Liệt Hỏa yêu phu - Chương 70

Chương 70: Phá hư 

Tử Vũ nghe vậy nhíu mi lại, khóe mắt liếc thấy Ứng Thanh Liên cũng hưng trí bừng bừng, hiển nhiên là tuyệt không phản đối, lập tức gật gật đầu, cười tà nhìn Tiểu Vân: “Lần này phải xem bản lãnh của ngươi rồi.”

Tiểu Vân nghe Tử Vũ vừa nói như vậy, không khỏi phẫn hận nghiêm mặt lại bất lực trừng mắt nhìn Tử Vũ. Muốn xông qua cũng không quá khó khăn, dùng súc địa thành thốn của nó, khoảng cách như thế bất quá cũng chỉ vài bước thì qua rồi. Nó là vương tộc, kết giới trong nước không phòng được nó, ngoại trừ Thủy Tinh cung không thể xuyên qua, địa phương khác có lẽ cũng không phải là vấn đề khó khăn cho lắm, lập tức chỉ căm giận hừ một tiếng.

Tử Vũ thấy vậy cười tủm tỉm: “Vậy đi thôi.” Một bên bắt lấy tay Tiểu Vân phòng ngừa tên này chạy trốn. Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên cũng không nói nhiều, bốn người nối thành một hàng, nhấc chân liền tiến về phía trước.

Ở trong biển rộng mênh mông súc địa thành thốn, Tử Vũ, Liệt Hỏa cảm thấy cũng không có gì biến hóa, bởi vì khắp nơi đều là nước biển, cảnh trí cũng gần như nhau. Thế nhưng vừa gặp phải chướng ngại này thì có thể rõ ràng thấy được cảnh sắc trước mặt phát sinh biến hóa thực đột ngột.

Một cước bước tới, Tử Vũ chỉ cảm thấy trước mắt hào quang chợt lóe, sáng như ban ngày. Xung quanh không ngờ lại là binh lính Thuỷ tộc đông nghìn nghịt, không khỏi dọa Tử Vũ giật mình thật lớn, sao lại chạy tới đây rồi. Vẫn chưa phản ứng lại, theo bản năng bước về phía trước một bước cảnh sắc lập tức lại biến đổi, một mảng trống rỗng. Không đợi Tử Vũ phản ứng lại xung quanh là có chuyện gì, yêu lực cường hãn đột nhiên ùn ùn kéo đến, hoàn toàn giam cầm cử động của bọn họ.

Cùng thời gian, xung quanh dường như bỗng nhiên huyên náo hẳn lên, đủ loại thanh âm ập tới, nhưng cái gì cũng không nghe rõ, cũng không thấy rõ, trước mắt chỉ có một mảng thủy sắc yêu lực, sương mù lại vô cùng dày đặc đang không ngừng cắn xé, va đập. Bọn họ bị sa vào trong vòng vây yêu lực, mà mảnh yêu lực này đang quay cuồng, khuấy trộn bất cứ vật nào tồn tại trong phạm vi của nó.

Xong rồi, trong lòng Tử Vũ nhất thời rét lạnh, không chút nghĩ ngợi trở tay hướng yêu lực từ không trung đè ép tới kia mà nghênh đón. Cùng thời gian Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên cũng cảm giác được nguy cơ trước mắt, hai người rất nhanh xuất thủ, đều tự đem hết toàn lực ngăn cản yêu lực muốn nghiền nát bọn họ kia.

Ba người hợp lực, cái loại sức mạnh này há lại bình thường, chỉ nghe oanh một tiếng vang lớn, ba người chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh làm người ta hít thở không thông phân tán ra. Ba người lấy cường đụng cường, bị áp bức đều tự lùi về phía sau một bước, nhưng nguy cơ trước mắt xem như đã được giải trừ, cỗ sức mạnh muốn nghiền nát bọn họ kia bị phá hỏng tản ra.

Lùi về phía sau một bước, yêu lực cường đại trước mắt tản đi, Tử Vũ thế này mới thấy rõ bọn họ rốt cuộc đã tới chỗ nào. Vừa liếc mắt một cái, Tử Vũ nháy mắt xanh mét cả mặt, trong lòng chỉ có hai chữ, xui xẻo, cái này chính xác xui xẻo đến nhà rồi.

Huyền Vũ vương, sao lại có thể gặp hắn. Lúc này Tử Vũ chỉ nhìn thấy Huyền Vũ vương sắc mặt xanh mét đến gần như dữ tợn, đứng cách bọn họ không xa, khóe miệng loáng thoáng có một tia máu tươi chảy xuống, toàn thân đang tản ra sát khí tuyệt đối trừng mắt nhìn bọn họ. Mà ở một bên là một nữ tử ăn vận tiên diễm, vẻ kinh ngạc trong mắt chợt lóe lên, sau đó đột nhiên nhếch môi cười ha ha, cao giọng nói: “Huyền Vũ vương, đa tạ.”

“Vừa rồi chỉ là ngoại lực quấy nhiễu, sao lại có thể tính Vương ta thua. Giao vương, thế này quá không công bằng rồi.” 

Một huyền y nam tử nháy mắt bật dậy, nhíu mày lớn tiếng phản bác. Những người đứng sau Huyền Vũ vương nhất thời đều cùng kêu lên đồng ý. Yêu lực của vương thượng bọn họ không biết mạnh hơn Giao vương này bao nhiêu, vừa rồi vốn đã là thắng chắc, không ngờ đột nhiên xuất hiện ba tên này, nhiễu loạn sức mạnh của Huyền Vũ vương. Trong nháy mắt lấy một địch bốn kia, bọn họ đều thu ở trong mắt, như thế này, căn bản là bất công.

Nữ nhân được xưng hô là Giao vương kia, giữa hai đầu lông mày hiện lên một tia khinh miệt, khẽ mỉm cười nói: “Thắng chính là thắng, bại chính là bại, huống chi là tự người trong nhà các ngươi làm ra, bổn vương chưa nói các ngươi muốn liên thủ đối phó bổn vương đã là cho Huyền Vũ vương mặt mũi rồi.” Vừa nói vừa nhìn lướt qua Tiểu Vân núp ở phía sau ba người Tử Vũ, Liệt Hỏa, Ứng Thanh Liên.

Tử Vũ nghe thế xem như đã hiểu được, trong lúc vô ý bọn họ đã xông vào tràng tỷ thí, hoàn hảo lại đi giúp đối phương, có chết không cơ chứ. Huyền Vũ vương thất bại, khó trách sát khí trên người Huyền Vũ vương bao phủ dày đặc cơ hồ muốn thay thế mây đen, Tử Vũ nhất thời thầm kêu một tiếng khổ rồi.

Bọn họ vừa rồi chỉ lo lựa chọn phương hướng, căn bản không hề chọn địa điểm đặt chân, huống chi súc địa thành thốn này cũng không thể lựa chọn địa điểm đặt chân, ai ngờ một cước vừa hạ, không ngờ lại quá tà dị thế này. Sớm biết như thế, lệch nửa tấc nữa đã không rơi vào nông nỗi như thế này mà, chạy trốn không bị bắt, lại tự mình đưa lên cửa, mà lại còn phá hỏng chuyện tốt của người ta, Tử Vũ khóc không ra nước mắt.

Mà phía sau nàng, Tiểu Vân mặt mày sớm đã trắng bệch, run lẩy bẩy túm lấy y phục của Tử Vũ. Nó so với bọn người Tử Vũ thì biết sự tình nhiều hơn. Giao vương này cùng Huyền Vũ tộc trăm năm đánh một lần, cũng không phải dễ dàng nói thua chính là thua, thắng chính là thắng, ý nghĩa đại biểu thế nhưng lại dính dáng đến hàng tỉ sinh linh Thuỷ tộc. Lần này nó hại Huyền Vũ vương thua một trận, phỏng chừng kết cục lột da rút gân đã là nhẹ nhàng rồi. Trời ơi, nó còn chưa muốn chết.

“Người đâu, áp giải bọn chúng xuống cho bổn vương.” Sát khí dày đặc, Huyền Vũ vương nắm chặt quyền đầu răng rắc, hít sâu vài ngụm, mới áp chế xúc động muốn giết bốn người ngay tại chỗ, giọng nói kia như hàn băng địa ngục, túc sát a.

Liệt Hỏa, Ứng Thanh Liên, Tử Vũ liếc nhau, ba người đều hiểu được tình huống nơi này. Tình thế phía sau Huyền Vũ vương và Giao vương kia xếp đội rõ ràng, cho dù bọn họ không hiểu rõ chuyện này lớn bao nhiêu, cũng biết hẳn là đã phá hỏng chuyện tốt của người ta. Lập tức liếc nhau, đều trầm mặc không lên tiếng bị thị vệ áp giải xuống. Trước mắt cao thủ nhiều như mây, vẫn là ngoan ngoãn thì tốt hơn, ngay cả Tiểu Vân cũng không dám kêu một tiếng bị áp giải xuống.

Bị thị vệ phẫn hận áp giải xuống bên dưới, dứng tại biên giới, Tử Vũ nhất thời nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Tiểu Vân, tức giận quát: “Ngươi làm gì vậy hả, chiến trường của Giao vương cùng các ngươi, ngươi cũng dám xông vào, ngươi không phải là ngại sống lâu muốn biết chết là tư vị gì phải không. Hỗn đản, ngươi muốn chết sao lại liên lụy ba người bọn ta.”

Tiểu Vân bị Tử Vũ mắng một trận, vừa ủy khuất vừa sợ hãi oa một tiếng khóc lên, một bên run rẩy nói: 

“Ta làm sao biết bọn họ thiết lập chiến trường ở chỗ này, trước kia đều là ở chỗ Thủy Tinh điện tỷ thí, căn bản chính là hai phương hướng bất đồng, ta nào biết lần này lại ở đây.

Ngươi dữ cái gì mà dữ, ngươi cho rằng ta muốn chết hả. Toàn bộ đều trách ngươi, nếu không phải ngươi bắt ta mang bọn ngươi đi, làm sao ta có thể xông vào chỗ này, nếu liên lụy tiểu thúc thua, tức là toàn bộ vương tộc thua, ta chính là người đắc tội với toàn bộ Huyền Vũ tộc, chết như thế nào còn không biết, ngươi còn hung dữ với ta.” Dứt lời khóc càng lợi hại hơn.