Liệt Hỏa yêu phu - Chương 57

Chương 57: Huyền Vũ vương 

Tử Vũ thấy vậy làm như không nhìn thấy, ân cần nói: “Nào, nào, tiếp theo còn có nhiều thức ăn ngon, đều là ta dùng phương pháp độc nhất vô nhị nấu ra, tuyệt đối ngon hạng nhất......”

“Phụ vương, nhi thần đột nhiên nhớ tới bên nội hải còn có chút chuyện phải xử lý, nhi thần đi trước một bước.”

“Phụ vương, phò mã của nữ nhi hôm nay phải trở về rồi, con đi đón huynh ấy đây......”

“Phụ vương......”

Tử Vũ nói còn chưa xong, mọi người vẻ mặt xanh mét đều ào ào tìm cớ xác thực, rất nhanh rời đi, trong nháy mắt chỉ còn lại lão nhân râu bạc Huyền Vũ vương cùng Tử Vũ hai mặt nhìn nhau.

Tử Vũ nhíu mày đối với Huyền Vũ vương cười cứ gọi là xán lạn, Huyền Vũ vương sờ soạng một phen mồ hôi lạnh trên trán, nhìn trên bàn rõ ràng sắc hương đầy đủ, nhưng lại là che đậy sát cơ, mỹ vị muốn ăn mà không dám ăn, quả thực đau lòng đến cực điểm, nói ông sống nhiều tuổi như vậy, muốn ăn ngon, thật không dễ dàng tìm được đầu bếp giỏi, nhược điểm a, nhược điểm a.

“Nói đi, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Huyền Vũ vương mặt mày khóc tang nhìn chằm chằm Tử Vũ. Kia còn gì là uy nghiêm, tuy rằng hai chữ này Tử Vũ chưa từng ở trên người ông phát hiện ra.

Tử Vũ nhất thời gật gật đầu, cứ thế ngồi xuống, cười tủm tỉm nhìn Huyền Vũ vương nói: “Vương gia, ta muốn biết Liệt Hỏa nhà chúng ta ở chỗ nào?”

“Quân nô tất nhiên là ở biên hải.”

“Vậy bao lâu chúng ta có thể rời đi đây?” Tử Vũ chống cằm, cười cứ gọi là ôn nhu.

Huyền Vũ vương ho khan một tiếng sau đó nói: “Ít nhất giam cầm mười năm.”

“Ồ” Tử Vũ tăng cao âm lượng, hơi hơi nhíu mày nói: “Vậy luật pháp Thuỷ tộc ở chỗ nào, ta muốn nhìn một chút, Huyền Vũ vương sẽ không phải không đáp ứng chứ.”

Huyền Vũ vương vừa nghe lời này nhất thời sắc mặt đỏ trắng luân phiên xuất hiện, ăn mấy con cá của Thuỷ tộc ông, nhốt mười năm, luật pháp cửa tử này, bảo ông đến chỗ nào cấp cho nàng đi tìm đây.

Tử Vũ vừa thấy Huyền Vũ vương mặt đỏ, không khỏi cười lạnh một tiếng. Đừng coi nàng là ngu ngốc, thực xem nàng không phát hiện ông giấu cá nướng, và ánh mắt phát sáng khi ăn kia? Cái gì ăn trộm, cái gì luật pháp chứ, lấy cớ, chính là muốn bắt nàng tới nấu cơm cho ông ta, quá khi dễ người rồi.

“Thế nào, Thanh Long, Huyền Vũ, đây chính là nhân vật chữ lót Vương sánh vai cùng Yêu giới, từng câu từng chữ chính là đại biểu cho toàn bộ quyền uy của Yêu giới, Huyền Vũ vương sẽ không là chỉ nói mà không làm, tự thiết lập luật pháp giam cầm người của người khác chứ. Tuy rằng nói Yêu giới thực lực quyết định hết thảy, bất quá đây nếu truyền ra, loạn dụng tư hình gì đó, chính là bôi đen Huyền Vũ vương nhân hậu nha.” Tử Vũ không nhanh không chậm gằn từng chữ.

Trên khuôn mặt già nua của Huyền Vũ vương đỏ bừng như vỏ quýt, Tử Vũ nói mấy câu bắt trúng yếu điểm, vẻ mặt xấu hổ. Lão Huyền Vũ vương này thực là thành thật, nói mấy câu liền đầu hàng rồi, chân chính không hạ thấp danh tiếng nhân hậu kia, không phải hạng người đùa giỡn tâm cơ, làm cho Tử Vũ âm thầm kêu oan. Còn tưởng rằng Huyền Vũ vương là nhân vật lợi hại, trước mai phục đến ba ngày, muốn lấy lòng một chút, sớm biết như thế này, đáng lẽ ngày đầu tiên liền đánh tới cửa rồi.

“Nói rất đúng, bất quá, vậy thì sao?” Một âm thanh sắc nhọn đột nhiên truyền đến, Tử Vũ quay phắt đầu lại đã thấy, một tuấn mỹ nam tử trường bào đen, đầu đội một vương miện bằng thủy tinh đi đến. Long hành hổ bộ, khí chất lãnh khốc, toàn thân giống như một thanh kiếm xuất vỏ, tài năng lộ rõ, nhuệ khí không thể đỡ.

Khí chất thật khiếp người, Tử Vũ thầm nghĩ một tiếng, nhìn không thấu người trước mặt này. Tử Vũ thông minh không mở miệng trước, liền xoay đầu nhìn Huyền Vũ vương. Đánh rắn đánh giập đầu, chỗ Huyền Vũ vương nàng là nắm được nhược điểm mới dám hạ thủ, người này có thể sẽ không đơn giản, trước nhìn xem.

“Phụ vương.” Người tới nhìn lão Huyền Vũ vương thản nhiên xưng hô, bất quá lời nói lạnh như băng, ra vẻ đang tức giận.

“Hắc hắc, nó là tiểu nhi tử của ta, ta mặc dù là Huyền Vũ vương, chuyện của Thuỷ tộc nó định đoạt, có vấn đề gì, tìm nó.” Khuôn mặt Huyền Vũ vương nháy mắt như hoa nở sau cơn mưa cứ gọi là sáng lạn, rất nhanh bỏ lại những lời này với Tử Vũ, sau đó liền lập tức lẩn đi. Rõ ràng là lâm trận bỏ chạy, ném Tử Vũ một người đối mặt, khiến Tử Vũ tức chết đi được.

“Không phản đối?” Huyền Vũ vương trẻ tuổi cũng không nhìn lão cha hắn đã chuồn đi, dù sao có rất nhiều thời gian thu thập ông. Thừa dịp hắn không có ở đây loạn khai hải vực còn tự mình dẫn người trở về, hắn muốn ông nói chuyện rõ ràng. Lập tức ánh mắt như điện nhìn Tử Vũ lạnh lùng hỏi.

“Nói có tác dụng gì?” Tử Vũ cũng nhanh nhảu đáp lại.

Huyền Vũ vương cười lạnh một tiếng nói: “Vô dụng, đây là thuỷ vực, là địa bàn của ta, ở chỗ này lời nói của ta chính là luật pháp, đừng nói nhốt các ngươi mười năm, trăm năm ngàn năm cũng không ai dám nói nửa chữ sai.”

Tử Vũ nghe thế nhún nhún vai nói: “Ta đây còn nói gì được chứ.” Người có ngàn loại tính tình, tất nhiên cũng phải cư xử khác biệt, Huyền Vũ vương trẻ tuổi trước mặt này, khó đối phó nha, vừa thấy chính là không phân rõ phải trái, kẻ dựa vào thực lực nói chuyện, dựa vào võ mồm thắng không được, chỉ có suy nghĩ đối sách.

Huyền Vũ vương lạnh lùng cười nói: “Coi như ngươi thông minh.”

Tử Vũ gật đầu nói: “Cám ơn đã khen, vậy xin hỏi Huyền Vũ vương, ta cũng không thể được gặp mặt bạn bè của ta?”

“Có thể.” Tử Vũ vốn không có hi vọng gì, không nghĩ tới Huyền Vũ vương này trả lời đến không keo kiệt, chỉ là giữa hai tròng mắt lợi hại kia hiện lên huyết tinh, khiến Tử Vũ cảm thấy rất không tốt.

Nói đến biên hải, cũng không phải giáp ranh đại hải, mà là tên gọi của một địa điểm, chính là chỗ quân đội của Thuỷ tộc, đầu năm nay tuy rằng tứ hải sinh bình, nhưng vấn đề trị an xã hội vẫn phải chú ý.

Trước mắt là kiến trúc thời kì La Mã cổ, hiện trường huyên náo, một đám đông người vây xem, giữa sân đang tiến hành tỷ thí huyết tinh, khiến Tử Vũ trong nháy mắt thầm nghĩ tới ba chữ, giác đấu sĩ, giác đấu sĩ La Mã cổ. Mà lúc này đang trình diễn chính là tràng diện huyết tinh, không chết không ngừng

Tử Vũ không có lòng để khiếp sợ hoặc sợ hãi, đứng ở chỗ ngồi khách quý ánh mắt gắt gao đuổi theo cái người đứng ở giữa sân kia, một người đang tỷ thí trong đó, lại là Liệt Hỏa. Toàn thân hỏa diễm chói mắt, trùng sát liều mạng, xuất thủ không chút lưu tình, máu tươi theo cơ thể chảy xuống, quang mang tàn khốc phóng xuất càng ngày càng loá mắt, mà đối thủ của hắn cũng không yếu. Ánh mắt hung tàn kia, sức mạnh cường hãn kia, trực tiếp nói cho Tử Vũ, đây không phải là tỷ thí gì gì đó, hắn chính là chân chính liều mạng, liều mạng không chết không ngừng.

“Liệt Hỏa.” Lòng Tử Vũ có chút khẩn trương, vươn người muốn nhìn rõ hơn, lại phát hiện trước mắt nhìn như không khí, bởi vì động tác đột ngột của nàng mà phát sinh nhộn nhạo, sinh ra gợn sóng nhè nhẹ. Tử Vũ không khỏi ngẩn người, đây là thủy tường.

“Đây là ý gì?” Tử Vũ nhíu nhíu mày, sau đó xoay người nhìn Huyền Vũ vương hỏi.