Liệt Hỏa yêu phu - Chương 56

Chương 56: Sung quân 

“Thủy Tinh cung” cung điện quang hoa chói lọi, cảnh tượng mĩ luân mĩ huyễn, Thuỷ tộc thiên hình vạn trạng, đỉnh đầu là ba chữ to ánh vàng rực rỡ. Sợ hãi của Tử Vũ sớm đã quăng ra sau đầu, “Đông hải Long vương, Long cung?” Tử Vũ trừng cặp mắt to, hưng phấn trong đáy mắt kia rõ rành rành. Long cung nha, trời ạ, một đời này của nàng sống không phí rồi, đây là Long cung đó nha.

Liệt Hỏa nghiêng đầu nhìn Tử Vũ hưng phấn đến nước miếng cũng sắp chảy xuống, không khỏi liếc trắng mắt, hung hăng nắm chặt tay Tử Vũ thấp giọng cả giận nói: “Cái gì Đông hải Long vương, Long cung? Long cư cửu thiên, là thuộc tính phong, làm sao có thể sinh sống trong biển, ngươi lớn mà não không lớn hả?”

Tử Vũ nhất thời kinh ngạc, Long không ở biển? Bên cạnh Ứng Thanh Liên nhìn lướt qua phía trước hành tẩu một già một trẻ, nhíu mày vẻ mặt hứng thú nồng đậm nói: “Thuộc tính thủy, có yêu lực yêu đại phô trương như vậy, trừ bỏ Huyền Vũ đại nhân, không nghĩ tới kẻ nào khác.”

Liệt Hỏa nghe vậy gật gật đầu nói: “Thuỷ tộc lấy Huyền Vũ đại nhân vi tôn, xem ra, chúng ta vận khí thật tốt.”

Huyền Vũ, từ này Tử Vũ không xa lạ gì, lại nói Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ nàng nghe qua không ít. Lão nhân phía trước là rùa nha, khó trách già như vậy, trường thọ, hơn nữa, là một đại boss, là nhân vật cùng Yêu hoàng và hai vương nổi tiếng ngang nhau nha, lập tức Tử Vũ liên tục gật đầu nói:

“Quả thật vận khí tốt, đại nhân vật trong truyền thuyết, nhìn no mắt, ăn no...... Các ngươi nhìn ta làm gì?” Lời nói tán đồng còn chưa nói xong, chỉ thấy Ứng Thanh Liên cùng Liệt Hỏa cổ quái nhìn nàng, Tử Vũ không khỏi trừng lại.

Ứng Thanh Liên khóe miệng lộ ra một tia cười thực ôn nhu, tao nhã vạn phần nói với Tử Vũ: “Đắc tội nhân vật càng lớn, bị trừng phạt càng nhiều, đừng nói lão bà thân ái của ta nàng không biết?”

Tử Vũ nhất thời sững sờ, hưng phấn làm cho nàng đã quên trước mặt đại boss này, là người bọn nàng mới vừa rồi đắc tội, nhất thời sắc mặt lúc đỏ lúc trắng. Liệt Hỏa thì thực trực tiếp nhe răng trợn mắt nói: “Ngu ngốc.”

Không có tam đường hối thẩm gì gì đó, càng thêm không có trình bày chi tiết biện luận, Huyền Vũ đại nhân vĩ đại, chỉ câu nói đầu tiên đày ba người đến nơi chịu phạt, một chút thì giờ cũng không cấp cho ba người.

Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên, bị sung quân đi làm quân nô, Tử Vũ thì bị sung quân đến phòng bếp, làm một trù nương, chính xác là sung theo năng khiếu.

Ba ngày, suốt ba ngày, Tử Vũ vây quanh trù phòng, nào là chưng rán chiên nấu hầm nướng xào luân phiên, Trung Quốc bát thái hệ cứ đều đặn, thật sự đã không ngủ không nghỉ ba ngày, kết quả một câu vẫn là không đủ ăn. Cũng không biết trong Thủy Tinh cung này Thuỷ tộc rốt cuộc đói bụng mấy trăm năm, so với heo chỉ hơn chứ không kém.

Lúc này đứng ở cạnh bếp lò, Tử Vũ chính là một bên gặp chu công, một bên tay cầm Thủy Tinh dao cắt cứ gọi là chỉnh tề, nói đao công là như thế nào luyện ra được, chính là như thế này luyện ra được.

“Mới tới, nhanh chút, đại nhân đã bắt đầu thúc dục.” Tổng quản trù phòng không biết là loại ngư tinh đại nương nào, xả cuống họng rống lên, cứng rắn dọa tỉnh Tử Vũ.

“Shit.” Giấc ngủ không tốt Tử Vũ một đôi gấu mèo trước mắt, một dao phẫn nộ chém phập lên thớt. Ăn, ăn, chỉ biết có ăn thôi. Nàng đến là Thủy Tinh cung, là địa bàn Thuỷ tộc, không phải chuồng heo, nàng rốt cuộc là đầu bếp hay là cho heo ăn, cho heo ăn cũng không tính, còn không đưa tiền công, muốn ăn phải không, xem có ăn chết ngươi không. Tử Vũ mới đến vốn muốn ôn thuận hai ngày mới tìm cơ hội, nay xong rồi.

Trong biển cái gì thiếu, chính là không thiếu cá, đã lấy lòng ba ngày rồi, lần này chờ xem.

Một loạt hải sản, cộng thêm thịt thuỷ lực không vận đưa tới, nhất nhất lên sân khấu.

Chờ đợi nửa ngày bận tối mắt mà vẫn thong dong, không tìm được Huyền Vũ đại nhân cật pháp như thế nào, rốt cuộc chỉ có triệu hồi chủ trù lên sân khấu giảng giải cùng làm mẫu.

Thủy Tinh cung đại điện, lão nhân râu bạc ngồi ở giữa, vẻ mặt bất đắc dĩ cùng ngạc nhiên trừng mắt nhìn thức ăn trên bàn, bên cạnh cả trai lẫn gái mười mấy người. Diện mạo, vẻ mặt, ba ngày không ngủ, lớn lên giống thiên tiên cũng dẹp sang một bên, cộng thêm mấy tiểu hài tử, một bàn kia cứ gọi là đại, phỏng chừng lúc quốc yến thế vận hội Olympic, cái bàn cũng chưa lớn như vậy, đồ ăn ở giữa không nói, ngủ thẳng trên bàn ăn cũng được nữa là.

Xem nhẹ hết thảy tình huống khác, Tử Vũ vô cùng cung kính đứng bên cạnh lão nhân.

“Những thức ăn này cách ăn như thế nào? Đây là cái gì?” Huyền Vũ đại nhân trực tiếp tới, chiếc đũa ô kim chỉ vào một mâm đồ ăn trắng nõn nà hỏi.

Tử Vũ tương đối chuyên nghiệp hồi đáp: “Miếng cá sống, chấm mù tạc ăn, hương vị rất tuyệt.” Vừa nói thái độ phục vụ vừa rất chuyên nghiệp kẹp lên một miếng cá sống, hăng hái chấm một lượng mù tạc, ân cần đưa đến trong miệng lão nhân.

“Ta phi, cái gì vậy, a, a.” Đầy bàn cả nam lẫn nữ nhìn thấy đều bị kinh ngạc, lão cha trời đất sụp đổ trước mắt mà sắc mặt không đổi của bọn họ, bắt đầu ầm ĩ khóc nhè, nước mắt kia chảy xuống, nhất thời mọi người lông tơ dựng đứng, ác hàn a.

“Nha, không thích sao, rất ngon mà, sao lại không thích.” Vừa lắc đầu ra vẻ khó hiểu, Tử Vũ cứ thế ăn một miếng, vẻ mặt kia cứ gọi là hưởng thụ, khiến cho mọi người đang ngồi thật sự không có cách nào nói nàng có dự mưu.

“Nào, nào, không thích ăn cái này, ta vì mọi người nướng thịt bò rất ngon, chỉ có nhân tài hưởng thụ nhất, cao quý nhất mới chọn món này đó, mời, nguội sẽ không ngon.” Dứt lời, hạ nhân hầu hạ phía sau lập tức mở mâm hương vị tỏa ra bốn phía.

“Thoạt nhìn không tệ.” Nam tử khí chất như bạch kiểm thư sinh từ tốn nghiên cứu một lát mở miệng nói.

Dường như người nọ là lão đại, lời nói rơi xuống, người đầy bàn trừ bỏ lão nhân còn đang khóc, đều bắt đầu động thủ.

“Cái thứ gì vậy? Cắn không được.”

“Vẫn còn chảy máu, ọe.” Một ngụm cắn xuống, máu loãng kia tức thì tràn ra, từ trên tảng thịt bò nướng nhỏ xuống, đo đỏ, mùi tanh thuần chất.

“Ọe, ọe......” Kế tiếp không ai nói chuyện, vài nữ tử đã bò xuống dưới bàn bắt đầu kịch liệt nôn mửa, còn lại nam tử cũng sắc mặt xanh mét, một kẻ trên răng còn dính một miếng thịt bò, đang nhỏ máu, giống như ma cà rồng.

“Bít tết ba phần chín là cực phẩm trong bít tết nướng, các ngươi thực không biết hưởng thụ, có lẽ nguyên là không cao quý.” Tử Vũ khá tiếc nuối lắc đầu thở dài, bít tết ba phần phóng khắp Trung Quốc cũng chưa có người ăn, huống chi lại là cố ý giảm một phần, chỉ còn bít tết hai phần chín.

“Ai nói chúng ta không cao quý?” Một nữ tử sắc mặt tái nhợt vừa nôn vừa quở mắng.

“Mời.” Tử Vũ càng rõ ràng, tay duỗi ra, làm thế mời, nữ tử tái nhợt nhất thời không nói gì.

Lắc đầu nguầy nguậy than đáng tiếc, Tử Vũ vươn tay chỉ vào món ăn thứ ba nói: “Dê nướng nguyên con, ngoài cháy trong mềm, món ngon sở trường của ta.”

Không có người động, trên bàn tất cả mọi người vẻ mặt cảnh giới trừng mắt nhìn dê nướng nguyên con ở chính giữa kia, Tử Vũ thấy vậy thực tự giác đi lên trước từ trên mông dê cắt xuống một miếng thịt, ăn thử trước, mọi người trên bàn thấy Tử Vũ ăn an toàn, cũng ngửi thấy mùi, trên thân dê cũng không có gì khác thường, vài kẻ lớn gan thử động tay trước nếm thử.

“Ăn ngon, chưa từng ăn qua món nào ngon như vậy.” Được tán dương, trong lúc nhất thời gió cuốn mây tan, dê nướng rất nhanh đã thấy xương, Tử Vũ đứng ở phía sau cười cứ gọi là âm hiểm.

“Chỗ này là thứ gì?” Thịt dê sau khi thấy xương, trong bụng hình như có thứ gì đó, không khỏi có người hỏi.

Tử Vũ thực cung kính nói: “Đó là ngũ tạng lục phủ của nó, tinh hoa của dê nướng nguyên con ngay khi giết xong trực tiếp nướng, đó mới chính là tối mỹ vị.”

“Ngươi không bỏ nội tạng?” Âm thanh nghiến răng nghiến lợi.

Tử Vũ thực kinh ngạc đưa tay chỉ chỗ cái đuôi xương dê, trên ruột đỏ tươi, chất lỏng vàng vàng đen đen hòa cùng thứ gì đó sền sệt như bùn nói: “Chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra được, đây chính là thứ ở trong ruột già, có phải nướng như vậy rất ngon không hả, đây chính là tuyệt hoạt của ta."

Trả lời nàng lại là một trận âm thanh kịch liệt nôn mửa.