Ưng
vương mắt nhìn Liệt Hỏa từ từ ngủ say, cau mày nói: “Một cỗ yêu lực cường đại hoàn
toàn đi ngược lại với tộc thú, mạnh mẽ phá hủy cấu tạo thân thể Liệt Hỏa, từ cơ
thể nam thể nảy sinh ra thể nữ. Nếu muốn phá hỏng loại tiên thiên thượng thương
tổn này, chỉ có giết kẻ hạ thủ gia hại kia, yêu lực trong cơ thể Liệt Hỏa tự
nhiên biến mất, biến hóa sẽ ngưng hẳn.” Ưng vương thực thẳng thắn, rõ ràng trực
tiếp đem toàn bộ chuyện mình biết nói ra.
Tử Vũ
vừa nghe, hai tròng mắt vòng vo lưu chuyển, gật gật đầu không nói gì. Ý tứ của Ưng
vương nàng hiểu được, nói như vậy là hiểu được bọn họ đã tìm kiếm kẻ hạ thủ với
Liệt Thanh, nhiều như vậy năm bọn người Ưng vương cũng không biết rốt cuộc lúc
trước là chuyện gì xảy ra, cũng không biết là ai đả thương mẫu thân Liệt Hỏa, đến
mức Liệt Hỏa bị thương, ngoài ra Liệt Thanh còn kín miệng không lộ ra.
Quy kết
nguyên nhân, một là đối phương quá mạnh mẽ, những người này liên hợp cũng không
phải là đối thủ, Liệt Thanh không muốn đem mấy người bạn sinh tử chi giao toàn bộ
kéo xuống nước, cho nên không nói; hai là, có thể là chỉ có đương sự mới biết
được ẩn tình trong đó. Liệt Thanh không nói, Ưng vương lại càng không tiện
nhúng tay vào, Ưng vương tự giữ thân phận, Liệt Thanh không nói lời nào, bọn họ
cũng không tiện cưỡng ép can dự. Nhưng nàng lại không nhiều do dự như vậy, nàng
là vị hôn thê Liệt Hỏa, vì tương lai lão công của mình suy nghĩ, đạo lý hiển
nhiên. Ưng vương này quả nhiên là người cao tuổi, tính kế cẩn thận, bất quá Tử
Vũ bị tính kế cũng coi như cam tâm tình nguyện.
“Tỷ tỷ,
tỷ...... Tỷ......” Giữa khoảng trầm mặc ngắn ngủi, một âm thanh e ngại cộng
thêm do dự đáng thương run rẩy vang lên, Tử Vũ vừa nghe liền nhớ tới nàng đã
quên mất Oa Oa.
Quay
đầu nhìn về phía cửa, Oa Oa hóa thành hình người đang run rẩy co thành một khối
ôm trứng diều hâu, cũng không dám liếc mắt nhìn Ưng vương một cái, sắc mặt tái
nhợt ngồi xổm ở cửa, thảm thiết kêu nàng. Tử Vũ nhất thời nhớ tới, con thỏ sợ
ưng đây là thiên tính, bây giờ đối mặt còn là Ưng vương, cái này vô hình trung
uy áp, khó trách Oa Oa sợ đến thân thể thẳng run rẩy.
“Oa
Oa không sợ, có chuyện gì?” Tiến lên trước ôm lấy Oa Oa, Tử Vũ sắc mặt nhu hòa
hỏi.
Oa
nhi nhấc đầu thẳng chôn ở trong lòng Tử Vũ, đẩy trứng diều hâu ôm trong lòng về
phía trước, thấp giọng run run nói: “Trứng, trứng, đang động.” Nếu không ôm trứng
diều hâu đang động, nó xác định vững chắc có thể cách Ưng vương bao xa thì đi
xa bấy xa, đây là thiên địch a.
Tử Vũ
vừa nghe còn chưa có động tác, Ưng vương một cái lắc mình tay áo bào vung lên,
chỉ thấy trứng diều hâu trong lòng Oa Oa bị hắn bế đi, đồng thời một cái xoay
người đi ra cửa, đắm mình dưới ánh mặt trời.
Trứng
đang động? Là muốn nở sao? Tử Vũ cũng chưa thấy qua trứng diều hâu phá vỏ mà ra
một tiểu nhân nhi, lập tức ôm lấy Oa Oa liền đuổi theo. Náo nhiệt này cũng
không thể không xem, dù sao Liệt Hỏa cũng không có chuyện gì, nàng đi nhìn một
cái đi.
Ánh mặt
trời ôn hòa chiếu lên trứng diều hâu, Tử Vũ ôm Oa Oa ngồi xổm trước mặt trứng,
trừng lớn hai mắt nhìn vỏ trứng đang bắt đầu động đậy, âm thanh vỡ nát rất nhỏ,
loáng thoáng nhưng lại truyền ra rất rõ ràng. Ánh mắt Tử Vũ lại càng trợn như
chuông đồng, liền ngay cả Oa Oa cũng bị cuốn hút, rúc ở trong lòng Tử Vũ, nắm chặt
nắm tay nhỏ khẩn trương nhìn trứng diều hâu động đậy.
“Tránh
ra, không cho phép cản trở.” Ưng vương thấy vậy, tay áo bào vung lên, đẩy Tử Vũ
ra. Chuyện đùa sao, thời điểm ấu nhi lột xác người đầu tiên nhìn thấy dễ dàng bị
cho là thân nhân nhất, huống chi hai ngày này bọn người Tử Vũ cùng nhi tử của hắn
cực thân cận, mùi hương quen thuộc, nếu bị nhận sai, nhi tử Ưng vương làm trò
cười, kia không phải là mất mặt lắm sao.
“Keo
kiệt.” Ưng vương không dùng lực, Tử Vũ một cái lăn lông lốc đứng lên, trừng mắt
liếc Ưng vương một cái, lại đi đến trước mặt trứng diều hâu. Cũng không phải muốn
cướp ăn, xem cũng không cho người ta xem một chút.
Ưng
vương nhất thời sắc mặt trầm xuống, duỗi tay liền muốn đẩy Tử Vũ qua bên cạnh. Tử
Vũ này yếu thái quá, lại là vị hôn thê của Liệt Hỏa, yêu lực của Ưng vương đó
là hoàn toàn không thể chịu nổi, vạn nhất lỡ tay làm tiêu tùng, hắn lại phải
tìm một người khác đền cho Liệt Hỏa, cho nên dứt khoát không cần yêu lực, trực
tiếp đổi thành vũ lực.
Tử Vũ
tự nhiên là chen chúc nhốn nháo muốn liếc mắt xem một cái, hai người ở chỗ này
tranh chấp, bên kia trứng diều hâu phá vỏ tốc độ càng lúc càng nhanh. Ưng vương
sốt ruột hẳn lên, trở tay một phát nắm được áo Tử Vũ, nhấc lên chạy về hướng
bên cạnh, kiên quyết không thể để cho hài tử lột xác người đầu tiên nhìn thấy
chính là nàng ta.
“Các
ngươi đang làm gì?” Bên này đang tranh chấp, phía sau một đạo âm thanh lành lạnh
trầm trầm truyền đến, Tử Vũ nhất thời quay đầu, thấy Liệt Hỏa vẻ mặt không hiểu
ra sao cả nhìn nàng cùng Ưng vương. Liệt Hỏa tỉnh.
“Liệt
Hỏa, ngươi tỉnh.” Tử Vũ là cao hứng.
“Liệt
Hỏa, mau tránh ra cho ta.” Ưng vương là rống to.
Vừa vặn
Liệt Hỏa đi đến đúng chỗ bọn họ đứng vừa rồi, nhíu mày nhìn phản ứng hai người,
thấy Ưng vương một phen quăng Tử Vũ xuống hướng hắn vọt tới, Liệt Hỏa không khỏi
nói: “Ưng thúc thúc, thúc làm gì......”
Lách
cách, một tiếng thanh thúy phá vỏ truyền ra, Liệt Hỏa yêu lực không có nhĩ lực vẫn
còn, chỉ chú ý Tử Vũ cùng Ưng vương, không chú ý tình huống dưới đất. Lúc này vừa
nghe âm thanh này, Liệt Hỏa khóe mắt đảo qua mặt đất, trứng diều hâu đang vỡ
tan ra, một bàn tay bé nhỏ trắng trẻo mập mạp bới vỏ trứng, từ bên trong lách
ra ngoài. Liệt Hỏa nhất thời thầm kêu một tiếng không tốt, thân hình vừa động
liền chuẩn bị hướng tới chỗ Ưng vương xông tới phóng đi. Không có Ưng vương vũ
lực uy hiếp, Tử Vũ trước tiên cũng theo đuôi chạy tới, nhìn chuyện lạ.
“Mẹ.”
Âm thanh êm ái, cực hưng phấn đột nhiên truyền đến, khiến cho không khí tĩnh tại.
Mẹ, đây
là kêu ai? Tử Vũ thấy phía trước Ưng vương cùng Liệt Hỏa đều định trụ, không khỏi
rất nhanh đã chạy tới, thấy nơi vốn là quả trứng, một đứa bé trai nho nhỏ béo mập
đang ngồi trên vỏ trứng, nghiêng đầu bò về phía người ở đằng trước, nụ cười kia
cứ gọi là ngọt ngào như mật. Lần đầu tiên nhìn thấy từ trong vỏ trứng chui ra một
người, Tử Vũ hai mắt ứa kim quang, ngạc nhiên hóa đá.
Ưng
vương nhanh chóng xông lên phía trước, một phen ôm lấy đứa bé kia, còn chưa kịp
hôn một cái, tiểu tử kia oa một tiếng khóc rống lên, vung bàn tay nhỏ bé hướng tới
phương hướng phía sau Ưng vương, oa oa khóc lớn kêu: “Mẹ, mẹ.”
Tử Vũ
nhất thời lui ra phía sau từng bước nhìn lại. Phía sau Ưng vương chính là sắc mặt
xanh mét Liệt Hỏa, tóc đỏ, y phục màu đen, nữ thể nóng bỏng, hảo một cái mỹ
nhân, chỉ là sắc mặt có điểm quá kém.
“Mẹ,
mẹ, ha ha, ha ha ha ha......” Tử Vũ đầu tiên là phản ứng không kịp, ngay sau đó
ôm bụng cười to, “Ai nha, mẹ ơi, Liệt Hỏa ngươi làm mẹ rồi, ha ha......”
Liệt
Hỏa lúc này sắc mặt đã hoàn toàn đen thui, cùng Ưng vương không kém bao nhiêu, thấy
Tử Vũ cười cứ gọi là liều mạng, nhất thời khí không đánh một chỗ, vừa sải bước
tiến lại, một phát bóp lấy cổ Tử Vũ giận dữ hét: “Cười cái gì mà cười, không
cho phép.”
Tử Vũ
thấy Liệt Hỏa mặt mày nộ hỏa, đỉnh đầu cơ hồ muốn bốc khói, chân chính tức giận
tới cực điểm. Lúc này Liệt Hỏa vẫn là ít chọc mới tốt, tuy rằng Liệt Hỏa nữ thể
đánh không lại nàng, nhưng là đa số thời điểm Liệt Hỏa lại là nam nhân, muốn giáo
huấn nàng, chuyện đó quả thực rất dễ dàng, không khỏi nín cười, nhưng là sắc mặt
kia cứ gọi là vặn vẹo.
Tử Vũ
cùng Ưng vương vốn đứng gần, Liệt Hỏa sải bước lại gần vừa vặn đứng ở bên cạnh Ưng
vương, tiểu ưng từ trong vỏ trứng chui ra thấy hắn đầu tiên, mùi lại quen thuộc,
nhất thời vui mừng bò qua vai Ưng vương, ôm cổ Liệt Hỏa, vui mừng hưng phấn ở trên
mặt Liệt Hỏa ấn một ngụm nước miếng, êm ái kêu lên: “Mẹ.”
Tới
nước này, Tử Vũ muốn nhịn cũng nhịn không được, ôm lấy Oa Oa trong lòng cười cứ
gọi là kinh thiên động địa, ngay cả vốn sợ hãi vô cùng Oa Oa cũng cười ha ha
theo. Liệt Hỏa giống như bị chú định thân định trụ, đỉnh đầu kịch liệt bốc khói,
đầu đầy hắc tuyến thẳng tắp thăng thiên, ngoài ra ở đằng sau Ưng vương sắc mặt
xanh đen luân chuyển. Lần này quả thật không còn từ nào để hình dung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét