Lãnh Loan Loan choáng váng, nha, thì ra
than phận của tiểu bạch xà này cũng không tệ. Lại còn là Cửu công chúa, nhìn bộ
dạng cung kính của đám rắn trước mặt này, xem ra con rắn này rất được cưng
chiều.
“Cửu công chúa, thật tốt quá. Người không
có chuyện gì, lão nô thật là cao hứng.”
Cầm đầu bầy rắn là một con Hạt hoàng xà
tráng kiện bò tới phía trước, một đôi xà nhãn nhỏ hẹp ngân ngấn nước, sáng rỡ,
tựa như ánh sáng ngọc trong suốt như thủy tinh.
Lãnh Loan Loan sửng sốt, con rắn này là ai?
Nghe khẩu khí hình như là ma ma của tiểu bạch xà…Là vậy sao? Nhưng kỳ quái,
nàng bây giờ lại có thể nhìn mà hiểu vẻ mặt của rắn, còn có thể nghe hiểu xà
ngữ. Đây có tính hay không xuyên không mang cả chức năng của rắn? Bất nhã đảo cặp mắt trắng dã, xem ra ông trời có ý
định không để ý tới nàng. Nhưng dù sao cũng đã xuyên không, tuy không hài lòng
với than phận rắn, nhưng là vừa xuyên thì an phận. Huống chi con rắn này có
thân phận tôn quý như thế, nàng có thể tiếp nhận.
"Bản công chúa không có việc gì."
Lãnh Loan Loan ngẩng đầu lên, theo thói quen
thản nhiên nói. Cả người toát ra khí phách vô cùng tôn quý khiến đám rắn
cả kinh, phải biết rằng Cửu công chúa từ xưa đến nay vốn ôn nhu động lòng
người. Từ bao lâu có khí phách như vậy?
"Thất thần cái gì?" Lãnh Loan
Loan nhìn bộ dáng ngây ngốc của đám rắn, khí dồn lên não. Bổn tiểu thư
còn ngạc nhiên hơn so với các ngươi, vừa cảm giác xuyên không, còn biến thành
thành bộ dáng quỷ quái này. Nương nương, nàng bây giờ hận không được bạo
ngược.
"Công,
công chúa?"
Hạt hoàng xà vừa nghe Lãnh Loan Loan khẩu
khí không kiên nhẫn thì càng kinh ngạc hơn, công chúa làm sao vậy?
"Kêu cái gì mà kêu? Mau dẫn bản công chúa
hồi cung."
Lãnh Loan Loan chỉ cảm thấy bụng đói lả,
nhưng là nàng cũng không nên ở nơi hoang dã này ăn chuột… hay sinh vật khác,
nàng sợ chưa ăn đã ghê muốn chết.
"Công
chúa ——"
Bây giờ tất cả mọi người không thể nào tin
được kêu lên, những đôi xà nhãn kỳ
quái nhìn chằm chằm Lãnh Loan Loan.
Phảng phất nàng bị yêu ma gì nhập vào thân, trước mắt thật sự là công chúa của
bọn hắn sao? Làm sao lại có cảm giác thay đổi hoàn toàn?
Rống
rống ——
Lãnh Loan Loan bị bọn đần xà (rắn ngu) này
làm cho tức chết, nàng nói dứt lời, đám xà kia làm sao nghe không hiểu lời của
nàng? Chẳng lẽ chỉ số thông minh của xà rất thấp sao? Hay bởi vì bọn hắn máu
lạnh, nên ngay cả chỉ số thông minh cũng bị đóng băng rồi?
"Công
chúa xin chớ tức giận, lão nô hiện tại sẽ đưa người hồi cung."
Hạt hoàng xà thấy Lãnh Loan Loan tức giận,
mặc dù trong lòng đối với biến hóa của nàng ngàn vạn điều không thể lí
giải. Nhưng cẩn thận phân biệt đây thật là Cửu công chúa được xà giới sủng ái
nhất là không sai. Không bằng trước đem công chúa mang về cung, thỉnh Xà Vương,
Xà Hậu xem một chút, tìm ra nguyên nhân làm công chúa đột nhiên biến tính.
"Còn
không đi." Mặc dù trên thực tế là bò.
“Dạ” Hạt hoàng xà nhấc đầu rắn, một phụ nữ trung niên
ước chừng năm mươi sáu tuổi xuất hiện trước mặt Lãnh Loan Loan. Chỉ thấy nàng
một bộ váy ngắn đốm vàng, khuôn mặt thật ra vô cùng hiền lành. Sau khi nàng hóa
thành người, đám rắn phía sau cũng sáng ngời, chỉ chốc lát sau, một đám
người đông nghịt xuất hiện, già có, trung niên có, thiếu nam thiếu nữ, còn có
mấy đứa con nít nữa…
Lãnh Loan Loan ngắm một màn trước mắt không
nói gì, yêu tinh thật là đáng sợ. Bất quá, nói như vậy, nàng cũng có thể biến
thành người rồi? Nghiêng đầu, theo ý niệm thoáng một cái, khói trắng lượn lờ,
nàng cúi đầu nhìn, wow, thay đổi thật, lại còn là một đứa con nít phấn điêu
ngọc mài, đại khái chỉ có năm sáu tuổi.
"Đi, hồi cung." Môi anh đào nhếch
lên, nói với đám rắn. Vừa xuyên không, an phận. Nàng không ngại cho rằng mình
là Ái Lệ Tư có giấc mơ chu du kỳ diệu, nơi thứ nhất đến chính là Xà cung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét