Liệt Hỏa yêu phu - Chương 66

Chương 66: Thoát thân như thế

Liệt Hỏa yêu lực không có, nhãn lực thì vẫn còn đây, lập tức nhanh chóng muốn né ra. Nhưng một tia yêu lực Liệt Hỏa cũng không còn, hiện tại há lại là đối thủ của Huyền Vũ vương, bị Huyền Vũ vương một phát nắm chặt cổ tay, liền muốn kéo tới.

Tử Vũ không phải kẻ ngốc, vừa thấy biểu hiện như thế xem như đã hiểu rõ. Trước mặt lão bà nàng đây dám cướp lão công của nàng, còn cướp trắng trợn như vậy, nhất thời vừa buồn cười vừa tức giận, giậm một cước định chắn phía trước Huyền Vũ vương. Chòng ghẹo lão công nàng, cái này có thể nhịn thì còn gì không thể nhịn.

“Ở đây xảy ra chuyện gì thế?” Đang muốn chống lại Huyền Vũ vương, một giọng nói tao nhã đột nhiên từ phía sau truyền đến, khiến cho ba người sắp giương cung bạt kiếm ngừng lại.

Lại nói Ứng Thanh Liên sau khi xông về phòng Liệt Hỏa, vừa vặn đã đến nửa giờ, khôi phục tướng mạo sẵn có liền đến tìm Tử Vũ chậm hơn Liệt Hỏa một bước, không nghĩ tới vừa lộ diện vừa vặn bắt gặp màn diễn này.

Không ngờ lại nhìn trúng Liệt Hỏa thân nữ, mắt Huyền Vũ vương này xác thực là mắt lé mà, điểm này khiến Ứng Thanh Liên cuồng tiếu, thầm mắng Huyền Vũ vương có mắt không tròng. Vốn muốn tránh sang một bên thuần túy xem náo nhiệt, lại thấy Tử Vũ muốn chống lại Huyền Vũ vương kia, hắn vốn không muốn xen vào, không biết tình hình lại biến thành như vậy, bất đắc dĩ đành phải lên tiếng làm dịu bầu không khí.

Một lời vừa dứt, Ứng Thanh Liên chậm rì rì tiêu sái tiến đến, thấy Liệt Hỏa bị yêu lực của Huyền Vũ vương bao phủ động cũng không động được, sắc mặt cũng đã phẫn nộ đến biến thành màu đen, bộ dáng hung ác hận không thể ăn tươi Huyền Vũ vương có mắt không tròng này, khiến lòng hắn thực sự cứ gọi là sảng khoái. Tuy nhiên trên mặt lại không biểu hiện ra ngoài, dáng vẻ tao nhã tiêu sái đi đến trước mặt ba người, nhíu mày nói với Liệt Hỏa: “Sao lại đẩy đẩy kéo kéo với tên nam nhân này, lão công của ngươi đang tìm ngươi kìa.”

Lời vừa nói ra Tử Vũ nhất thời khẽ vỗ trán, nghiêng đầu đi, bả vai không ngừng chấn động, cũng may quay lưng về phía Ứng Thanh Liên, Liệt Hỏa và Huyền Vũ vương vừa vặn đứng ở trước người nàng, ngược lại không ai thấy biểu tình của nàng. Mà Liệt Hỏa thì tức đến sùi bọt mép, cặp mắt bốc lửa nhìn chằm chằm Ứng Thanh Liên.

Ứng Thanh Liên thì đầy mặt chính sắc không hài lòng nhìn Liệt Hỏa lắc đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn Huyền Vũ vương nhíu mày, vờ như không biết hỏi: “Ngươi là ai? Sao lại lôi kéo lão bà của người khác, phải biết rằng thê của người, không thể trêu, thấy ngươi toàn thân chính khí, sao không biết tự trọng thế hả?”

Huyền Vũ vương vừa nghe lời này, mày nhất thời khe khẽ nhăn lại, quét mắt nhìn vẻ mặt chính sắc của Ứng Thanh Liên, tay thì lại buông Liệt Hỏa ra. Huyền Vũ vương hắn không phải loại người so đo, cũng không phải loại cướp thê người khác, vốn tưởng rằng nữ tử này vô chủ, nhìn trúng thì xuống tay, nay đã có chủ, vậy thì không bàn tới nữa.

Tử Vũ thấy Huyền Vũ vương buông Liệt Hỏa ra, nhất thời xông lên trước kéo Liệt Hỏa tránh ra xa xa, hoàn toàn là bộ dáng bảo hộ ôm Liệt Hỏa vào trong ngực, kì thực là sợ Liệt Hỏa phát xuất, khẽ cười gục vào trên vai Liệt Hỏa nói: “Liệt Hỏa nhà ta mị lực thật lớn, lão bà ta theo không kịp rồi.”

Liệt Hỏa đã sớm tức đến không nhẹ, quay đầu hung hăng trừng mắt liếc Tử Vũ một cái, duỗi tay gõ mạnh vào Tử Vũ, hạ giọng quát: “Ngươi nói cái gì, chờ đó cho ta, ngày mai xem ta xử ngươi thế nào.”

Hai người lui sang một bên nói chuyện, động tác mặc dù thân mật nhưng ở trong mắt người ngoài, hai nữ tử bộ dạng thân mật tịnh không phải là chuyện ghê gớm gì, ôm ôm ấp ấp cũng là bình thường, tuyệt không khiến người ta chú ý.

“Tử Vũ, chỗ Liệt Hỏa không có việc gì, nàng đã biết rồi thì về đi, không cần đợi nữa đâu.” Ứng Thanh Liên cũng là người thông minh, không cần nghĩ cũng biết làm thế nào thay Tử Vũ giải vây tình cảnh như thế này, lại làm thế nào tự giải vây cho mình, dù sao ba người bọn họ cùng đến Thủy Tinh cung cũng không là bí mật gì.

Tử Vũ nghe vậy cao giọng lên tiếng, ghé vào trên lưng Liệt Hỏa cười vui vẻ: “Hỏa mỹ nhân, tạm biệt.”

Liệt Hỏa nghe vậy sắc mặt xanh mét, một cú đấm liền đánh về phía Tử Vũ, Tử Vũ lắc mình một cái né ra, ha ha cười lưu lại Huyền Vũ vương đứng sững bên cạnh.

Ứng Thanh Liên thấy vậy đi tới đầy mặt chính sắc nhìn Liệt Hỏa nói: “Hỏa mỹ nhân, ta đưa nàng đi.” Ngữ khí kia đến là quá ư thành khẩn, đáng tiếc đây là cảm giác ở trong tai người ngoài, lọt vào trong tai Liệt Hỏa, đó chính là ý tứ giễu cợt mười phần, lại thêm trong cặp mắt của Ứng Thanh Liên kia nồng đậm ý cười, làm cho Liệt Hỏa cơ hồ tức đến muốn giết người, lúc lướt qua bên người Huyền Vũ vương, mắt lộ sát khí hung hăng quét một cái, toàn thân lửa bốc ngùn ngụt, không thèm đếm xỉa đến Ứng Thanh Liên liền bỏ đi. Ứng Thanh Liên cười tủm tỉm đuổi theo.

Huyền Vũ vương cũng không nhiều lời, xoay người bước đi. Tâm tình Tử Vũ vô cùng tốt đuổi theo, hỏa mỹ nhân, ha ha.

Lại nói sau khi trở về thì đã không thấy tung tích Huyền Vũ vương, ngày cũng bình lặng, chỉ là Ứng Thanh Liên thường xuyên truyền đến tin tức của Liệt Hỏa làm cho Tử Vũ cười đến gập thắt lung. Liệt Hỏa thật sự nổi giận rồi, một ngày quyết đấu ba, bốn trận, khiến cho cả biên hải đều bắt đầu khiếp sợ. Người càng đánh càng mạnh như thế này, trăm ngàn năm chưa thấy qua, chấn kinh rất nhanh truyền ra, ngay cả chỗ Thủy Tinh cung nội hải phong tỏa ai nấy cũng nghe nói, nhân tài trăm năm chưa xuất hiện nay đã xuất thế rồi.

Tử Vũ cười nhiều, cũng vui mừng nhiều, Liệt Hỏa càng ngày càng mạnh, nhưng hơn nữa là phiền muộn. Nàng cũng không quên một câu hỏa mỹ nhân của nàng khiến Liệt Hỏa phát ra ngoan thoại muốn xử lý nàng, nàng cũng không muốn đưa đến cửa bảo Liệt Hỏa đánh, nghe nói Ứng Thanh Liên trốn ở nữ doanh, không dám để Liệt Hỏa tóm được hắn, có thể tưởng tượng Liệt Hỏa tức giận lớn chừng nào.

“Lạc Tử Vũ.” Còn đang tính khi nào Liệt Hỏa bớt giận thì đi tìm hắn, Huyền Vũ vương đã tìm tới cửa.

“Huyền Vũ vương có việc sao?” Tử Vũ nhíu mày nhìn Huyền Vũ vương.

Hai tròng mắt Huyền Vũ vương lợi hại như kiếm, băng lãnh sâm nghiêm nhìn vào Tử Vũ, lạnh lùng hỏi: “Hỏa mỹ nhân rốt cuộc là ai?”

Tử Vũ vừa nghe câu này của Huyền Vũ vương, trong lòng âm thầm căng thẳng, trên mặt lại bất động thanh sắc nói: “Hỏa mỹ nhân chính là hỏa mỹ nhân, người trong phạm vi thế lực của Huyền Vũ vương ngươi, ngươi không tự hỏi ngươi đi, sao lại hỏi ta?”

Huyền Vũ vương hừ lạnh một tiếng, trên mặt bao phủ một tầng hàn sương, gằn từng chữ: “Ba ngày, bổn vương đã tra toàn bộ người trong Thuỷ tộc, đã lục soát từng tấc địa bàn nữ doanh, tuyệt không có người này, nàng ấy rốt cuộc là ai?”

Tử Vũ quả thật không nghĩ tới Huyền Vũ vương lại sẽ đi điều tra, xem ra mị lực của Liệt Hỏa không nhỏ mà, tâm tư trong đầu nhanh chóng xoay chuyển, trên mặt lại kinh ngạc nhìn Huyền Vũ vương nói: “Ta cũng chỉ ngẫu nhiên gặp phải thôi, làm sao ta biết được, chẳng lẽ không phải người trong Thuỷ tộc các ngươi?”

Nói trên trời, nói dưới đất, lúc bọn họ đến là ba người, trong sạch không thể trong sạch hơn, giờ lại hỏi nàng đòi người, thật sự là buồn cười.

Huyền Vũ vương thấy Tử Vũ thực dứt khoát hỏi gì cũng không biết, cười lạnh một tiếng rồi nói: “Ngươi không biết cũng được, Liệt Hỏa chỗ biên hải kia kể từ hôm nay cắt đứt thức ăn, một ngày năm trận, ngày mai sáu trận, cứ tăng lên như thế, khi nào ngươi biết thì khi đó ngừng.” Dứt lời, tay áo bào vung lên xoay người định đi.