Tử Vũ nghe vậy nhìn thật sâu vào bạch
y nam tử, vội vàng bước hai bước đến trước mặt nam tử, tôn kính cúi thấp người
xuống nói:“Xin người dạy ta, ta không muốn chết ở trong này.”
Bản chất của nàng ngay cả một trong bốn
tướng của Yêu giới - Liệt Thanh cũng chưa phát hiện được, mà bị nam tử này liếc
mắt một cái liền đã nhìn ra, cao thấp bởi vậy có thể thấy được. Mà bản chất thật
sự bị một câu nói ra, ngược lại khiến cho nàng thoải mái không ít, nếu tránh
không khỏi, cầu xin tha thứ không bằng thỉnh dạy, có lẽ có khả năng có thể để
nàng từ nay về sau vui vẻ vùng vẫy.
Bạch y nam tử ngẩng đầu nhìn vào mắt
Tử Vũ, một lúc lâu mới thản nhiên như trước nói:“Ngươi thực mẫn tuệ, sâu sắc,
cũng rất lớn mật.”
Tử Vũ ngẩng đầu mỉm cười nói:“Chuyện
có liên quan đến sinh mệnh, tự nhiên sẽ lớn mật.”
Tử Vũ không ngu ngốc, ngược lại nàng
rất rõ ràng hoàn cảnh trước mắt cùng lời nói và việc làm của chính mình. Không
thể để lộ ra bản chất nhân loại, nhưng học không được thuật yêu tinh gì đó, vấn
đề chỉ còn là sớm hay muộn, trong lòng nàng rất cấp bách nhưng cũng không có biện
pháp gì. Hiện tại có một yêu tinh nhìn thấu được nàng, mà lại không tỏ vẻ địch
ý gì cả, quả thật là một cơ hội tương đối tốt, nếu nắm bắt không được để cơ hội
qua đi chỉ sợ cũng không có lần thứ hai. Cái gọi là người quang minh chính đại
không nói quanh co, đối phương nói trắng ra, nàng tự nhiên cũng thẳng thắn.
Bạch y nam tử nghe được lời này, thần
sắc thản nhiên phiêu bồng hơi hơi tập trung một chút, đối diện với Tử Vũ nửa
ngày sau mới nói:“Nếu ta dạy ngươi, sớm hay muộn cũng có một ngày ngươi sẽ hối
hận.” Trong lời nói không có ý phản đối cũng không có ý tán thành.
“Có được sẽ có mất là chuyện bình thường.”
Tử Vũ nghe lời này của bạch y nhân cũng không nói đến từ chết, hiển nhiên là có
khả năng, lập tức mất đi thần sắc không đứng đắn ngày thường, kiên quyết nghiêm
túc nói.
Bị giam cầm ở đây, cũng đã nghĩ đến
yêu quái này trên người có nhiều chuyện phiền toái, nếu nàng muốn học được bản
lãnh của hắn, tất nhiên sẽ phải tiếp nhận chuyện ân oán của hắn. Có qua có lại
mới là cách xử sự, mình chiếm tiện nghi mà người khác chịu thiệt, chuyện này
vĩnh viễn sẽ không lâu dài. Nàng hiểu được lúc nàng mở miệng muốn hắn dạy nàng,
nàng đã biết hậu quả, cái giá phải trả cho chuyện này. Ở trong từ điển của nàng
cũng không xa lạ gì, dù sao trên trời cũng sẽ không rơi xuống bánh cho nàng ăn.
Bạch y nam tử nhìn Tử Vũ, đột nhiên
thản nhiên nói:“Quá mức lý trí, tất là vô tình.”
Tử Vũ không nghĩ tới bạch y nam tử đột
nhiên thốt ra tám chữ này, không khỏi hơi hơi ngẩn người, thấy bạch y nam tử
hai mắt trong nháy mắt như điện quang quét qua người nàng, nột tâm mình suy
nghĩ cái gì giống như đều không thể che giấu được bị bại lộ trước mặt hắn. Tử
Vũ nhất thời nhíu nhíu mày, thầm nghĩ một câu ‘ánh mắt thật là sắc bén’.
Bất quá quá mức lý trí, đó là vô tình
sao? Đây là kết luận kiểu gì thế?
Tuy rằng vào lúc cửa nát nhà tan,
nàng đã sớm quên tình là gì, nợ nần chồng chất, không nói tới người thân trong một
đêm trốn tránh như gặp rắn rết, một người lại một người thủ đoạn dơ bẩn để đạt được
mục đích của bọn họ. Ngày thường là bạn tốt tri giao, nay gương mặt thiên sứ biến
thành ác ma, chua ngoa không ngày nào không vắng mặt, người khắp nơi đe dọa bắt
trả nợ, nhân tình ấm lạnh, lòng người dễ thay đổi. Tình, lúc nhìn thấu được
lòng người, nàng liền hiểu được chữ này, cái gì là tình? Cái gì là yêu? Chẳng
qua chỉ là lời nói sáo rỗng, người có thể dựa vào chỉ có chính mình.
Vô sở vị trọng, sẽ vô sở vị khinh, vô
tình tắc vô thương.(*)
(*): Không coi trọng bất cứ chuyện gì, cũng sẽ không xem nhẹ bất cứ chuyện gì,
vô tình tất sẽ không bị thương tổn.
Bất quá nàng tự nhận mình không phải là
kẻ vô tình, không lãnh huyết, không lãnh khốc. Kính già yêu trẻ, lạc quan hướng
về phía trước, sinh tồn tại nơi hắc ám, nhưng tâm không hắc ám, như vậy là nàng
vô tình sao? Nàng chỉ là yêu bản thân mình nhiều một chút, có thể nói nàng vô
tình sao? Nàng chỉ là không hành động theo cảm tính mà thôi, cái này cũng nói là
nàng vô tình sao? Quan niệm gì thế này? Nàng nếu vô tình, trong Nhân loại hẳn có
đến 80% đều phải gọi là lãnh huyết.
“Chuyện này có gì quan trọng?” Tử Vũ
nhìn bạch y nam tử nhíu mày hỏi.
Bạch y nam tử lãnh đạm như trước, một
lúc lâu sau mới thản nhiên nói:“Đa tình ta không thích.”
Tử Vũ nghe bạch y nam tử vừa nói như
vậy, không khỏi nhún vai, yêu tinh này thật đúng là cổ quái, lập tức cười
nói:“Lão sư lo lắng như thế nào?” Vừa rồi bị hắn nói vô tình thì là vô tình đi,
có lẽ Yêu giới cùng Nhân gian đối với chuyện vô tình tư tưởng không giống nhau,
nàng làm gì lại đi tranh cãi chuyện nhàm chán này, trước mắt tìm lão sư có bản
lĩnh dạy nàng mới là quan trọng.
Bạch y nam tử cũng không trả lời, Tử
Vũ giống như cũng không sốt ruột, đứng trước mặt bạch y nhân ung dung chờ đợi,
thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai người giống như nhập định, trong không
gian tĩnh lặng âm thanh gì cũng đều không có.
“Đi uống nước.” Nửa ngày sau bạch y
nhân rốt cục mới mở miệng, Tử Vũ nghe vậy không khỏi hơi hơi ngẩn người, theo ánh
mắt bạch y nhân nhìn lại mình, chỉ là nàng vừa rồi rớt xuống sông, không khỏi bưng
bụng nói:“Ta vừa rồi đã uống rất nhiều, bây giờ còn trướng.”
Không ai đáp lời nàng, Tử Vũ thấy vậy
mặt mày vừa chuyển cũng không nói nhiều, trực tiếp đi đến trên tảng đá cao kia,
bắt đầu uống nước sông không màu không mùi này. Một lời này của bạch y nhân
chính là trả lời Tử Vũ rồi, cũng nhận dạy dỗ nàng, bảo nàng uống nàng liền uống.
Một sợi tóc mai rơi xuống nước, khóe
mắt Tử Vũ lướt qua liền thấy tóc mai ở trong nước rất nhanh chìm nghỉm, trong
nháy mắt không còn lại gì. Tử Vũ nhất thời ngẩn người, không tin lại bứt một sợi
tóc thả xuống, trọng lượng giống như nặng ngàn cân, rất nhanh chìm nghỉm, Tử Vũ
nháy mắt á khẩu.
“Sông này gọi là Nịch thủy, không chứa
vạn vật, nhưng lại tẩy rửa thân thể không sạch sẽ, bổ sung năng lượng cho cơ thể.”
Thanh âm thản nhiên từ phía sau truyền đến.
Tử Vũ không khỏi quay đầu mở miệng
nói:“Là ta?”
“Không phải người của thế giới này, tự
nhiên không chịu ràng buộc của thế giới này.” Bạch y nam tử lãnh đạm đáp.
Tử Vũ nghe vậy nhíu mày, nhìn bằng mắt
thường căn bản nước không chảy, mặt nước tựa như tĩnh lặng, nhìn không thấy bến
bờ, ngẩng đầu nhìn khoảng không phía trên, cái gì cũng nhìn không thấy, không
biết là nhãn lực của nàng không nhìn được xa, hay là phía trên cái gì cũng
không có. Bất quá có một chuyện Tử Vũ xác định được, trước mắt này nhất định là
một đại boss siêu cấp, bị giam cầm cũng bài bản như thế này.
Không chứa vạn vật, ngay cả hạt bụi vừa
rơi xuống nước cũng chìm, khó trách không có yêu tinh nào trông coi, đại boss này
phỏng chừng thật sự rất mạnh.
“Lão
sư......”
“Đừng kêu ta lão sư, bất quá chỉ là một
cuộc giao dịch, không cần hư danh này.” Tử Vũ mới mở miệng, bạch y nam tử lời
nói thản nhiên thình lình cắt ngang lời nói của nàng. Tử Vũ nghe vậy cũng không
phản đối, bất quá chỉ là một cuộc giao dịch, nàng đưa ra yêu cầu hắn làm được,
về sau tự nhiên hắn cũng sẽ đưa ra yêu cầu với nàng, công bằng, tôn xưng kia quả
thật cũng không quan trọng, nàng không nợ ân tình của người khác, hắn cũng
không ban ơn cho nàng, thực công bằng.
“Bao giờ học xong, ta sẽ nói cho
ngươi yêu cầu của ta.” Bạch y nam tử ngẩng đầu như đang nhìn bầu trời, thản
nhiên nói.
“Được.” Tử Vũ cũng trực tiếp đáp ứng
rõ ràng.
Một từ ‘được’ thốt ra, ngón tay bạch
y nam tử bắn ra, một đạo quang mang màu vàng bay tới trước mắt Tử Vũ,“Ăn đi.” Hai
từ không có ngữ điệu, nhưng trong giọng nói thoáng mang theo một cỗ khí chất tôn
quý.
Tử Vũ không nói hai lời, mở miệng nuốt
đạo kim quang kia, thần sắc bình tĩnh, tự nhiên.
Bạch y nam tử thấy vậy thản nhiên
nói:“Yêu khí của ngươi ta một lần nữa tinh luyện lại, về sau không có yêu nào có
thể nhìn ra thân phận của ngươi, bất quá thiên hạ to lớn, cũng khó nói trước.”
Dừng một chút lại nhìn Tử Vũ, trên mặt hiện lên một tia nghiêm khắc, âm thanh lạnh
lùng nói:“Nếu dám vi phạm yêu cầu của ta, ta sẽ có biện pháp lấy đi tính mệnh của
ngươi.”
Tử Vũ tựa như không nghe thấy sự nghiêm
khắc trong lời nói, mỉm cười gật gật đầu, kim quang nhập thể, quy định đã hạ, tự
nhiên trốn không thoát, ai bảo chính mình đi cầu người khác, chỉ là Tử Vũ thật
không ngờ hôm nay một tiếng ‘được’ này sẽ khiến cho ngày sau long trời lở đất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét