Ngày
đêm thần tốc quay trở về, không vì cái gì khác, chỉ vì Liệt Thanh truyền đến một
câu, mười ngày sau học viện tế sẽ bắt đầu. Học viện tế này Tử Vũ không biết, nhưng
mà Liệt Hỏa có biết đến, bất quá vừa thông một trận rối ren nên thực đã đem chuyện
này quăng ra sau đầu. Việc kia tuyệt đối phải tham gia.
Đế đô
học viện vốn là học phủ tối cao ở Yêu giới, thành lập cho tới bây giờ cũng không
quá vạn năm, chỉ có mấy ngàn năm lịch sử. Lịch sử từ xa xưa, không biết vì sao lại
có học viện tế cũng sớm đã quên ở thời đại giữa Trường Hà, chỉ là kéo dài cho tới
hôm nay biến thành ba năm một lần Đế đô học viện tổ chức tỷ thí, cũng có thể
nói là một loại kiểm nghiệm thành tích học tập.
Không
phân tuổi tác, không phân lớn nhỏ, kết quả tỷ thí chỉ có ba người đứng đầu, Đế
đô học viện đem phần thưởng tốt nhất, ra tay thì không có thứ gì là không phải
cực phẩm. Mà nay năm Liệt Thanh nhận được tin tức nội bộ, nghe nói phần thưởng
cho ba người đứng đầu lại càng kinh người, so với giới hạn trước kia chỉ có hơn
chứ không kém.
Tử Vũ
là người ngoài, nhiều nhất là xem náo nhiệt, Liệt Hỏa nhưng là người trong nghề,
ba năm trước đây hắn có lý lịch trẻ tuổi nhất Đế đô học viện, chiếm được đệ nhất
danh, thanh Yêu kiếm năng lực kinh người kia chính là phần thưởng của hắn, cơ hồ
khiến yêu lực hắn tăng lên một bậc. Khó trách Liệt Thanh lại truyền tin bảo hắn
nhanh trở về, phần thưởng kia thật khiến người ta động tâm a.
Lúc đến
tốn không ít thời gian, trở về có Ưng tộc hỗ trợ, chỉ hai ngày ngắn ngủn liền về
đến Đế đô, tám ngày sau học viện tế bắt đầu, vừa vặn bỏ qua thời gian Liệt Hỏa
biến thân, cơ hội này thật tốt.
Để Khổng
tước gia tộc nợ một ân tình, sau khi chuyến hành trình này vẽ lên một dấu chấm
tròn hoàn mỹ, Tử Vũ rơi vào thanh nhàn. Đệ nhất đế đô học viện, thôi quên đi,
nàng còn có phần tự hiểu lấy mình, vầng trăng rất cao, nếu không có thực lực mà
muốn hái, bị té chết cũng chẳng biết đâu mà lần. Vừa vặn, Liệt Hỏa chuyên tâm
chuẩn bị chiến đấu, nàng có thể nói bóng nói gió bắt đầu điều tra chuyện năm đó
của Liệt Thanh.
Trong
lầu các, Liệt Hỏa ở lầu dưới tu luyện, Tử Vũ bị Tịch Mục bắt hàn huyên lĩnh hội
tâm đắc khi xuất môn, Tử Vũ nào có nhiều lĩnh hội tâm đắc như vậy, kiềm chế tâm
tình muốn đi tìm Bạch Y, cùng Tịch Mục câu được câu mất nói chuyện.
“Liệt
Hỏa, tiểu tử ngươi đã trở lại cư nhiên không đi tìm chúng ta trước.” Âm thanh của
Hách Liên xa xa truyền đến, tiếng còn chưa rơi xuống, người đến đã đến trước mặt
Liệt Hỏa, tốc độ kia cứ gọi là nhanh.
Liệt
Hỏa nhíu mày nói:“Các ngươi không phải gặp rồi đó thôi.”
Hách
Liên cùng Phi Hổ vừa đến nhất thời lắc đầu, tiểu tử này lại có một bộ đức hạnh
như thế. Phi Hổ thấy Liệt Hỏa ngừng tay, nhướng mày nói: “Ta nói trước, năm nay
ta sẽ không nhường ngươi.”
Liệt
Hỏa ngạo khí ngửa mặt lên trời cười nói: “Phóng mã lại đây, ai sợ ai.”
Hách
Liên cười tủm tỉm nói:“Nghe nói năm nay phần thưởng không tệ, nghe đến tâm ngứa,
đã lâu không hoạt động gân cốt, hai người các ngươi chờ tiếp chiêu cho ta.” Tiếng
nói vừa dứt, Liệt Hỏa, Phi Hổ, Hách Liên ba kẻ đồng thời cười ha ha.
Đi tới
cửa sổ nhìn xuống dưới Tử Vũ nhíu mày, thấp giọng nói: “Thiên ngoại hữu thiên,
nhân ngoại hữu nhân (*), ba cái tên này thật kiêu ngạo mà.”
(*):
Ngoài trời này còn có trời khác, ngoài người này còn có người khác.
Đồng
dạng đi tới bên cạnh nàng Tịch Mục, híp híp cặp mắt vốn đã nhỏ, lãnh đạm rồi lại
có chút đắc ý nói:“Ai bảo ba tên tiểu tử này có chút bản lĩnh như vậy, nên bọn chúng
mới kiêu ngạo.”
Tử Vũ
giọng tuy nhỏ, lại bị Hách Liên ở dưới nghe thấy được. Hách Liên ngẩng đầu chống
lại hai mắt Tử Vũ, nhíu mày nói: “Tiểu lang yêu, ngươi không biết là ngươi càng
kiêu ngạo hơn sao?”
Tử Vũ
thấy Hách Liên trong mắt tràn đầy hài hước, lời này mà nói có chút kỳ quái,
không khỏi nói: “Ta không biết là ta có kiêu ngạo nha.” Nàng làm người không phải
rất tiểu ý sao? Tại sao lại nói kiêu ngạo.
Phi Hổ
nghe vậy giương mắt quét Tử Vũ một cái, hừ lạnh một tiếng nói: “Bằng năng lực của
ngươi, cư nhiên dám báo danh tham gia tỷ thí, ngươi có phải cảm thấy ngươi có sức
liều mạng với chúng ta hay không? Như vậy mà còn không gọi là kiêu ngạo sao.”
Phi Hổ
tiếng nói vừa dứt, Tử Vũ nhất thời ngây ngốc thất thần, nàng khi nào báo danh sao
chính mình lại không biết, chẳng lẽ là Liệt Hỏa giúp nàng báo. Không khỏi đảo mắt
nhìn Liệt Hỏa phía dưới rõ ràng cũng thất thần, mắt lộ dò hỏi.
“Ta
không giúp ngươi báo danh.” Liệt Hỏa chau mày, quay đầu nhìn Hách Liên cùng Phi
Hổ nói: “Tên là ai đưa lên?”
Hách
Liên mi nhãn hơi hơi nhướng, nhìn mắt Liệt Hỏa có dấu hiệu tức giận, cùng Tử Vũ
đã muốn nhíu mày, lắc đầu nói: “Không biết, chẳng qua là hôm nay ta cùng Phi Hổ
ở trên danh sách công bố thấy nàng ta, về phần vì sao có tên của nàng, ta nghĩ
có thể ở trên danh sách có người gian lận.” Nói đến đây Hách Liên tựa tiếu phi
tiếu nhìn lên Tử Vũ, trên mặt hơi hơi có điểm vui sướng khi người gặp họa.
Chỉ cần
ai tiếp xúc qua Tử Vũ cũng biết, dựa vào năng lực của nàng, đừng nói tiến vào
danh sách, liền ngay cả dự bị của dự bị cũng khó có khả năng. Yếu như vậy, một
tân sinh cũng có thể giải quyết nàng, còn muốn tranh với yêu tinh có niên kỉ
cao, không bị đánh chết, coi như nàng mệnh lớn.
Cho nên
lúc thấy có tên Tử Vũ, Hách Liên đã biết chuyện này có vấn đề, bất quá, nhằm
vào Tử Vũ không có gì hơn là loại khả năng như thế, sáng không dám tới, ám tới,
quyết đấu có Liệt Hỏa che chở, quang minh chính đại tỷ thí này, ai có thể che
chở? Hắn đến đây thông báo không vì cái gì khác, đến là muốn nhìn xem Tử Vũ giải
quyết như thế nào, nhìn xem Tử Vũ rốt cuộc còn có cái bản lĩnh gì.
“Ta rút khỏi là được.” Tử Vũ cũng không cho rằng
mặt mũi quan trọng, rời khỏi, bất quá là mất chút mặt mũi, dù sao nàng cũng
không có thể diện gì, tính mạng bản thân là quan trọng.
Phi Hổ
hừ một tiếng nói: “Muốn khiêu chiến danh dự Đế đô học viện, ngươi liền rời khỏi,
bất quá, phỏng chừng ngươi sẽ gặp tràng diện quần ẩu.” Có thể tham dự Đế đô học
viện tế là vinh quang trong vinh quang, mọi người tranh đến bể đầu cũng không
vào được danh sách, cư nhiên muốn rút lui, coi khinh Đế đô học viện quyền uy
quyết định như thế, hậu quả chính là rất nghiêm trọng.
Tử Vũ
vừa nghe nhất thời cứng họng, Tịch Mục bên cạnh vẫn không nói chuyện, lúc này
thực thương hại nhìn Tử Vũ nói: “Làm lão sư ta thập phần đồng tình với cảnh ngộ
của ngươi, nhưng mà ngươi muốn rút lui, lão sư vì không muốn bị những kẻ khác
vây công, đành phải trước đầu độc ngươi.”
Hách
Liên nói tiếp: “Tỷ thí trên trận chỉ cần không nguy hại đến sinh mệnh, đả
thương, đánh cho tàn phế, tự nhiên muốn làm gì cũng được, quy tắc này nói cho ngươi
biết trước thì tốt hơn.” Dứt lời, đồng dạng thương tiếc nhìn lên Tử Vũ.
Tử Vũ
trên trán mồ hôi ào ào chảy, đây không phải muốn nàng không chết cũng bị lột da
sao, nhất thời bò lên cửa sổ, từ phía trên hướng tới Liệt Hỏa nhảy xuống, Liệt
Hỏa hơi hơi nhảy lên đón lấy Tử Vũ, vụt một tiếng Tử Vũ thẳng ở trong lòng Liệt
Hỏa, ngữ khí tràn đầy ai oán nói: “Liệt Hỏa, bọn chúng khi dễ ta.”
Liệt
Hỏa ôm Tử Vũ, vừa là tức giận vừa là nhíu mày. Để cho Tử Vũ công khai thi đấu, nhưng
không thi đấu kết quả càng nghiêm trọng hơn, không khỏi sắc mặt xanh mét ôm Tử
Vũ, mặc cho Tử Vũ giống như làm nũng, kì thực rất bất mãn âm thầm thẳng nắm chặt
tay lại.
Tử Vũ
thực tức giận, cũng tức Liệt Hỏa, đồng thời cũng vừa tức giận với bản thân
mình. Tức giận Liệt Hỏa tại sao lại là một tên nam nhan họa thủy, tìm việc đến
cho nàng, vừa tức chính mình vẫn không có biện pháp phủi tay mặc kệ, trực tiếp đá
Liệt Hỏa, không liên quan với những phiền toái đó nữa. Thật sự là khiến cho người
ta thực tức giận, Yêu giới này vì sao yêu tinh thực lực cường hãn lại nổi tiếng
như vậy a.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét