"Thần
đến rồi."
Lãnh
Loan Loan đột nhiên nói, mâu quang hướng về phía Thủy Dao, vén môi:
"A
Dao, ra ngoài dẫn Hoàng thượng vào đây."
"Vâng."
Thủy Dao khẽ gật đầu, thân ảnh màu trắng nhoáng lên một cái, loáng cái đã đi ra
bên ngoài.
Một
lát sau, nàng dẫn Dạ Thần đi đến.
"Cửu
nhi, nàng có phải là dùng pháp thuật không? Ta vừa rồi như thế nào cũng không
vào được." Dạ Thần tiến vào chuyện đầu tiên đó là hỏi về kết giới, nếu
không biết có thê tử là yêu tinh, hắn còn tưởng rằng mình gặp phải quỷ đánh
tường rồi nha.
Lãnh
Loan Loan khẽ gật đầu, từ trên xích đu nhẹ nhàng bay xuống. Bạch sắc sa y theo
gió tung bay, như một vị tiên nữ khiến mọi người nhìn đến ngây ngốc.
Dạ
Thần vội giang hai tay tiếp được nàng, sau đó đem nàng ôm vào lòng. Quay đầu
lại mới nghiêm túc nhìn về phía những yêu tinh khác ở đây, Tiểu Hoàng này không
xa lạ gì, Thủy Dao cùng tuyết lang lại càng quen thuộc, chỉ có Khê Nương cùng Long
Tiếu, hắn mới gặp qua một lần. Nhìn trước mắt mấy yêu tinh tuấn mỹ phi phàm này,
hắn vẫn có loại cảm giác nằm mộng.
"Thần,
sự tình thế nào?" Lãnh Loan Loan một bên hỏi, một bên tay áo bào giương
lên, một loạt ghế tựa liền xuất hiện ở trong sân. Vẫy vẫy tay ý bảo ngoại trừ Tiểu Hoàng mấy người đều ngồi xuống, lẳng
lặng hưởng thụ cảm giác gió hè phe phẩy.
Nhắc
tới chuyện thích khách, sắc mặt Dạ Thần bỗng nhiên trở nên thâm trầm. Tử nhãn
hẹp dài mà thâm thúy nhìn Lãnh Loan Loan, gật gật đầu, nói:
"Quả
nhiên đúng là lão ta." Thật sự thất vọng, cũng là cực độ phẫn hận.
"Có
người thấy mười ngày trước Tả hộ pháp của đám sát thủ tiến vào tể tướng
phủ." Chỉ điểm này cũng đã có thể chứng minh đường đường một Tể tướng cư
nhiên có liên quan đến tổ chức sát thủ.
"Hơn
nữa người trong tể tướng phủ cũng chứng thực, Tể tướng cùng tên Tả hộ pháp kia giao
tình không ít. Tên Tả hộ pháp kia trước đây càng thường ra vào Tướng phủ, không
chừng lão già đó đã tìm bọn sát thủ làm nhiều chuyện không thể lộ ra ngoài ánh
sáng." Không biết có phải lão đã tổn hại nhiều lương thần nghĩa sĩ hay
không, nghĩ đến đây, Dạ Thần liền hận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Như
vậy chúng ta không phải là nên thu lưới rồi sao?" Chứng cứ phạm tội cũng không
xê xích gì nhiều, lưới săn cũng nên thu.
Dạ
Thần lắc lắc đầu, thản nhiên nói:
"Đức
Thanh Vương cùng Sở tướng quân đề nghị trước khống chế vây cánh của Tể tướng,
để phòng lão đến lúc đó chó cùng rứt giậu, cá chết lưới rách." Tuy rằng
lúc trước hắn là trung thành tận tâm không có dị tâm, thế nhưng trải qua hiện
tại xét thấy lão thực sự không phải là một kẻ hoàn toàn đơn thuần. Có lẽ một
ngày nào đó hắn vì ham muốn cá nhân của mình, sẽ làm ra chuyện phản bội triều
đình.
"Lời
của bọn họ có lý." Lãnh Loan Loan gật gật đầu, "Chỉ có chém đứt hai
cánh tay lão, lão mới không có biện pháp phản kháng."
"Chủ
tử, chuyện này giao cho bọn ta làm đi." Khê Nương đột nhiên mở miệng nói,
"Phong Nguyệt lâu có thể đem chuyện có liên quan đến lão nhất nhất điều tra
ra." Một cái cũng không lọt.
"Được."
Ánh mắt Lãnh Loan Loan lướt qua mấy người, đồng ý. Không có ai hoàn mỹ hơn so
với bọn hắn có thể làm tốt chuyện này.
"Khê
Nương, ngươi phụ trách điều tra rõ ràng tất cả vây cánh của Tể tướng." Đôi
mắt trong suốt nhìn Khê Nương, bình tĩnh phân phó.
"Vâng."
Khê Nương khẽ gật đầu.
"Tiếu,
lần này cho ngươi cơ hội lập công. Phụ trách quét sạch một nửa vây cánh của Tể
tướng." Ánh mắt lại rơi xuống trên người Long Tiếu, hắn không phải vẫn
muốn biểu hiện sao?
"Dạ,
nhất định không phụ ý nguyện của chủ tử." Long Tiếu cũng chắp tay.
"Ngâm,
ngươi phụ trách một nửa khác." Với hắn mà nói là chuyện nhỏ.
"Vâng."
khẽ gật đầu, vẻ mặt thản nhiên, bất biến.
"A
Dao, ngươi ở lại bên cạnh ta."
"Vâng."
Thủy Dao gật gật đầu.
"Tốt
lắm, cứ làm như thế. Tất cả mọi người đều tự hành động." Cuối cùng xác
định.
"Thưa
vâng."
"Xuy
xuy xuy ——"
Đột
nhiên Tiểu Hoàng lại bất mãn thè thè lưỡi, con ngươi xanh biếc nhìn chằm chằm Lãnh
Loan Loan. Bọn họ đều có việc làm, vì sao nó không có?
Mọi
người thấy Tiểu Hoàng bộ dạng bất mãn không khỏi bật cười, đúng vậy nha, quên
mất nó rồi.
Lãnh
Loan Loan cũng nhếch môi cười, nhìn Tiểu Hoàng kềnh càng như thế kết quả lại giống
như đứa nhỏ ăn vạ, thật đúng là thú vị. Trấn an hướng tới nó giơ giơ tay lên, để
cô nàng bình tĩnh một chút chớ nóng nảy.
Quả
nhiên, Tiểu Hoàng vì động tác của Lãnh Loan Loan mà ngừng nóng nảy, thế nhưng
bích đồng trong suốt lại như cũ thẳng tắp nhìn Lãnh Loan Loan, nhắc nhở bản
thân cô nàng còn nhàn rỗi đây.
"Cửu
nhi, Tiểu Hoàng là đang bất mãn nó không có nhiệm vụ sao?"
Dạ
Thần nhìn Tiểu Hoàng cũng bật cười, càng ở chung với những yêu tinh này, hắn càng
cảm thấy bọn họ thực đáng yêu. Mỗi người đều có tính cách riêng, tỷ như Tiểu
Hoàng kềnh càng kỳ thật một vài thời điểm bộ dạng rất hồn nhiên; mà Thủy Dao
tuy rằng lạnh như băng, nhưng lại đối với Cửu nhi phi thường tốt; còn có Kiếm
Ngâm, con sói kia luôn dùng phương thức của mình để biểu đạt tình cảm của hắn;
thậm chí là chỉ gặp mặt một lần Khê Nương cùng Long Tiếu, bọn hắn cũng đều biểu
hiện thân mật. Người đời đều nói yêu vật đáng sợ, kỳ thật đối với hắn, đáng sợ không
phải là yêu, đáng sợ nhất phải là lòng người. Bởi vì lòng người không đáy luôn gây
ra nhiều thị phi, cửa nát nhà tan, trải qua cuộc sống lang bạc kỳ hồ coi như đã
nhẹ rồi. Loại tẩu hỏa nhập ma, không tiếc để cho nhân loại thế gian máu chảy
thành sông mới đáng sợ hơn. . . . . .
Lãnh
Loan Loan nghiêng nghiêng đầu, sự tình cũng đã an bài xong xuôi. Còn có thể để
cho Tiểu Hoàng làm cái gì đây? Lại nói nó cũng không thể hóa thành nhân thân,
thật sự là kỳ quái mà. Ngẫm lại sau khi xong chuyện Tể tướng, nàng cũng không
có chuyện để làm. Chẳng thà xuất cung đi một chuyến, ánh mắt vụt sáng ngời, cứ quyết
định như vậy đi. Vì thế liền ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Hoàng nói:
"Tiểu
Hoàng, không bằng ngươi đi xung quanh xem gần đây có chuyện chuyện thú vị nào
không. Sau đó trở về nói cho ta biết đi." Vậy cũng là nhiệm vụ, không phải
sao?
"Cửu
nhi ——" Dạ Thần khó hiểu nhìn Lãnh Loan Loan
Lãnh
Loan Loan nhếch môi cười cười, giải thích:
"Cả
ngày buồn bực ở trong cung cũng phiền, Thần, qua một thời gian ngắn chúng ta
xuất cung đi một chuyến đi. Tiểu Hoàng đi trước xem xem có chuyện gì hoặc nơi
nào thú vị không, chúng ta lại đi." Lại nói nàng cùng Dạ Thần đều chưa hưởng
tuần trăng mật nha.
Thì
ra là thế, mọi người hiểu rõ gật gật đầu.
"Được."
Dạ Thần gật đầu, sự tình cứ quyết định như vậy đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét