Vũ có còn tồn tại
hay không đều là vấn đề.
Nhưng thấy Liệt Hỏa thoải mái tự
nhiên di chuyển ở phía trước, Tử Vũ ở phía sau thở hổn hển đuổi theo, tư thế
kia của Liệt Hỏa cứ gọi là tiêu sái, thành thạo, giống như tản bộ thong dong trong
sân vắng, ngược lại Tử Vũ đó là một người ướt sũng mồ hôi, áo khoác cởi ra cột
vào bên hông, vẻ mặt chật vật, cước bộ còn hơn cả đánh Tuý Quyền.
Xem cảnh này, Tử Vũ đột nhiên nhớ tới
một câu, ngươi là chim hoàng oanh bay trên trời, ta là chó vàng đuổi trên mặt đất.
Nàng như thế nào lại giống như con chó vàng kia a, đuổi theo Liệt Hỏa này là
chim hoàng oanh, mệnh khổ, chim hoàng oanh này là nam, chó vàng nàng là nữ, thế
giới này thật điên đảo.
“Nhanh chút, nhanh chút, ngươi đó, là
tốc độ gì vậy?” Liệt Hỏa ở phía trước tản bộ, lại thấy phía sau Tử Vũ so với hắn
còn tản bộ hơn, tốc độ kia cứ gọi là hơn rùa, không khỏi cao giọng giận dữ hét.
Tử Vũ có nỗi khổ nói không nên lời,
nhìn Liệt Hỏa phía trước, khóe miệng đều bắt đầu rút gân, nàng cũng chưa nghĩ đến
chính mình có thể chạy xong một vòng, hơn nữa ban đầu phỏng chừng còn không tới
hai canh giờ, nghĩ đến hơn phân nửa chính là hôm qua ở nơi đó thỉnh cầu bạch y
nam tử thật là tốt, bằng không đừng nói một vòng, một phần mười vòng là có thể lấy
mạng già của nàng rồi. Nhưng xong một vòng ở vòng chạy thứ hai, nàng đây là
không có khí lực, hai chân mềm nhũn, nặng tựa ngàn cân a.
Nhìn bên cạnh cũng có tiểu yêu quái đến
huấn luyện tốc độ, một đám thân hình di chuyển nhanh như gió, làm cho Tử Vũ
không thể không xấu hổ, Liệt Hỏa có thể chịu được đến bây giờ còn chưa phát hỏa
thật là hiếm thấy nha.
“Nghiêm sư xuất cao đồ.” Liệt Hỏa
nhìn chằm chằm Tử Vũ bước chân chậm rì rì, lạnh lùng cười, lúc băng qua rừng
cây tay vươn lên bẻ một nhành cây xù xì, thân hình nhoáng lên một cái chạy đến phía
sau Tử Vũ, giơ nhánh cây lên đánh tới sau lưng Tử Vũ, một bên quát:“Muốn bị
đánh thì cứ việc chạy chậm đi.”
“A, cứu mạng.” Tử Vũ né chậm, bả vai liền
bị trúng một roi, đau thấu trời. Liệt Hỏa cũng không như thế thủ hạ lưu tình, thấy
Liệt Hỏa roi thứ hai đã muốn tới gần, Tử Vũ cũng không biết ở nơi nào sinh ra
khí lực, bàn chân nhanh như gió chạy về phía trước, lại có thể gắng gượng sinh
ra tốc độ.
Chỉ thấy kim quang lấp lánh, một nữ tử
tóc đen ở phía trước vô cùng chật vật chạy như điên, phía sau nam tử tóc đỏ tay
giương cao nhánh cây, tao nhã vạn phần đi theo phía sau, phía trước nữ tử chậm
lại, nhánh cây trong tay hắn liền rơi xuống, nữ tử nhất thời bị kích thích tăng
lên tốc độ, lặp đi lặp lại như thế, cảnh sắc thật là phấn khích.
“Không được rồi.” Miễn cưỡng chạy xong
vòng thứ hai, Tử Vũ cảm thấy xương cốt tiêu đời hết cả, té ngã trên mặt đất, mặt
mày đỏ bừng, hồng hộc thở, muốn nhấc người lên cũng không được.
“Đứng lên.” Liệt Hỏa hung hăng ở Tử
Vũ bên cạnh vung vẩy nhánh cây, cây cỏ trên mặt đất bị tróc thành từng mảng lớn,
kình phong đánh tới cũng khiến người ta đau buốt, ngược lại Tử Vũ quả thật một
chút khí lực cũng không còn, chỉ cảm thấy thân thể đi trên mặt đất này không phải
là của nàng, đã đến cực hạn.
“Heo.” Liệt Hỏa thấy uy hiếp Tử Vũ cũng
vô dụng, xem sắc mặt của Tử Vũ khí tức đã đến cực hạn của nàng, nếu còn mệt nữa
sẽ xảy ra vấn đề, cực hạn là có thể vượt qua, nhưng mà cũng không thể nghiêm khắc
quá, điểm ấy Liệt Hỏa trong lòng hiểu rõ, lập tức hung hăng trừng mắt liếc Tử
Vũ một cái, do dự nửa ngày, sau vẫn là cúi người nắm lấy Tử Vũ cõng lên lưng,
hướng lầu các mà đi.
Tử Vũ ở trên lưng Liệt Hỏa cảm giác
được tấm lưng rộng lớn kia ấm áp dị thường, không khỏi hơi hơi ngả đầu lên cổ hắn, mệt nhọc quá độ mà ngủ.
Liệt Hỏa cảm giác được Tử Vũ cọ xát
vào cổ mình, thân thể hơi hơi cứng đờ, nghiêng đầu thấy Tử Vũ đang ngủ trên
lưng hắn, gắt gao cắn chặt răng, hừ một tiếng quay đầu, cõng Tử Vũ rời đi, mái
tóc một đỏ một đen khẽ bay bay trong làn gió nhẹ, thật là hài hòa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét