Cái
gì gọi là từ khởi điểm đi đến chung điểm, lại từ chung điểm đi đến khởi điểm, hiện
tại Tử Vũ đã hiểu được. Chờ đến lúc nàng tỉnh lại, thấy ba chữ Thủy Tinh cung
to đùng nhất thời bất cứ cảm giác gì khác cũng đều không có, chỉ có hai chữ, buồn
bực, nghiêm trọng buồn bực.
Tuy
nhiên trái với thân phận trù nương trước kia, hiện tại thì không biết đã cao
lên bao nhiêu cấp. Kia là người ở phòng an dưỡng, kia là kẻ đến thăm hỏi, bưng
trà rót nước, có chuyện hay không có chuyện cũng ở trước mắt lắc lư vài vòng, lại
nhiều hơn một người, hơn nữa lại là đồng bào nam tính, ai nấy còn thực không tồi.
Ám muội
tỏ ý, ngay thẳng thổ lộ, không nói ra miệng mà dùng hành động bày tỏ, làm cho Tử
Vũ biết mình bây giờ được gọi là một người nổi tiếng. Hoa đào đã không phải là
nở từng đóa, mà là nở từng cây từng cây, sáng rực a sáng rực, sáng đến muốn váng
mắt nàng, sinh ra cảm xúc chán ghét.
Nhìn nam
tử trẻ tuổi phong thần tuấn lãng trước mắt, nghe nói là bối phận ca ca của Tiểu
Vân, thanh niên tài tuấn trẻ tuổi đầy hứa hẹn trong Huyền Vũ tộc, Tử Vũ sắp duy
trì không nổi nụ cười giả dối trên mặt. Gì thế này, không phải chỉ là một trận
so đấu thôi sao, đến mức thân phận phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất như
thế này sao hả.
“Tử
Vũ, gả cho ta làm phi đi, được không?”
Nhìn đi,
lại một kẻ cầu hôn, Tử Vũ vuốt trán, người nổi tiếng quá cũng không tốt, trước
kia hy vọng mình nổi tiếng chút, không để Liệt Hỏa giành một mình, bây giờ thực
sự nổi tiếng mới biết, cứ gọi là phiền mà. Lời từ chối cũng tìm không ra ý mới
nữa rồi, chỉ có thể lặp lại lời cự tuyệt đã dùng qua.
“Này,
quận Vương gia à, ta.....”
“Trước
đừng vội cự tuyệt.” Lời Tử Vũ mới ra khỏi miệng, một âm thanh lãnh đạm đột
nhiên truyền đến, làm hai người trong phòng đồng thời ngẩng đầu nhìn.
Chỉ
thấy Huyền Vũ vương vẻ mặt lạnh nhạt tiêu sái tiến vào, mắt thấy Tử Vũ nhíu mày
nhìn hắn, lướt qua nam tử bên cạnh, thản nhiên ngồi xuống, nhìn Tử Vũ nói: “Ngươi
là người thông minh, cái gì có lợi cho mình hẳn là rất rõ ràng, chuyện này bổn vương
cho rằng ngươi có thể cân nhắc kỹ càng hơn.”
Tử Vũ
nhíu mi hỏi: “Có gì mà cân nhắc?”
Hai mắt
Huyền Vũ vương chợt lóe tinh quang, nhàn nhạt nói: “Liệt Hỏa là thân phận gì,
hai ngày nay ta đã tra rõ. Thanh Tương chi tử, nguyên cũng là vinh hoa phú quý,
có thân phận có địa vị, nhưng bây giờ Thanh Tương mất tích, tại Yêu giới đã
không còn người tên Thanh Tương này nữa, Liệt Hỏa sẽ không cho ngươi được cuộc
sống nhàn nhã cùng thân phận cao quý.
Ngươi
là người thông minh, bổn vương cũng không vòng vo nữa. Năng lực ngươi rất cao, đứa
cháu này của bổn vương chính là nhân tài của Huyền Vũ tộc, một ngày nào đó Huyền
Vũ vương vị này sẽ thuộc về nó. Ngươi nếu kết thân cùng nó, vinh hoa phú quý sẽ
tới, cuộc sống nhàn nhã, trên vạn người, so với đi theo Liệt Hỏa không biết hơn
bao nhiêu. Bổn vương nghĩ, mọi chuyện ngươi đều tính toán thiệt hơn, hẳn là biết
cái gì mới là tốt nhất cho mình.”
Huyền
Vũ vương dứt lời, trên khuôn mặt hiện lên một tia sắc bén cùng khẳng định. Tử
Vũ khôn khéo, tại lần đầu gặp mặt hắn đã biết. Người khôn khéo, không dễ dàng
xúc động, cũng không dễ dàng cảm động, bởi vì bọn họ cực biết tính toán thiệt
hơn cho mình, mà hắn tin tưởng hắn đưa ra đề nghị kết thân này, lợi ích bên
trong không biết lớn hơn bao nhiêu lần, chỉ cần là người khôn khéo sẽ biết lựa
chọn cái nào là tốt nhất. Đi theo Liệt Hỏa tiền đồ mờ mịt, ở lại đại Thuỷ tộc
cao cao tại thượng, hoàn toàn không cần phải so sánh.
Tử Vũ
nghe Huyền Vũ vương vừa nói như vậy, đầu tiên là nhíu mày, một lúc lâu sau khóe
miệng nhếch lên một nụ cười không nói rõ được, nhìn Huyền Vũ vương: “Ngươi thật
đúng là hiểu ta.”
Huyền
Vũ vương cười lạnh một tiếng, tuy không trả lời lại đã thừa nhận. Tử Vũ cũng
không nghĩ hắn sẽ trả lời, duỗi tay vân vê tóc, cười tủm tỉm nhìn Huyền Vũ
vương: “Thật sự là đề nghị mê người mà, nhưng sao ngươi biết ta muốn là vinh
hoa phú quý, cao cao tại thượng?”
Huyền
Vũ vương nhíu mi hỏi: “Chẳng lẽ không phải?”
Tử Vũ
thu liễm nụ cười sáng lạn, trào phúng cười: “Vinh hoa phú quý, ta một người một
miệng, ta có thể mặc bao nhiêu, có thể ăn bao nhiêu? Cao cao tại thượng, ha ha,
thân ta thế này, chỉ có thể ngồi cái ghế to cỡ bàn tay, ngươi đem long ỷ cho ta,
ta ngồi trên đó có lẽ cũng sẽ không thoải mái. Có bản lĩnh lớn bao nhiêu thì ngồi
ghế cao bấy nhiêu, ta không có tâm làm phi làm hậu, cũng chưa từng nghĩ tới muốn
oai phong một cõi ra sao, ngươi dùng những thứ này có phải là đã dụ dỗ sai hướng
rồi không.”
Huyền
Vũ vương nghe vậy nhất thời nhíu mi nói: “Bổn vương không tin ngươi không động
tâm.”
Tử Vũ
bình tĩnh nhìn vào mắt Huyền Vũ vương, một hồi lâu sau cười cười nói: “Chuyện tốt
như vậy làm sao có thể không động tâm, bất quá điều kiện tiên quyết là chưa từng
xuất hiện Liệt Hỏa người này trong sinh mệnh của ta. Tiền tài chẳng qua chỉ là vật
ngoài thân, ta lại càng biết ‘bảo vật vô giá dễ tìm, người tình xứng đôi khó kiếm’,
có được người như vậy, ta chỉ cảm thấy ngươi đưa ra mấy thứ này, cái gì cũng
không được rồi.” Dứt lời chớp chớp mắt nhìn Huyền Vũ vương, cười kia cứ gọi là
ôn nhu.
Tiền
tài, nàng xem trọng nhưng cũng xem nhẹ, tường tận trải qua cuộc sống suy sụp,
nàng đã sớm biết tiền tài phú quý sẽ không sống đời. Nàng có thể thích những thứ
này, nhưng cũng sẽ không sẽ bị ảnh hưởng bởi nó. Có cũng vậy mà không cũng thế,
nhiều phú quý hơn nữa cũng không đổi được ấm áp của người bên cạnh mình.
Huyền
Vũ vương nghe vậy hơi nhíu nhíu mày nhìn vẻ mặt ôn nhu tươi cười của Tử Vũ. Tử
Vũ thấy vậy cười nói: “Tuy rằng ta không làm sao coi trọng ngươi được, bất quá
cũng đừng dể ta quá coi thường. Đừng nói những chuyện này nữa, ta nguyện ý đi
theo Liệt Hỏa, cho dù phía trước là long đàm hổ huyệt, ta cũng theo hắn xông
vào. Không cần nói những cái khác, chỉ một mình hắn đã đủ rồi, những phú quý kia
ngươi cứ giữ đi.”
Nhắc
tới Liệt Hỏa, Tử Vũ liền cảm thấy lòng ấm áp, nếu là trước kia có chuyện tốt
như thế này, nàng chắc chắn một lời đáp ứng, tuyệt không chê bai, không ngờ bây
giờ nghĩ cũng không cần nghĩ liền cự tuyệt, xem ra thật sự là thích cái tên gia
hỏa kia. Khóe miệng Tử Vũ không khỏi ý cười càng đậm, thầm nghĩ nhất định phải
hảo hảo khi dễ hắn, làm cho nàng thích hắn như vậy, còn cự tuyệt chuyện tốt thế
này, hung hăng khi dễ mới được.
Huyền
Vũ vương thấy vậy, khẽ gật gật đầu sau đó nói: “Ngươi đã kiên trì, bổn vương
cũng không ép buộc, nhưng mà ngươi kiên định như vậy, không biết Liệt Hỏa kia có
thể kiên định như vậy hay không. Lục chất nữ của bổn vương đã sớm nhìn trúng hắn,
bổn vương cũng đã đáp ứng rồi, chỉ cần hắn nguyện ý ở rể Huyền Vũ ta, bổn vương
ra mặt mời Yêu giới Long Hoàng, Bạch Hổ Chu Tước hai vương, cùng với hắn đi Mộc
giới đòi công đạo.”
Tử Vũ
nghe Huyền Vũ vương vừa nói như vậy, không khỏi hơi hơi giật mình. Huyền Vũ
vương thấy vậy lạnh lùng cười: “Không biết kết quả thế nào đây? Bổn vương cũng muốn
biết có phải hắn cũng kiên trì như ngươi hay không?”
Tử Vũ
hơi ngưng thần sau đó nhíu mày cười nói: “Ta cũng muốn biết.”
Huyền
Vũ vương nhướng mày: “Nếu hắn đáp ứng, hứa hẹn vừa rồi bổn vương cho ngươi vẫn
hữu hiệu như cũ.”
Tử Vũ
từ trên giường một bước nhảy xuống, hất hất tóc ngẩng đầu nói: “Không cần, hắn
sẽ không đáp ứng, hắn nếu muốn, ta cũng sẽ đánh cho hắn không muốn. Đầu năm
nay, bị động chờ đợi không phải là tác phong của ta, chủ động xuất kích mới là
ta. Thứ ta muốn, nghĩ hết tất cả biện pháp ta cũng muốn có được, muốn dụ dỗ hắn
đi đường tắt, hừ, vậy thì xem ta có đáp ứng hay không đi.” Dứt lời, một chút chần
chờ cũng không có, sát khí hừng hực liền tông cửa xông ra.
Huyền
Vũ vương cùng quận vương vẫn chưa mở miệng kia bị vứt bỏ hai mặt nhìn nhau, sau
đó đồng loạt nhíu mày, cảm thấy Tử Vũ này thực không như mặt ngoài ôn nhu nhu
thuận, không ngờ lại bá đạo như thế, xem ra Liệt Hỏa kia những ngày sau này sẽ
không thể nào sống dễ chịu được rồi đây.
Đấu
đá lung tung ở hậu viện tìm được Liệt Hỏa, xa xa liền thấy Liệt Hỏa cùng cái cô
gọi là công chúa gì đó kia ở cùng một chỗ. Tử Vũ mặc kệ mọi việc, hầm hầm xông
thẳng tới, đặt mông an vị trong lòng Liệt Hỏa đang ngồi trên ghế, hai tay ôm cổ
Liệt Hỏa, nước mắt lưng tròng nhìn Liệt Hỏa.
Liệt
Hỏa bị Tử Vũ hù dọa, vừa tỉnh lại đã muốn đi xem Tử Vũ, lại bị Lục công chúa này
chặn đường ở đây. Biết Tử Vũ không có việc gì, lúc này mới nói đôi ba câu đã thấy
Tử Vũ xông thẳng tới, lại còn là một bộ biểu tình như vậy, nhất thời sắc mặt thoáng
cái liền biến đổi, ôm cổ Tử Vũ, tức giận nói: “Ai khi dễ ngươi, đừng khóc, đừng
khóc.” Một bên luống cuống tay chân ôm Tử Vũ vào trong ngực.
Tử Vũ
làm ổ trong lòng Liệt Hỏa, giọng buồn buồn: “Cái tên Huyền Vũ vương chết tiệt kia
bảo ta gả cho quận vương gì gì đó, làm hạ giới Huyền Vũ vương lão bà.”
Liệt
Hỏa vừa nghe lời này nhất thời cuồng nộ, cả người đằng đằng sát khí: “Ngươi dám,
ta không cho phép.”
Tử Vũ
dẩu cái miệng nhỏ: “Nhưng mà, ngươi nói ngươi muốn kết hôn với người
khác......”
“Ai nói.” Lời của Tử Vũ còn chưa nói xong, Liệt
Hỏa phẫn nộ thiếu chút nữa nhảy dựng lên, toàn bộ gương mặt đều dữ tợn hẳn, hừng
hực lửa giận, cơ hồ lửa cháy lan đồng cỏ.
Tử Vũ
tức thì nhìn chằm chằm Liệt Hỏa nói: “Vậy ngươi không cưới nàng.” Vừa nói vừa
chỉ chỉ vào Lục công chúa bên cạnh.
Liệt
Hỏa tức giận bừng bừng phấn chấn quát Tử Vũ: “Ta sao có thể cưới nàng ta, Liệt
Hỏa ta muốn báo thù, cũng sẽ không chịu bị người uy hiếp, ta không bất lực như
vậy. Ngươi nghe rõ cho ta, cũng không cho phép ngươi đáp ứng, có nghe thấy
không, ngươi nếu dám đáp ứng, ta rút gân ngươi.”
Tử Vũ
thấy Liệt Hỏa vừa khẩn trương vừa phẫn nộ, bất quá đáp án nàng muốn cũng đã rõ rang.
Tử Vũ nhất thời tươi cười đầy mặt ôm Liệt Hỏa chính là hung hăng một ngụm hôn
xuống, tuyệt không để ý có người nhìn bên cạnh.
Liệt
Hỏa không có được đáp án, sao chịu để Tử Vũ làm cho có lệ, một phen đẩy Tử Vũ ra
ác thanh nói: “Không cho phép đáp ứng, có nghe thấy không?”
“Nghe
thấy.” Tử Vũ cười đến đôi mày cong cong, làm ổ trong lòng Liệt Hỏa cọ cọ gò má Liệt
Hỏa, cười nói: “Ta thích đại cẩu của ta thế này, làm sao có thể gả cho người
khác, hơn nữa, ta không thích ô quy.” Liệt Hỏa nghe vậy nhất thời yên lòng.
Làm ổ
trong lòng Liệt Hỏa, Tử Vũ liếc mắt nhìn Lục công chúa sắc mặt ẩn ẩn có nước mắt
kia, hung hăng trừng một cái. Tranh Liệt Hỏa với nàng, nghĩ cũng đừng nghĩ. Hôm
nay Liệt Hỏa không thích nàng ta thì coi như xong, nếu có một chút do dự, xem
nàng có chỉnh chết nàng ta không, dấy lên tà niệm đối với lão công của nàng, phải
diệt sạch.
Ánh mắt
của Tử Vũ nhìn nàng ta không qua được hai mắt của Liệt Hỏa, Liệt Hỏa thấy vậy vốn
trong lòng phẫn nộ khẩn trương thoáng cái liền buông lỏng, gắt gao ôm Tử Vũ, khóe
miệng ẩn ẩn ý cười hướng Lục công chúa nói: “Thật có lỗi, chuyện của ta Huyền
Vũ vương nguyện ý hỗ trợ, ta sẽ ghi nhớ ân tình của hắn, nhưng hồi báo như thế,
thứ ta khó lòng tòng mệnh. Ta chỉ yêu một mình Tử Vũ lão bà của ta, hiện tại như
vậy, tương lai cũng như vậy.”
Lục
công chúa nghe Liệt Hỏa tỏ rõ thái độ chém đinh chặt sắt như thế, nước mắt thoáng
cái khống chế không được liền rơi ra, nghẹn ngào nói: “Một khi đã như vậy, ta
cũng không tiện cưỡng cầu, chuyện tình cảm vốn cũng không thể cưỡng cầu. Vậy.....
Vậy ta chúc phúc các ngươi.” Dứt lời cắn răng khẽ gật đầu với Liệt Hỏa cùng Tử
Vũ, chuyển phong mà đi, thật sự là khí chất của đại khuê tú.
Tử Vũ
nghe lời của Liệt Hỏa toàn thân đều thần thái phi dương. Liệt Hỏa thấy vậy khóe
miệng cũng nồng đậm ý cười, ôm Tử Vũ liền thật sâu hôn xuống.
“Ta
nói lão bà à, ngươi như vậy ta sẽ rất thương tâm.” Đang trong triền miên, bên cạnh
một âm thanh giả bộ đau lòng truyền đến. Tử Vũ không cần quay đầu cũng biết, là
cái tên Ứng Thanh Liên kia.
Trái
với Tử Vũ bình tĩnh, Liệt Hỏa lại là ngẩng đầu trở tay chính là một kiếm đánh tới.
Ứng Thanh Liên đã gặp qua Liệt Hỏa bạo phát sau khi điên cuồng, lập tức lắc
mình một cái tránh ra, người lại không đi, nhàn nhã tự tại ngồi ở bên cạnh hai
người, một chút ý tứ e ngại cũng không có.
“Ta
nói này, sức lực sao lại biến yếu thế này?” Vừa rồi một kích của Liệt Hỏa, Ứng
Thanh Liên dễ dàng né được, sau khi ngồi xuống không khỏi tràn đầy hứng thú hỏi.
Liệt
Hỏa chau mày nói: “Ta làm sao mà biết.” Lúc tỉnh lại, hắn liền cảm giác được sức
mạnh trong thân thể không có cường đại thái quá như ngày ấy, tuy rằng đề cao một
ít, lại không có cái loại cường hãn gặp thần sát thần, gặp phật giết phật.
Ứng
Thanh Liên nghe vậy, từ trên xuống dưới đánh giá Liệt Hỏa, tựa như hiểu rõ gật
đầu nói: “Phỏng chừng lúc ngươi nổi điên, sẽ trở nên mạnh. Khó trách ta nghe
nói có bệnh chó dại gì đó, ta thấy khả năng chính là loại tình huống này của ngươi,
rất hình tượng.”
Liệt
Hỏa vừa nghe lời ấy của Ứng Thanh Liên, nhất thời tức giận dâng tràn, nháy mắt
yêu hóa, một trảo liền hướng Ứng Thanh Liên đánh tới. Ứng Thanh Liên liên tục lắc
đầu nói: “Quân tử động khẩu không động thủ, tiểu nhân động thủ bất động khẩu,
ta là quân tử, ta nhịn.” Miệng thì nói lời tiện nghi, nhưng né tránh lại một
chút cũng không bỏ sót.
Tử Vũ
nghe hai người vừa nói như vậy, rất ư tò mò. Ngày ấy nàng ngất đi, không nhìn
thấy khí thế phách vương vô địch kia của Liệt Hỏa, bây giờ nghe thấy rất kinh
ngạc, vội vàng cắt ngang hai người một công một trốn, quấn lấy Liệt Hỏa nói chuyện
nàng không nhìn thấy.
Đợi
sau khi Liệt Hỏa ba hoa, Ứng Thanh Liên ở bên cạnh thêm mắm dặm muối nói cho
nàng biết, Tử Vũ nửa ngày không hé răng, chỉ gắt gao ôm Liệt Hỏa. Nếu nàng sớm
biết, hà tất lại còn xông tới đây kích thích Liệt Hỏa, Liệt Hỏa như vậy, làm
sao lại đi thích người khác, bởi vì ích lợi mà cưới người khác, người vì nàng
hôn mê liền phát cuồng, đối với nàng đã là toàn tâm toàn ý xâm nhập cốt tủy.
Làm ổ
trước cổ Liệt Hỏa, hung hăng cắn một ngụm, đau đến Liệt Hỏa trừng mắt nhìn nàng.
Tử Vũ giơ lên nụ cười sáng lạn, nhẹ giọng nói: “Ấn ký của ta, đại cẩu của ta,
lão công của ta.”
Liệt
Hỏa nghe vậy thích cũng không phải giận cũng không phải, tức giận nói: “Ta là Khuyển
yêu, không phải đại cẩu thấp
kém.“ Tử Vũ lại trực tiếp mắt điếc tai ngơ, ôm eo Liệt Hỏa cười ngọt ngào như mật.
Ứng
Thanh Liên thấy vậy vẻ mặt ghen tị: “Lão bà, nàng bất công quá.” Tử Vũ gắt gao
ôm Liệt Hỏa không trả lời, Liệt Hỏa thì vẻ mặt đắc ý vui sướng trừng mắt nhìn Ứng
Thanh Liên.
“Ba người
các ngươi đều ở đây nha, đi thôi, đi thôi, hôm nay khánh công yến, ta đang tìm
các ngươi khắp nơi đây này. Đi thôi, ta mang các ngươi đi.” Ba người đang cảm
xúc khác nhau, giọng nói hưng phấn của Tiểu Vân đột nhiên truyền đến. Ba người
quay đầu lại nhìn, thấy Tiểu Vân vẻ mặt vui sướng, nhảy nhảy nhót nhót chạy tới.
Khánh
công yến, đây thật không phải là chỗ dành cho người, Tử Vũ ngồi ở phía trên Huyền
Vũ vương phía dưới, sắc mặt sớm đã rút gân. Liệt Hỏa thì sắc mặt đã lạnh tanh từ
lâu, toàn thân sát khí ngút trời, chỉ Ứng Thanh Liên giống như sớm đã quen với loại
trường hợp này, ứng phó cứ gọi là thành thạo, một nụ cười đi qua, mê đảo một đám.
Nam
nam nữ nữ kia như ong thấy mật, chen nhau lên kính rượu, mời khiêu vũ, hoặc là
trực tiếp nhảy nhót tiến lại gần. Dòng người ở trong phòng đã xem như là ít, trước
mặt này mới làm cho Tử Vũ kiến thức qua cái gì gọi là đại vận đào hoa. Mị nhãn vèo
vèo kia, nàng cũng không chịu nổi rồi, đám yêu tinh Yêu giới này thật đúng là
nhiệt tình, quá mức hào phóng, hễ vừa ý liền trực tiếp nhào tới, nàng sắp chống
đỡ không được nữa rồi.
Khi
nàng còn có thể gắng gượng, dù sao khó được một lần hoan nghênh như thế, thì thoáng
cái Huyền Vũ vương ngay tại chỗ hỏi nàng, hỏa mỹ nhân rốt cuộc là ai. Nàng sợ nếu
nàng không túm chặt, Liệt Hỏa liền muốn nổi điên, sát khí kia, làm nàng lạnh
gan. Thật càng muốn tránh né, lại càng đụng phải. Huyền Vũ vương này cũng quá
không có mắt rồi, không phát hiện bên cạnh nàng con rồng phun lửa sắp bạo phát sao,
lại còn cứ truy hỏi.
“Ta
say rồi.” Không thể tránh khỏi, Tử Vũ dùng chiêu say rượu trước thoát khỏi nơi
này rồi nói sau. Nhìn tình cảnh như thế làm cho Ứng Thanh Liên cười đến không
thấy mắt mũi, cùng Liệt Hỏa với tên gọi mỹ miều là ‘dìu’ nàng trở về.
“Nơi
này không thể ở lâu, đi mau, đi mau.” Vừa ra đại điện Thủy Tinh cung, Tử Vũ
cũng không say, nắm lấy Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên liền muốn chuẩn bị chuồn mất.
Liệt
Hỏa sắc mặt trầm dọa người, cắn răng hỏi: “Đi thế nào?”