“Lại đây.” Bạch y nam tử thấy Tử Vũ rất
dứt khoát, không khỏi hơi hơi gật đầu nói. Tử Vũ nghe vậy lúc này mới đi qua, nửa
ngồi xổm trước mặt hắn.
Bạch y nam tử một ngón tay điểm vào ấn
đường của Tử Vũ, một đạo kim quang nhàn nhạt lúc ẩn lúc hiện bao phủ trên người
Tử Vũ, nàng cảm thấy một cỗ sức mạnh ấm áp từ ấn đường bắt đầu chạy khắp tứ chi
xương cốt, toàn thân ba vạn lẻ tám trăm lỗ chân lông đều thư thái, thật là thoải
mái.
“Yêu luyện ngoại, nhân luyện nội, đều
có hướng đi, ai cũng có sở trường riêng, tư chất của ngươi cũng coi như thượng
thừa, về sau chăm chỉ luyện tập, tự nhiên sẽ thấy sự khác biệt.”
“Vâng.” Tử Vũ vừa nghe lời này nhất
thời cao hứng trỗi dậy, yêu quái nào cũng đều nói nàng tư chất kém ngàn năm khó
gặp, đến đại boss trước mặt này, rốt cục phát hiện tư chất của mình còn có thể,
điều này thật sự là lời khen ngợi tốt nhất trong ngày.
“Hôm nay tẩy rửa thân thể, là điều cơ
bản đầu tiên, ngày mai mang theo những thứ này tới đây.” Ngừng một lát bạch y
nam tử thu hồi ngón tay, thản nhiên liệt kê mấy thứ rồi không để ý tới Tử Vũ nữa, giương mắt nhìn
đỉnh đầu tối đen.
Tử Vũ thấy vậy gật gật đầu, thấy bạch
y nam tử không muốn nói chuyện, lập tức cũng không quấy rầy, hoạt động tay chân
vốn đau đớn một chút, hiện tại tứ chi một chút khác thường cũng không có, liền
nhảy vào trong nước, bơi đi.
Nàng ngã xuống nơi này cách bình thai
kỳ thật là rất xa, lúc này dựa theo hướng dẫn của bạch y nam tử bơi trở về,
cũng mất chút thời gian.
Chạm tay vào cửa sắt mà chính mình đã
bị rớt xuống dưới, cửa sắt này cũng lạ, đẩy về phía mình liền mở, mà đẩy tới
thì đánh chết cũng không ra, xem ra không ngăn cản người tiến vào, lại ngăn cản
người từ nơi này đi ra ngoài. Tử Vũ hơi hơi nhíu mày, tiến vào chính là Nịch thủy,
lông ngỗng cũng chìm chứ đừng nói người cùng yêu quái, đương nhiên không cần phòng
bị, bất quá, bạch y nam tử này hiểu biết thật đúng là nhiều, giống như cái gì cũng
đều hiểu rõ, nhưng lại rời đi nơi này không được, nghĩ đến trong lòng phỏng chừng
cũng là bốc hỏa vạn phần.
Nịch thủy không có nước, Tử Vũ bò lên,
cả người khô mát, thật là có điểm kì diệu.
Men theo sườn dốc bò lên, lúc đi thì quá
mau, không nhớ rõ đường, hiện tại cần phải nhớ kỹ đường xá, Tử Vũ một đường cẩn
thận ghi nhớ, vấp phải trắc trở vài lần mới tìm được đường chính xác. Phía trên
đỉnh đầu là cánh cửa, nàng còn không kịp mừng rỡ, liền thấy trên đỉnh đầu Liệt
Hỏa hừng hực hỏa diễm, Tử Vũ sau khi ngẩn người, không khỏi hắc hắc cười rộ
lên, nàng quá hưng phấn nên liền đem chuyện của Liệt Hỏa quên mất.
“Không liên quan đến ta, là lão
sư......”
“Ta nói Tử Vũ a, là ngươi sai, chính
là ngươi sai thôi, không cần đổ lên đầu lão sư, phải biết rằng biết nhận sai mới
là hài tử ngoan.” Tử Vũ trong lời nói còn chưa nói xong, chợt nghe thấy bên cạnh
truyền đến lời nói lạnh lẽo của Tịch Mục.
Tử Vũ nghiêng đầu nhìn thấy đôi mắt
đen của Tịch Mục đứng ở bên cạnh, bộ mặt ủy khuất trừng mắt nhìn Tử Vũ, trong
ánh mắt xác thực tràn đầy uy hiếp.
“Ngươi rốt cuộc chết ở xó nào vậy?”
Liệt Hỏa hai mắt bốc hỏa trừng mắt nhìn Tử Vũ chỉ lộ ra cái đầu, duỗi thẳng tay
xách nàng lên, hung tợn nói.
Tử Vũ cười hì hì giơ tay đầu hàng
nói:“Ta lạc đường.” Khóe mắt nhìn lướt qua cửa sổ bên cạnh, bên ngoài sắc trời
lại đã tối đen, phải biết rằng lúc nàng đến đây trời còn chưa tới giữa trưa,
như thế nào cùng bạch ynam tử kia nói vài câu thì đã trễ thế này, Tử Vũ không
khỏi hơi hơi nhíu mày, trên mặt lại lấy lòng nhìn Liệt Hỏa.
“Lạc đường, lớn như vậy mà còn lạc đường,
ngươi là con nít a.” Liệt Hỏa vừa nghe Tử Vũ giải thích khập khiễng như vậy, nhất
thời càng thêm bốc hỏa, lớn như vậy ở trong lầu các có thể lạc đường đến chỗ
nào, cư nhiên cả một buổi chiều cũng chưa tìm được người, thật sự là yêu quái
khiến người ta tức chết mà.
Bởi vì hai người khoảng cách khá gần,
Liệt Hỏa càng phẫn nộ kêu gào, nước miếng từ trong miệng càng bắn ra tung tóe,
nhất thời Tử Vũ gần trong gang tấc đã bị ô nhiễm.
Tử Vũ không khỏi khóe miệng rút gân, giơ
tay lên lau lau mặt, tay đè lên miệng Liệt Hỏa, nghiêm trang nói:“Làm ơn, lúc nói
chuyện chú ý hình tượng, sẽ bị nấm đấy.”
Liệt Hỏa vừa thấy động tác của Tử Vũ,
nhất thời vừa tức vừa giận, đồng thời đỏ bừng mặt, không chút suy nghĩ một quyền
liền hướng Tử Vũ đánh tới, không nói lời nào thì thôi, vậy động thủ, như vậy sẽ
không bị nấm.
“Ngươi lấy mạnh hiếp yếu.” Tử Vũ một
tiếng thét chói tai, vung tay lên che trước mặt, giả bộ yếu ớt.
Yên tĩnh, nhất thời yên tĩnh, chỉ
nghe thấy âm thanh Liệt Hỏa nghiến răng nghiến lợi, cùng tiếng nắm tay xiết chặt
kêu răng rắc, một lúc lâu sau, Tử Vũ cảm thấy thân thể hạ xuống, mông tê rần, bị
Liệt Hỏa vứt xuống,“Thật dã man......”
‘Ầm’, Tử Vũ khóe miệng rút gân vuốt
mông mình, trợn mắt há hốc mồm nhìn vách tường bên cạnh, oán giận trong lời nói
vừa thốt được một nửa liền nuốt xuống. Tảng đá trên vách tường gần nàng nhất bị
Liệt Hỏa một quyền đập bể, một chậu rửa mặt lớn bị lộ ra, chung quanh tảng đá đều
thành phấn vụn rơi lả tả, lực sát thương thật cường đại.
Ngồi dưới đất nhìn Liệt Hỏa gân xanh lòi
hẳn ra, nắm chặt quyền xoay người đi ra ngoài, Tử Vũ không khỏi lau mồ hôi như
suối, thì ra lúc cùng nàng đọ sức không có sử dụng hết toàn lực, một quyền như
vậy đánh lên người nàng, phỏng chừng cũng không lưu lại ở Yêu giới nữa, trực tiếp
đi âm phủ đưa tin thì tốt hơn.
“Tiểu tử này phân biệt đối xử.” Tịch
Mục đứng bên cạnh thấy thế bất mãn trừng mắt liếc Tử Vũ một cái, sau đó tiến tới
kéo tay Tử Vũ nói:“Ngày mai làm quen một chút chỗ này, không được chạy loạn, có
một vài nơi không thể đi, đó là muốn chết.”
Tử Vũ nghe vậy hơi hơi cúi đầu che dấu
quang mang trong mắt, nhu thuận nói:“Vâng, lão sư.”
Lê lết từng bước từ Đế đô học viện trở
lại Thanh Tương phủ, đèn đuốc đã sớm rực rỡ, một mình ăn xong cơm chiều, lúc trở
về phòng ngoài ý muốn thấy Liệt Hỏa tiến vào gian phòng cách vách phòng nàng, Tử
Vũ vò vò tóc, suy nghĩ một chút tiến tới phía trước. Cửa không đóng.
“Cám ơn ngươi tìm lão sư cho ta,
ta......” Đẩy cánh cửa hơi khép lại, Tử Vũ mới nói một nửa lời cảm tạ, đến khi thấy rõ
tình cảnh trong phòng, nhất thời á khẩu.
Trong phòng, Liệt Hỏa trần trụi nửa thân
trên, đang cởi quần, lúc này một chân đã lõa lồ, một chân khác còn đang ở trong
quần, chiếc quần màu đỏ sậm đang rơi xuống đùi, phối hợp với da thịt màu đồng,
cùng ngọn đèn vàng óng ánh, rất có điểm hương vị, bên cạnh nước tắm bốc hơi mờ
mịt, làm cho cảnh đẹp càng thêm mờ ảo. Liệt Hỏa lúc này nghe thấy tiếng ngẩng đầu,
đối diện là hai mắt của Tử Vũ.
Yên tĩnh, nhìn như một thế kỷ kỳ thật
chỉ có một hai giây đối diện, hai người đột nhiên ‘oanh’ một tiếng, máu nóng
toàn bộ vọt lên hết mức, nhiệt độ từ 36 độ thẳng tắp vọt lên đến trạng thái sôi
trào 100 độ.
“Ngươi
tắm rửa không đóng cửa a.”
“Ngươi vào không biết gõ cửa a.”
Hai tiếng chất vấn đồng thời được thốt
ra, Liệt Hỏa vội vàng luống cuống tay chân mặc quần áo, Tử Vũ nhanh như thiểm
điện từng bước lui ra phía sau, ‘rầm’ một tiếng mạnh mẽ đóng cửa phòng, tựa
lưng vào cửa phòng, mặt đỏ bừng, tim đập dồn dập.
“Liệt Hỏa dáng người không tồi, có phải
không?” Quản gia Bạch Dã trong tay cầm dược thủy cho Liệt Hỏa tắm rửa, nét mặt
mỉm cười đứng ở trước cửa.
Phi Ngữ vẻ mặt ái muội cười nói:“Muốn
nhìn nữa không?”
Tử Vũ hít sâu một hơi, khóe miệng rút
gân mỉm cười nói:“Không cần.” Một bên nhấc chân hướng phòng của nàng bên cạnh
đi tới, phía sau tiếng cười cùng với âm thanh Liệt Hỏa rống giận truyền đến. Hôm nay mặt mũi đều mất hết cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét