Biết Tử Vũ thân phận bị tiết lộ ra
ngoài, Liệt Hỏa chỉ biết đã không xong rồi. Yêu giới là cho phép tình địch quyết
đấu, chỉ cần khiêu chiến sẽ được tiếp, sinh tử bất luận. Tử Vũ yếu như thế, mà nhà
hắn vừa đúng lại có quyền thế như vậy, muốn làm thê tử hắn rất nhiều, tương lai
của Tử Vũ không nghĩ cũng biết.
Nguyên bản liền giấu kín thân phận của
Tử Vũ, Đế đô học viện chỉ có hiệu trưởng cùng mấy người biết, nhưng mà biết Tử
Vũ quá yếu thì thật giận, trong khoảng thời gian này gia tăng thúc giục Tử Vũ biến
cường, sợ một khi thân thế của nàng bị tiết lộ, nàng tiếp không được những quyết
đấu đó. Không nghĩ tới người còn chưa biến cường, tai họa liền tới cửa.
Liệt Hỏa cúi đầu nhìn vết máu nơi
khóe miệng Tử Vũ, lại nổi trận lôi đình, đem đám người Hách Liên xách đi thì hắn
trở lại, kết quả Tử Vũ ngay cả nhân ảnh đều không thấy, làm cho hắn cơ hồ lật
tung hết cả trường học. Nếu mấy tiểu yêu canh gác Đế đô học viện không nói Tử
Vũ mới đi, hắn nếu không đuổi theo, người này chết như thế nào cũng không biết,
nghĩ vậy Liệt Hỏa lại không nổi cáu nữa.
“Khụ, khụ, Liệt Hỏa, đừng mắng, ta
đau.” Tử Vũ tựa vào trong lòng Liệt Hỏa, sắc mặt tái nhợt nắm lấy thắt lưng Liệt
Hỏa, khóe miệng miễn cưỡng nở một nụ cười hối lỗi, nụ cười còn chưa dứt, người
đã khụy xuống, gắt gao áp chế, một ngụm máu tươi phun ra bắn tung tóe lên người
Liệt Hỏa, hôn mê bất tỉnh.
Liệt Hỏa thấy Tử Vũ phun ra đến huyết
sắc đỏ sậm, sắc mặt nhất thời đại biến, một phen chặng ngang eo ôm lấy Tử Vũ,
nhanh chóng hướng Thanh Tương phủ mà đi.
“Sao lại thế này?” Liệt Thanh bên
ngoài làm việc mới về, còn chưa vào cửa đã thấy Liệt Hỏa ôm Tử Vũ từ đầu tường nhảy
vọt vào, liền nhanh chóng vọt lại gần, vừa thấy Tử Vũ sắc mặt trắng bệch như thế,
Liệt Thanh nhất thời sắc mặt trầm xuống, trầm giọng quát:“Bạch Dã, Phi Ngữ.” Hai
Khuyển yêu ở trong phủ vừa nghe tiếng hô của Liệt Thanh, nhất thời từ phòng
trong rất nhanh vọt ra.
Ám sắc khí trời, ở phòng ngoài Liệt Hỏa
chau mày nhìn cửa phòng Tử Vũ nửa khép. Liệt Thanh, Phi Ngữ, Bạch Dã ở bên
trong vì Tử Vũ chữa thương, Hắc Sa cùng Thu Đình đứng bên cạnh.
“Thế nào?” Một hồi lâu sau Liệt Thanh
cùng Bạch Dã đi ra, Liệt Hỏa nhất thời nhíu mày hỏi.
“ Linh vũ tiên Khổng tước gia, ngươi
nói đi.” Bạch Dã lau một giọt mồ hôi trên trán, trầm giọng nói.
Liệt Hỏa đương nhiên biết Linh vũ tiên
Khổng tước gia, gãy vàng nứt đá, một ngụm máu đen kia của Tử Vũ đã chứng minh bị
thương không nhẹ, bằng không chính hắn cũng có thể trị liệu cho Tử Vũ, còn cần
Liệt Thanh cùng Bạch Dã ra tay sao. Lúc này thấy hai người sắc mặt như cũ, biết
Tử Vũ không có việc gì, Liệt Hỏa không khỏi ngừng một chút nói:“Ta đi nhìn
xem.”
“Hỏa nhi, thân phận đã bị tiết lộ, kế
tiếp là suy nghĩ của ngươi?” Liệt Thanh đột nhiên mở miệng nói.
Liệt Hỏa hơi hơi ngừng lại, đầu cũng
không quay lại nói:“Ta sẽ xử lý.” Vừa đi nhanh tiến vào phòng Tử Vũ.
Liệt Thanh cùng Bạch Dã chỉ chờ nghe
vậy, nhìn nhau liếc mắt một cái khẽ cười. Tình địch quyết đấu, làm trưởng bối
không thể nhúng tay, cũng không thể can thiệp, chỉ hạn chế cùng bạn đồng lứa ra
tay, nhưng là đương sự có thể lựa chọn bảo hộ cùng bỏ mặc, quyết định của Liệt
Hỏa bọn họ đã rất rõ ràng.
Liệt Hỏa bước vào phòng, thấy Tử Vũ
đã tỉnh, vẻ mặt xấu hổ ngăn cản Phi Ngữ thoát y xoa bóp cho nàng, Phi Ngữ đang
cùng Tử Vũ tranh luận, vừa thấy Liệt Hỏa tiến vào, Phi Ngữ nhất thời cầm khăn lụa
trong tay ném về phía Liệt Hỏa nói:“Ngươi tới thật tốt.” Dứt lời thân hình chợt
lóe liền ly khai, lưu lại Liệt Hỏa thất thần cùng Tử Vũ xấu hổ suy yếu, hai người
đối diện.
“Heo.” Đối diện nửa ngày, Liệt Hỏa từ
khóe miệng phun ra một chữ.
Tử Vũ thấy Liệt Hỏa sắc mặt khó coi,
không khỏi tức cũng không được cười cũng không được, hai mắt có chút không ngờ
như thế nói:“Cảm tạ.”
Liệt Hỏa thấy Tử Vũ không nổi cáu ầm ỹ
với hắn, ngược lại còn hướng hắn nói lời cảm tạ, sắc mặt nhất thời đỏ đen luân
phiên, nửa ngày sau mới thô lỗ vươn tay lau vết máu trên khóe miệng Tử Vũ, một
bên lạnh lùng nói:“Về sau không cho phép đi một mình.”
Tử Vũ nghe vậy nhất thời mở mắt ra
nhìn Liệt Hỏa, Liệt Hỏa thấy Tử Vũ bình tĩnh nhìn hắn, không khỏi gầm nhẹ
nói:“Nhìn cái gì ?”
Tử Vũ thấy thần sắc Liệt Hỏa quẫn
bách đến độ tức giận, đột nhiên cười khẽ, gật gật đầu nói:“Ta đã biết.” Nói còn
chưa dứt lời liền ‘khụ’ nhẹ một cái.
Liệt Hỏa tức khắc vươn tay sờ lên
trán Tử Vũ, một nỗi lo lắng từ trên trán chuyển vận đến tứ chi, một bên
quát:“Nói gì mà nói, mau nghỉ ngơi. Vô dụng, ai kêu ngươi yếu như vậy, dạy cho
mà học chẳng ra gì hết.”
Tử Vũ vốn bị thương cả người rét run,
lúc này cảm giác được nhiệt lượng của Liệt Hỏa, không khỏi nhích lại gần bên
người Liệt Hỏa một chút, mệt mỏi nhắm mắt lại, nghe lời nghỉ ngơi.
Liệt Hỏa biết uy lực của Linh vũ
tiên, hung hăng trừng mắt liếc Tử Vũ một cái, đỡ Tử Vũ ở bên người nằm xuống, giơ
tay ôm lấy Tử Vũ, toàn thân chuyển vận yêu lực trị thương cho nàng. Tử Vũ bỗng
nhiên thấy ấm áp, ở trong lòng Liệt Hỏa tìm chỗ thoải mái, mê man ngủ.
Ngày thứ hai, bởi vì được đám người
Liệt Thanh trị liệu kịp thời, Tử Vũ vốn trọng thương trí mạng, cơ hồ đã muốn
hoàn toàn hồi phục, nghĩ tới hôm nay Bạch Y muốn dạy nàng tâm pháp quan trọng thứ
hai, Tử Vũ hôm qua thụ thương, hơn nữa biết về sau mình sẽ gặp phải tình trạng
càng nguy hiểm hơn nữa. Quyết đấu, loại hình thức này vốn dã man, lại bị Yêu giới
cho là phương pháp cao thượng, thật sự khiến cho nàng không dám khen tặng, xem
xét loại tình huống này, sớm một chút biến cường mới tốt, cho nên Tử Vũ mới
kiên trì thời gian giữa trưa vào Đế đô học viện.
Tiến vào Đế đô học viện, Tử Vũ nhất
thời cảm thấy không đúng, ngày thường cũng chưa từng có yêu quái để ý tới nàng,
hôm nay vừa thấy nàng tiến vào, cư nhiên tập trung lực chú ý cao độ đối với
nàng chỉ trỏ, thần sắc kinh ngạc lại hâm mộ. Quái, chẳng hiểu sao nữa.
Tử Vũ một đường đi tới, sâu sắc hiểu
được trong một đêm biến thành người nổi tiếng hiệu quả chính là như vậy, vạn
chúng chú mục thật đúng là có khí thế ép người, may mắn thế kỷ hai mươi mốt cái
gì không nhiều chứ ngôi sao thì nhiều lắm, tùy tiện lấy một hai cái tác phong
lên sân khấu kia cũng ứng phó thoải mái được.
“Liệt
Hỏa......”
“Khổng
hiên......”
Âm thanh loáng thoáng truyền vào tai Tử
Vũ, nàng không khỏi hơi hơi nhíu nhíu mày, có ý tứ gì? Ánh mắt đảo qua, chúng
yêu biểu tình hưng phấn không che giấu, Tử Vũ có điểm không hiểu.
“Nữ chủ nhân cũng công khai đến đây.”
Một giọng nói thản nhiên truyền đến, Tử Vũ quay đầu vừa thấy, cùng Liệt Hỏa
giao hảo Hách Liên, chậm rãi tiêu sái lại gần, ánh mắt mang theo đánh giá.
“Ta không thể tới sao?” Tử Vũ khóe miệng
phác thảo nụ cười, ngẩng đầu chống lại ánh mắt đánh giá của Hách Liên.
Hách Liên mỉm cười nói:“Thật sự là yếu
a.”
“Có thể đổi câu khác không? Nói nhiều
sẽ không còn ý nghĩa.” Tử Vũ như trước mang theo nụ cười thản nhiên.
Hách Liên nghe vậy nhíu mày, cười nhẹ
nói:“Ta chỉ là muốn biết, Liệt Hỏa coi trọng ngươi điểm nào, cư nhiên lại khẳng
định bảo hộ ngươi.”
Tử Vũ nghe vậy nhướng mày không nói
gì, Liệt Hỏa như thế nào bảo hộ nàng, nàng như thế nào không biết.
Hách Liên thấy mặt Tử Vũ hiện lên một
tia khó hiểu, không khỏi thản nhiên nói:“Đi, mang ngươi đi nhìn một màn hay, loại
cao cấp chính thức quyết đấu như vậy đã lâu không thấy qua, thật muốn nhìn xem
Liệt Hỏa tiến bộ bao nhiêu.” Dứt lời xoay người liền hướng một nơi khác đi đến,
Tử Vũ nghe Hách Liên vừa nói như vậy, không khỏi hơi hơi nhíu nhíu mày, dưới
chân lại nhanh chóng đuổi theo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét