Kết
quả hí kịch, chính là lúc Liệt Hỏa khôi phục thân nam tử, Ưng vương trực tiếp nhét
một nhánh Khởi Tử thảo cho bọn hắn, sau đó một cước đem bọn họ đá xuống núi
Lăng Tiêu, có khả năng cách xa bao nhiêu thì cách bấy nhiêu.
Đi ở trong
rừng núi Vân Mộng, Tử Vũ liếc trộm thấy Liệt Hỏa hai má đen thui, không khỏi
trên mặt cười như nở hoa. Nàng cũng không quên, vừa rồi lúc Liệt Hỏa khôi phục
thành nam thân, Ưng vương vốn muốn cho tiểu ưng chết tâm cái gọi là mẹ Liệt Hỏa
này, thế nhưng tiểu ưng sau khi xoay vòng quanh Liệt Hỏa n vòng, mặt mày ủ rũ suy
nghĩ thật lâu sau, rốt cuộc đối mặt nam thân Liệt Hỏa xuất ra một câu, ba ba,
thành công làm cho Ưng vương sắc mặt sụp đổ, Liệt Hỏa sắc mặt tối đen, sau đó
thẳng tắp dẫn đến bị đá xuống núi Lăng Tiêu, trong vòng ba năm không cho phép tới
khiến Ưng vương phẫn nộ. Tử Vũ nghĩ đến điểm này liền cảm thấy buồn cười, thật
sự là buồn cười.
“Ngươi
cười đủ chưa?” Liệt Hỏa thật sự là không thể chịu đựng được cái âm thanh hắc hắc
kiềm nén của Tử Vũ suốt đường đi, cái này so với phá ra cười lộ liễu, càng khiến
người ta tức giận. Tiểu ưng bất quá chỉ là trong lúc nhất thời nhận sai, lớn
lên chút tự nhiên sẽ hiểu được, một chuyện cười có đến mức cười đến tận bây giờ
luôn không.
Tử Vũ
thấy Liệt Hỏa tức giận, không khỏi vội vàng nghiêm mặt rất nhanh gật đầu. Nam
thân Liệt Hỏa nàng đánh không lại, chỉ có bị khi dễ, nên thức thời, bất quá hớn
hở trong mắt kia, lại làm cho Liệt Hỏa nhìn đến bốc hỏa.
“Ngươi
thành thật khai báo cho ta, sức mạnh ngày đó rốt cuộc là như thế nào đến?”
Không muốn tranh luận vấn đề tiểu ưng sai lầm, Liệt Hỏa trực tiếp chuyển đề
tài.
Hắn
lúc trước không có hỏi, cũng không có nghĩa là hắn không muốn hỏi, chỉ là vẫn kiềm
nén chưa nói. Ưng vương là loại nhân vật gì, ở trên dịa bàn đỉnh Lăng Tiêu của
hắn, có gió thổi cỏ lay gì Ưng vương cũng đều biết, tại đó thì không muốn làm
rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra trước đó, Liệt Hỏa cũng không muốn Ưng
vương biết.
Tử Vũ
thân thể nhỏ yếu như thế, lại có thể phát ra sức mạnh cường hãn như vậy, đây
tuyệt đối không phải là Tử Vũ ẩn náu hoặc là tiềm năng, nhất định là sau lưng Tử
Vũ có kẻ nào đó, vì nàng mà gieo xuống sức mạnh bảo hộ. Tối qua cảm giác của hắn
rất rõ ràng, bá đạo lại như gió cuối xuân, đả thương địch thủ lại không tổn thương
người của mình, sức mạnh khác biệt như thế, bốn tướng cũng làm không được. Lai
lịch này liền quá ly kỳ, chuyện này nếu để Ưng vương biết được, không thiếu được
sẽ thêm ra không ít chuyện, cấp Tử Vũ sinh ra không ít chuyện, vẫn là trước hỏi
rõ ràng đã.
Tươi
cười đầy mặt Tử Vũ vừa nghe lời này, hai tròng mắt nhất thời cấp tốc chuyển động.
Còn tưởng rằng bị tiểu ưng làm gián đoạn như vậy, Liệt Hỏa sẽ không hỏi, không
nghĩ tới đợi ra khỏi phạm vi thế lực Ưng tộc, hắn lại bắt đầu truy vấn. Một bộ đối
phó với Ưng vương kia rõ ràng không thể áp dụng lên người Liệt Hỏa, Liệt Hỏa
nhưng là đương sự, Tử Vũ nhất thời rất nhanh tính toán, là y theo lí do thoái
thác chính mình đã sớm nghĩ tốt nói với Liệt Hỏa, hay là......
Ý niệm
trong đầu còn chưa kịp chuyển, Liệt Hỏa hừ lạnh một tiếng, bình tĩnh nhìn Tử Vũ
nói: “Đừng giở trò với ta, ngươi nếu không thành thật trả lời cho ta, ngươi liền
thử xem thủ đoạn của ta đi.” Dứt lời, rờ rờ quyền đầu, phát ra tiếng xương cốt
ma sát, uy hiếp mười phần.
Tử Vũ
thấy Liệt Hỏa liếc mắt một cái liền nhìn ra nàng chuẩn bị kể cho có lệ với hắn,
không khỏi nhíu mày nhìn Liệt Hỏa, hơi hơi có chút kinh ngạc nói:“Ta có giở trò
sao? Ta vốn là rất thành thật.”
Liệt
Hỏa giơ lên quyền đầu hướng về phía Tử Vũ, cắn răng nói: “Ngươi thành thật,
trong lòng ngươi nghĩ cái gì đừng cho là ta không biết, muốn gạt ta, có thể, ngẫm
lại hậu quả đi.” Cũng không biết sao lại ra như thế này, Tử Vũ rõ ràng một chút
khác thường cũng không có, thế nhưng hắn chính là phân biệt được rõ ràng nàng rốt
cuộc đang nói nói thật hay là đang nói dối, không có nguyên do.
Tử Vũ
thấy trong hai tròng mắt Liệt Hỏa tất cả đều là khẳng định, vẻ mặt kia làm cho Tử
Vũ hểu rõ, Liệt Hỏa nói cũng không giả, trong lòng nhất thời rất kinh nghi, đây
lẽ nào chính là nhìn thấu, nàng cũng chưa quên cho dù là Ưng vương cũng phân biệt
không được câu nói của nàng là thật hay giả. Chẳng lẽ đây là giác quan thứ sáu đang
tác quái, bằng không Liệt Hỏa làm sao có thể nhìn thấu nàng?
Kinh
nghi chiếm hơn phân nửa, nhưng lại không có cảm giác hoảng sợ, đối phương là Liệt
Hỏa, Tử Vũ kinh ngạc hết thảy quá nhiều, liếc nhìn Liệt Hỏa một cái, Tử Vũ nghĩ
nghĩ rồi khóe miệng phác thảo một nụ cười, nhún nhún vai nói: “Không thể nói,
ta đã đáp ứng với người khác.”
Liệt
Hỏa nghe vậy nhất thời nhíu mày nhìn Tử Vũ, sắc mặt khó coi trầm mặc một lát
nói: “Không có nguy hiểm?”
Tử Vũ
nghiêm mặt nói: “Trước mắt không có, về sau không biết.” Sau khi học xong phải tiếp
nhận ân oán trên người Bạch Y, Bạch Y này cường như thế, ân oán này khẳng định
lại càng là thái quá, phỏng chừng nguy hiểm là cực kỳ lớn.
Liệt
Hỏa sắc mặt nhất thời đen nửa bên, trừng mắt nhìn Tử Vũ nửa ngày sau, oán hận
nói: “Ngươi không nói, ta tự mình đi xem.”
Tử Vũ
thoáng cái liền cong miệng cười, thẳng gật đầu nói: “Tốt, ta chỉ đáp ứng không
nói, cái khác ta không quản.” Nàng cũng rất muốn biết Bạch Y rốt cuộc là nhân vật
như thế nào. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa của nàng ở Yêu giới chẳng ra gì, Liệt
Hỏa ra tay hẳn là so với nàng lợi hại hơn nhiều. Trong tâm có phổ, sau này cũng
chắc ăn hơn.
Liệt
Hỏa nghe vậy trừng mắt liếc Tử Vũ một cái, không nói gì. Tử Vũ thấy Liệt Hỏa liền
như vậy bỏ qua nàng, không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng hơn nữa là một loại
vui sướng, cười tủm tỉm nhìn Liệt Hỏa nói: “Ngươi không bức hỏi ta?” Nếu Liệt Hỏa
dùng vũ lực bức hỏi là tuyệt đối không thành vấn đề.
Liệt
Hỏa sau một tiếng hừ lạnh cả giận nói:“Bức ngươi, có được bất quá chỉ là nói dối,
ta muốn làm chi.”
Tử Vũ
vừa nghe nhất thời ôm chặt cánh tay Liệt Hỏa, mang chút cảm giác nũng nịu thẳng
xoẹt qua bả vai Liệt Hỏa. Tiểu cẩu này thật sự hiểu nàng mà, cũng không biết từ
đâu hiểu được, bất quá cảm giác này thực thoải mái nha. Bức hỏi ra được bất quá
chỉ là bị biến đổi thành lời nói dối, ngược lại còn phá hủy cảm giác giữa hai
người, Liệt Hỏa này thật tốt.
“Trọng
hứa hẹn, thủ tín ước, làm người nếu ngay cả những đạo đức cơ bản này của một
con người cũng không có, hiển hiên là một kẻ đã bị biến chất, ngươi đừng cho rằng
ta bỏ qua cho ngươi, ta chỉ là cảm thấy tuân thủ tín nghĩa, không phải không tốt,
nhưng là, nếu để cho ta biết ngươi có chuyện gạt ta, ta rút da ngươi.” Liệt Hỏa
đối với Tử Vũ leo lên trên người hắn hung tợn nói.
“Đã
biết.” Tử Vũ cười tủm tỉm ngẩng đầu nhìn Liệt Hỏa, tâm tình một mảnh thư sướng,
nhìn Liệt Hỏa thần sắc hung ác, Tử Vũ cảm thấy trong lòng ấm áp.
Đang
leo lên người Liệt Hỏa, được Liệt Hỏa mang theo được vài bước, Tử Vũ đột nhiên
cảm giác Liệt Hỏa ngừng lại, không khỏi ngẩng đầu nghi vấn nhìn Liệt Hỏa. Liệt
Hỏa còn chưa nói gì, tiểu thỏ yêu vẫn ở trên vai áo Tử Vũ, khe khẽ nói bên tai nàng:
“Tỷ tỷ, hình như có người đi theo.” Oa Oa trời sinh đối hơi thở cực mẫn cảm,
yêu lực cũng xấp xỉ như Tử Vũ, cảm giác lại nhạy cảm hơn nhiều.
Tử Vũ
vừa nghe từ trên vai Liệt Hỏa hướng phía sau nhìn lại, không có dị động, lại
nhìn nhìn lên bầu trời, phi cầm không ít, Tử Vũ nhất thời bò tới trên lỗ tai Liệt
Hỏa nói: “Người ái mộ của ngươi, ngươi đi giải quyết.” Vừa nói vừa buông Liệt Hỏa
ra.
Liệt
Hỏa nghe vậy nhất thời trừng mắt liếc Tử Vũ một cái. Các nàng ta là phi cầm,
yêu mã nhanh cũng nhanh không qua các nàng, đá cũng đá không xong, cái này nếu
theo tới Đế đô, lại là một hồi sự tình nữa, dọc đường sự tình càng ngày càng nhiều,
bốc hỏa a.
“Liệt
Hỏa, Ưng vương vừa nhận được truyền tín của Khuyển Tương đại nhân, muốn các
ngươi lập tức trở về, Ưng vương cố ý phân phó ta đến đưa các ngươi một đoạn.” Liệt
Hỏa đang nhíu mày, một bóng đen từ không trung hạ xuống, cũng không hóa thành
hình người, không đợi Liệt Hỏa có phản ứng gì, trực tiếp bắt lấy Liệt Hỏa cùng Tử
Vũ nhanh chóng giương cánh bay vút lên. Đám bách điểu bám theo nhất thời cắn
răng, có ai có thể cùng Ưng tộc so tốc độ, đành phải trơ mắt thấy mấy người biến
mất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét