Chương
29: Biến thân
Trong
quá trình ấp trứng diều hâu cần chính là nhiệt độ ổn định, Oa Oa bị thái độ của
Liệt Hỏa hù dọa nơm nớp lo sợ, sau khi bị Liệt Hỏa trừng, ngoan ngoãn ôm trứng
diều hâu, thân hình nhỏ bé mập mạp bắt đầu tiến hành nhiệm vụ giữ ấm gian khổ
cho trứng diều hâu. Tử Vũ thấy Oa Oa đáng thương ôm trứng nhìn nàng, bộ dáng kia
thật sự nhịn không được không đồng tình, ngược lại nở nụ cười, con thỏ ấp trứng
diều hâu, thật ưu việt.
Lăn
qua lăn lại, đảo mắt liền đến buổi tối, Tử Vũ nghỉ ngơi một hồi thân thể hoàn
toàn hồi phục, yêu lực Liệt Hỏa đúng là cực tốt.
Ánh
trăng thanh lãnh, đã lâu không dính giường Tử Vũ ngã đầu ngủ ở trên giường,“Rốt
cuộc có thể ngủ trên giường, thật thoải mái.” Đặc biệt đây là giường của Phi cầm
tộc, lông vũ lót giường mềm mại kia, quả thật có thể sánh với bữa tiệc chiêu
đãi giấc mộng.
“Đứng
dậy, đi theo ta.” Đầu Tử Vũ mới ngoẹo xuống, đã bị Liệt Hỏa một phát nắm lấy
cánh tay lôi dậy. Tử Vũ thấy Liệt Hỏa một tay dẫn theo nàng, một tay bắt lấy Oa
Oa, một bộ dáng muốn xuất môn, không khỏi nhíu mày nhìn Liệt Hỏa. Làm quái gì
thế, lẽ nào Liệt Hỏa muốn cùng nàng ngắm trăng? Bất quá, có khả năng sao?
Liệt
Hỏa hung hăng trừng mắt liếc Tử Vũ một cái, trầm giọng nói:“Ngày thứ mười.”
Xuất
môn được mười ngày, Tử Vũ nghe tới đầu tiên là ừ một tiếng. Trí nhớ Liệt Hỏa
này thật đúng là tốt, nàng cũng không quản xuất môn mấy ngày, ý niệm này trong
đầu mới vừa chuyển, Tử Vũ đột nhiên nhãn tình sáng lên, nàng nhới tới, Liệt Hỏa
mười ngày biến hóa một lần.
Liệt
Hỏa thấy Tử Vũ ánh mắt bén nhọn nhìn chằm chằm hắn, trong ánh mắt kia không có thứ
khác, chỉ có một cỗ mài đao soàn soạt dữ tợn, hắn cũng không quên Tử Vũ từng
nói qua nếu hắn biến thành nữ thân, thấy hắn một lần đánh một lần, hiển nhiên Tử
Vũ cũng không quên điểm này.
Liệt
Hỏa tràn đầy tức giận trừng mắt nhìn Tử Vũ hung ác nói:“Nếu muốn ta tính sổ thu
sau, ngươi cứ việc.” Dứt lời cũng không để ý tới Tử Vũ có phản ứng gì, một phen
nhấc lên Tử Vũ cùng Oa Oa, xuyên cửa sổ phóng ra ngoài, lao vun vút dưới ánh
trăng.
Tử Vũ
ở chỗ Bạch Y học, tuy rằng đã xuất môn nhưng cũng không thụt lùi, lúc này bị Liệt
Hỏa mang theo, chỉ nhìn thấy cảnh vật bốn phía thụt lùi như bay, cơ hồ muốn
thành một đường thẳng tắp, không khỏi âm thầm nhíu mày, đây mới là tốc độ của Liệt
Hỏa? Nhanh đến thật kinh người.
Phía
sau núi, xuyên qua một rừng cây, đi tới đầu nguồn ôn tuyền, Liệt Hỏa mới ôm Tử
Vũ cùng Oa Oa thả xuống. Oa Oa vừa thấy là ôn tuyền, nhất thời rất nhanh xông tới,
đem trứng diều hâu thả trong ôn tuyền, sau đó xoay người một cái biến thành con
thỏ nhỏ, bò lên trứng diều hâu ngủ. Việc ấp trứng độ khó rất cao, hắn còn quá
nhỏ, thật sự là lực không đuổi kịp.
Tử Vũ
quét mắt nhìn bốn phía, độ che giấu cực cao, cây cối rậm rạp cành lá chi chít, làm
cho xung quanh gió thổi không lọt, liếc mắt một cái thật đúng là không dễ dàng
phát hiện. Tử Vũ không khỏi nhíu mày, đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, chẳng
lẽ chính là vì đến ấp trứng diều hâu, lại không ấp ra để ăn, chọn địa phương bí
ẩn đến như vậy sao? Hay là Liệt Hỏa muốn che dấu hắn biến thân?
Ý niệm
này trong đầu vừa mới chuyển một chút, bên cạnh đột nhiên bay vọt lên một tia
loáng thoáng màu đỏ sậm, Tử Vũ vội vàng nhìn lại, chỉ thấy thân thể Liệt Hỏa bị
ánh trăng chiếu rọi vào bên ngoài đang phát ra một tia hồng quang, nếu nàng không
đứng gần, cơ hồ nhìn không thấy.
Đang
định hảo hảo nhìn xem, chỉ thấy hào quang vừa ẩn, Liệt Hỏa đã uể oải ở trên mặt
đất, mặt không chút thay đổi trừng nàng. Dáng người nhỏ xinh, khuôn mặt cương
nghị lại xinh đẹp, y phục thùng thình, dáng người trước lồi sau lõm, chân chính
là một cực phẩm mỹ nữ.
“Nhìn
ta làm gì? Chưa thấy qua hả?” Giọng nói thanh thúy, mang theo chút khàn khàn nam
tính, cư nhiên lại có một tia hàm súc khác biệt.
Tử Vũ
nhất thời sờ sờ quyền đầu, đối với Liệt Hỏa nữ hắc hắc cười nói:“Quân tử báo
thù, ba năm không muộn.” Dứt lời một quyền đầu liền hướng Liệt Hỏa ngồi dưới đất
đánh tới, nàng cũng không quên thời điểm Liệt Hỏa dạy nàng tốc độ, nàng đã
trúng bao nhiêu cú đánh, không hoàn lại, nàng không phải họ Lạc.
Bịch,
bịch, bịch, sau ba tiếng đối quyền, Liệt Hỏa trực tiếp bị đánh nằm trên đất, Tử
Vũ cưỡi lên người Liệt Hỏa, hắc hắc nhe răng cười nói: “Không nghĩ tới sau khi
biến thân ngươi yếu như vậy.”
“Ngươi
đứng lên cho ta.” Liệt Hỏa hai mắt bốc hỏa trừng mắt nhìn Tử Vũ cưỡi trên người
hắn, bộ dáng kia cứ gọi là nghiến răng nghiến lợi.
Tử Vũ
nhíu mày cười nói:“Có bản lĩnh tự ngươi trở mình.”
Liệt
Hỏa nhất thời tức giận đến sắp hộc máu, một phen tóm lấy áo Tử Vũ, giận dữ hét:
“Ngươi nghĩ rằng ta thực đánh không lại ngươi?”
“Vậy
thử xem.” Quyền đầu thay thế lời nói, hai người nhất thời lao vào nhau thành một
khối, tay đấm chân đá, trên dưới không phân biệt được, trong đó không lưu tình
chút nào.
Bịch,
Tử Vũ một quyền đầu đánh Liệt Hỏa ngã xuống đất không đứng dậy nổi. Thấy vậy, Tử
Vũ nhất thời cười ha ha nói: “Ai bảo ngươi hung hăng càn quấy, gặp ngươi một lần
đánh ngươi một lần.”
Liệt Hỏa
thở hổn hển nằm trên mặt đất, sau khi biến thân yêu lực của hắn ngay cả một phần
mười cũng không có, cư nhiên bị Tử Vũ đánh ngã, tức giận cũng nhanh bốc khói rồi.
Vô lực
tay chân sau khi hoạt động kịch liệt, Tử Vũ dứt khoát nằm xuống bên cạnh Liệt Hỏa,
đưa tay xoa chỗ bị nàng đánh trên mặt Liệt Hỏa, cười tủm tỉm nói:“Tâm tình có
khá hơn chút nào chưa?”
Liệt
Hỏa tức giận bốc khói nhất thời nghiêng đầu trừng Tử Vũ, Tử Vũ vừa cười vừa xoa
xoa chỗ xanh tím của Liệt Hỏa nói: “Tâm tình không tốt thì phát tiết, buồn bực
để ở trong lòng làm gì, không phải chỉ là biến nữ thôi sao, đến mức như vậy sao
chứ?” Tử Vũ sát ngôn quan sắc (đoán ý qua lời nói và sắc mặt) được xưng là lợi
hại, mỗi lần Liệt Hỏa sau khi biến thân tâm tình đều xuống thấp, nàng nhìn thấy
được. Mấy lần trước không tính, nàng không cản được, lần này xuất môn bên
ngoài, nàng cũng không muốn tâm tình tốt bị Liệt Hỏa kéo xuống.
Liệt
Hỏa nghe Tử Vũ vừa nói như vậy, không khỏi hơi hơi ngẩn người. Cùng Tử Vũ một
phen đánh nhau, hắn chỉ biết là hắn sắp tức giận bốc khói rồi, lại đã quên những
cảm xúc khác. Trên gương mặt được Tử Vũ xoa kia là tê tê ngứa ngứa, sâu trong cặp
mắt biết cười kia là ôn nhu. Nhìn chăm chú Tử Vũ nửa ngày, Liệt Hỏa đột nhiên
nói: “Bất nam bất nữ là kiêng kị của Yêu giới, là sự tồn tại không được phép xuất
hiện ở trên đời này.”
Tử Vũ
thấy Liệt Hỏa nói hai câu liền ngừng lại, bình tĩnh nhìn nàng, không khỏi nhún
nhún vai nói:“Ngươi chán ghét chính ngươi sao?”
Liệt
Hỏa nhất thời trầm giọng nói:“Không, ta vì sao phải chán ghét bản thân ta.”
Tử Vũ
nghe vậy khẽ gật đầu nói:“Ta cũng hiểu được vì sao phải chán ghét chính mình, nếu
ta là ngươi ta cao hứng còn không kịp ấy chứ, phải biết rằng người ở chỗ ta, cả
đời theo đuổi chính là một thứ không giống người thường, cao cao tại thượng, muốn
chính là không đi con đường tầm thường. Ngươi thiên phú như vậy, phóng mắt tìm
toàn bộ Yêu giới, đầu năm nay cần chính là thuận ứng đại lưu (thuận theo dòng
chảy), cần chính là độc đáo, ngươi hẳn là cảm giác được vinh quang.”
Nói đến
đây Tử Vũ dừng một chút, vỗ vai Liệt Hỏa, vẻ mặt thành khẩn nói: “Cho nên, khổ
sở là không cần thiết, không thể lộ ra ngoài ánh sáng chỉ là tạm thời, thừa dịp
bây giờ còn có thể độc đáo liền tận tình lợi dụng độc đáo này. Sau này chữa được,
ngươi chỉ có thể là một Khuyển yêu bình thường, không có chỗ nào hấp dẫn ngước
khác, đến lúc đó hối hận, có thể đã quá muộn.”
Liệt
Hỏa nghe Tử Vũ nói xong, nhất thời sắc mặt xanh tím luân phiên, giận dữ hét:“Ai
sẽ hối hận?”
Tử Vũ
đầy mặt chính sắc nói:“Ta sẽ hối hận, cho nên, hiện tại phải khi dễ cho đủ.”
Nói xong ập xuống Liệt Hỏa lại là một trận vân vê nhào nặn, đem Liệt Hỏa khí thẳng
phát nộ, nhưng lại thiếu đi tâm tình suy sụp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét