Liệt Hỏa yêu phu - Chương 72

Chương 72: Liệt Hỏa phát cuồng 


Ba người mới tiến lên trước một bước, lão Huyền Vũ vương đột nhiên nói: “Tử Vũ, lại đây.” Tử Vũ nghe vậy hơi hơi kinh ngạc, nhưng cũng không nhiều lời đi qua.
Chỉ thấy trong tay lão Huyền Vũ vương hắc quang chợt lóe, một chiếc đoản tiên cỡ bằng cánh tay xuất hiện trong tay ông, lão Huyền Vũ vương trầm giọng nói: “Nay đã vì Huyền Vũ tộc ta mà chiến, bảo vật vương tộc này trước hết cho ngươi mượn dùng.” Dứt lời cầm trong tay đoản tiên giao cho Tử Vũ.
Cao thủ so chiêu, sai một ly liền thất bại trong gang tấc, Tử Vũ cầm trong tay cương tiên cướp được của thị vệ bình thường, làm gì có linh khí tốt. Lão Huyền Vũ vương lần này, chính là trang bị cho Tử Vũ đến tận răng rồi.
Đoản tiên này toàn thân có màu đen trong suốt, mơ hồ cảm thấy có lưu quang kỳ dị, giống như là vật sống. Tử Vũ vừa thấy, trong lòng đã rất thích, vừa vung lên, hắc quang lóe ra, có thể dài có thể ngắn, bảo bối tốt.
“Sáu người các ngươi chú ý.” Tử Vũ mới lấy ra hắc tiên, chủ sự phụ trách an bài đối chiến, đứng giữa khoảng đất trống cao giọng nói: “Vương lệnh treo trên cái thang cao này, bên nào đoạt được, thì vương quyền trăm năm liền thuộc về bên đó......”
Tử Vũ nghe vậy vừa đi đến chỗ Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên đứng, vừa ngẩng đầu nhìn. Trên đỉnh cái thang phỉ thúy cao ba bốn trượng kia treo một vương ấn lớn cỡ bàn tay, yêu lực dày đặc bên dưới, quang hoa chói lọi, nghĩ đến đây chính là thứ tương đương với ngọc tỷ của hoàng đế. Tử Vũ hơi hơi nhíu mày, bất động thanh sắc đứng bên cạnh Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên.
Không chờ ba người thương lượng ai trước ai sau, hoặc ai trái ai phải, chủ sự bên Giao vương liền hét lớn một tiếng: “Bắt đầu.”
Âm còn chưa hạ xuống, ba kẻ song sinh kia vẫn không có biểu tình gì, cũng không đi đoạt vương ấn, cực kỳ tấn mãnh tấn công về phía ba người. Mà Liệt Hỏa thì nhíu mi, trong tay bạch quang hiện lên, Yêu Kiếm tung hoành nghênh đón. Tử Vũ theo sát sau, một roi liền vung tới, mà Ứng Thanh Liên thì vẫn duy trì hình tượng tao nhã của hắn, khe khẽ thở dài một tiếng giống như bất mãn nói: “Ta không thích đánh nhau.” Nhưng tay chân cũng tàn nhẫn hơn bất kỳ ai khác, hai tay cầm hai binh khí một dài một ngắn, liền xông tới.
Tiếng gió sắc nhọn, yêu khí tung hoành. Liệt Hỏa, Tử Vũ, Ứng Thanh Liên mỗi người quấn lấy một đối thủ của đối phương, dàn thành hình tam giác. Sau lần liều mạng này, cao thấp có thể thấy được rồi.
Chỉ thấy quanh thân Liệt Hỏa mơ hồ có ngọn lửa yêu lực màu đỏ bao phủ, Yêu Kiếm trong tay linh hoạt mà lại còn sắc bén vô song, yêu lực cường hãn được Liệt Hỏa phát huy đến mức tận cùng, công thủ tấn mãnh vô song, từng nhát kiếm không rời chỗ yếu hại của đối phương. Làm gì còn có Khuyển yêu, hoàn toàn là một lão hổ vừa sổng chuồng, hung mãnh dị thường, khí phách thiên tồn, không ít ánh mắt của nhân mã hai phe không khỏi bị hấp dẫn.
Mà bên Ứng Thanh Liên thì khí tức văn nhã hơn rồi, khóe miệng chứa ý cười nhàn nhã kinh tâm động phách, giống như không phải đang liều mạnh mà là thong dong như đang so chiêu cùng đối phương. Động tác công kích phòng thủ kia, cứ gọi là linh hoạt phiêu dật tựa như vũ đạo, làm cho khán giả mắt nhìn mê mẩn. Chỉ là người biết hàng mới nhìn rõ, Ứng Thanh Liên xuống tay ngoan, động tác cực nhanh, chiêu số độc, so với Liệt Hỏa chỉ có hơn chứ không kém. Nếu nói Liệt Hỏa là hỏa, như vậy Ứng Thanh Liên chính là gió, gió tàn nhẫn.
Nhưng giữa sân hấp dẫn mắt người nhất chính là Tử Vũ, chỉ vì Tử Vũ không có hình thức, động thủ liền là chỉ công kích không thủ, tư thế bằng bất cứ giá nào cũng muốn cùng người ta đồng quy vu tận, khiến người sinh ra sợ hãi. Không oán không thù, ai đồng quy vu tận với ngươi, vô duyên cớ đã khiến nàng chiếm không ít ưu thế.
Chỉ thấy hắc tiên kia dài ngắn tùy tâm mà động, muốn công chỗ nào thì công chỗ đó, có thể dài có thể ngắn, hết thảy đều do công lực cùng tâm ý của Tử Vũ. Trong khoảng thời gian ngắn, hắc ảnh trùng điệp, lại có thể khiến nàng chiếm thượng phong.
Cao cao tại thượng Huyền Vũ vương thấy vậy hơi hơi thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng nói: “Mắt Phụ vương thật tốt.”
Lão Huyền Vũ vương cười cười nói: “Con không biết năng lực của ba người này đâu.”
Huyền Vũ vương nghe vậy hiếm có mỉm cười. Tử Vũ sâu không lường được hắn gặp mặt liền biết rồi. Liệt Hỏa thì lại ở trong quân nô đối chiến, năng lực ngày đó, hắn muốn không biết cũng không được. Về phần Ứng Thanh Liên kia, nếu không mười phần nắm chắc, sao lại cho dù bị giam cầm cũng ung dung như thường. Ba người này lợi hại, hắn đã sớm biết, chỉ là không biết lợi hại đến trình độ như thế mà thôi.
Lại nói bên này vừa an ủi được chút, cục diện giữa sân đã biến đổi. Ba kẻ song sinh kia vừa thấy từng người không thể thắng ba người bọn Liệt Hỏa, đột nhiên trận thế thay đổi. Ba người trong nháy mắt liền liên thủ, lần này nhìn qua cho dù cường đại cũng không có năng lực gánh vác, thoáng cái sức mạnh tăng thêm gấp mấy lần, nhất thời khiến cho Liệt Hỏa, Tử Vũ, Ứng Thanh Liên ba người bắt đầu hơi luống cuống tay chân.
Tử Vũ, Liệt Hỏa, Ứng Thanh Liên ba người căn bản chưa từng hợp tác, mỗi người có bản lãnh khả năng gì cũng không rõ lắm. Như vậy đối chiến cùng ba kẻ song sinh hợp tác lâu dài, tâm linh tương thông, chỉ chốc lát công phu đã hạ, chịu không ít mệt.
Đặc biệt Tử Vũ, chỉ biết công kích không biết phòng thủ, đối một người còn có thể, chống lại ba người liên thủ công kích, hoàn toàn chỉ có bị đánh. Mà hai bên lại là cao thủ, trong lúc nhất thời chỉ có thể dựa vào Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên giúp nàng tiếp được không ít công kích.
Vụt, một đạo yêu ném về phía Ứng Thanh Liên, Ứng Thanh Liên rất nhanh xoay người một cái tránh đi, mà vừa vặn Tử Vũ thối lui đến phía sau hắn, nhất thời liền đụng phải. Tử Vũ vốn là không hiểu phòng thủ, yêu lực cường hãn kia đánh đến, ngay cả ý thức trốn tránh cũng không có. Ứng Thanh Liên tức thì biến sắc, thu lại nụ cười tao nhã, rất nhanh xoay người một cái chộp về phía Tử Vũ.
“Cẩn thận!” Ứng Thanh Liên phi thân túm Tử Vũ kéo ra, khó khăn tránh khỏi một chiêu hung mãnh kia. Mà hắn vừa tránh, sức mạnh công kích của hắn cùng sức mạnh công kích của Tử Vũ, đồng thời xuyên qua phòng hộ của hai người đánh tới, nhanh đến khiến động tác bảo vệ của hai người đều không làm được.
Oanh, một tiếng va chạm thật lớn, khóe mắt Tử Vũ quét tới. Liệt Hỏa vốn ở bên cạnh hai người đột nhiên lui về sau một bước, chắn ở trước mặt hai người, âm thanh yêu lực va chạm mãnh liệt kia chính là Liệt Hỏa đã tiếp được công kích hướng về phía bọn họ. Tử Vũ chỉ thấy cơ thể Liệt Hỏa run lên, một ngụm máu tươi phun xuống đất, mà sức mạnh công kích của bọn họ lại bị Liệt Hỏa tiếp nhận. Tử Vũ nhất thời siết chặt hắc tiên trong tay.
Lấy một người đối kháng lực ba người, kết quả căn bản không cần nhiều lời, “Liệt Hỏa, ngươi.......”
“Lui ra phía sau ta.” Lời nói lo lắng của Tử Vũ vừa ra khỏi miệng, Liệt Hỏa đột nhiên trầm giọng quát, ý tứ trong giọng nói không cho phép nghi ngờ. Tử Vũ cắn răng, lắc mình một cái tựa vào phía sau Liệt Hỏa, mà Ứng Thanh Liên trong nháy mắt đã phản ứng lại, xoay người dán lưng vào hai người, phút chốc thành ba người dựa lưng vào nhau.
“Tử Vũ công dài, Liệt Hỏa công ngắn, ta phòng hộ.” Ứng Thanh Liên nhanh chóng quát lên, nhập gia tuỳ tục, đây vốn chính là bản lãnh của Ứng Thanh Liên.
“Được.” Liệt Hỏa cũng không nhiều lời, sức mạnh Yêu Kiếm trong tay thu lại, không tại cuồng phong bại vũ tàn sát như điên dời đi công kích, mà là rút ngắn cự ly công kích gần mìn. Đến lúc này uy lực của Liệt Hỏa càng thêm lợi hại, ngân quang nở rộ xung quanh ba người, hung mãnh xiết bao.
Mà trường tiên của Tử Vũ thì bắt đầu công kích cự ly dài. Tử Vũ bản thân sức mạnh cường hãn, tuy nhiên đối chiến căn bản không có kinh nghiệm gì, phòng hộ cũng hoàn toàn không biết, lúc này không còn nỗi lo phòng hộ, khiến cho ưu thế của nàng phát huy càng thêm đầy đủ. Bóng đen trùng điệp, thế như chẻ tre, trong lúc nhất thời đánh cho đối phương rất chật vật.
Ứng Thanh Liên phòng thủ cũng không cần nói, người này trời sinh không thích đánh nhau, nhưng không phải không biết đánh. Hai lợi kiếm một dài một ngắn, múa đến không có kẽ hở, đảm nhiệm gánh nặng phòng thủ thật trót lọt.
Ba người vốn là lần đầu tiên hợp tác, sau vài lần chịu thiệt, không ngờ lại từ mới lạ đến thuần thục, tiến tới phối hợp lẫn nhau, trình độ quen thuộc là càng ngày càng sâu, giống như ba người đã từng phối hợp ngàn lần, vạn lần. Nếu không phải người xung quanh đều nhìn thấy ba người vừa bắt đầu còn xa lạ, mới chặt đứt nghi ngờ có thể nhanh như vậy mà phối hợp đến được trình độ này.
“Tử Vũ vung về bên trái.” Lời Ứng Thanh Liên vừa mới rơi xuống, chiếc roi của Tử Vũ roi tức thì đã đến đúng vị trí. Thấy vậy Ứng Thanh Liên không khỏi hơi hơi nhíu mày, xem ra hai người đã nghĩ đến cùng một chỗ rồi.
Liệt Hỏa đã tiếp một kích liên thủ của ba kẻ kia, tuy rằng Liệt Hỏa cũng chưa nói gì, tay chân cũng không chậm, Ứng Thanh Liên lại nhìn ra Liệt Hỏa bị thương không nhẹ. Mà Tử Vũ thì không nhìn ra Liệt Hỏa bị thương nặng hay nhẹ, chỉ biết là Liệt Hỏa bị thương. Nàng có thể giúp hắn tiếp được bao nhiêu công kích thì tiếp bấy nhiêu, vừa nghĩ như vậy, không ngờ lại hợp với suy nghĩ của Ứng Thanh Liên.
Mà Liệt Hỏa thấy Tử Vũ tiếp nhận công kích về phía hắn, Yêu Kiếm khẽ chuyển, sau khi vội vàng trừng mắt liếc Tử Vũ một cái liền trở tay thay nàng tiếp công kích. Một dài một ngắn hoán đổi một cái, lại càng thêm phối hợp đến thiên y vô phùng, nháy mắt cảm giác ba người một thể càng thêm nổi bật.
Trên vương tọa vốn nhíu mày, Huyền Vũ vương cùng lão Huyền Vũ vương thấy vậy âm thầm gật gật đầu, lão Huyền Vũ vương tán thưởng nói: “Nhanh như vậy có thể phối hợp tốt thế, không uổng công ta xem trọng bọn họ.”
Huyền Vũ vương gật đầu nói: “Ba người này đều cực thông minh lại tín nhiệm lẫn nhau, cứ tiếp tục phối hợp như thế, trận thứ ba này chúng ta nắm chắc thắng lợi rồi.”
Lão Huyền Vũ vương nhất thời cười hắc hắc, trong nét mặt uy nghiêm mang theo tán dương nhìn ba người bọn Liệt Hỏa trong trận. Mà Tiểu Vân ở bên cạnh, lúc này thấy bọn họ từ trong hoảng loạn phấn chấn trở lại, mơ hồ còn có năng lực ngang cơ, không khỏi hưng phấn đỏ bừng cả mặt. Nếu như bọn họ thắng, thì nó tội gì cũng không còn, cũng không đếm xỉa chung quanh nhiều người cùng với thân phận vương tộc của mình, ở bên trên vừa kêu vừa nhảy gào lên: “Cố lên, cố lên, đánh chết bọn họ. Tử Vũ, các ngươi nhất định phải thắng, nhất định phải thắng.”
Người xung quanh vốn tĩnh lặng không tiếng động quan sát, bởi vì sự tình trọng đại, đều không dám lên tiếng sợ quấy rầy hai bên giao thủ, lúc này nghe âm thanh kích động của Tiểu Vân không ngừng vang vọng trên sân bãi trống trải, không khỏi một đám bị kích thích đều hưng phấn hẳn lên.
“Cố lên, Liệt Hỏa, chém bọn chúng đi......”
“Ứng Thanh Liên, động tác nhanh chút, bên trái......”
“Tử Vũ, trên, trên......”
Đủ loại tiếng la hét từ thưa thớt dần dần vỡ ra, Huyền Vũ vương thấy vậy cũng không ngăn cản. Chủ yếu là thấy ba người bọn Liệt Hỏa chẳng những không bị quấy nhiễu, ngược lại có điểm càng đánh càng hăng, phong độ càng ngày càng mạnh, liền mặc kệ những tiếng la hét này, đem trường hợp vốn trang nghiêm biến thành như một trận thi đấu.
Vẫn ngồi thẳng tắp đối diện kia, Giao vương thấy vậy không khỏi hơi hơi nhíu mắt. Ba song sinh vốn chiếm trọn thượng phong, hiện tại không ngờ bị ba kẻ danh tánh không lưu truyền kia đánh cho khó khăn lắm mới ngang cơ, cứ tiếp tục thế này thì tình thế bất lợi, hơn nữa bọn họ tới đây không phải là luận võ với đối phương, mà là tới đoạt vương quyền tranh bá, lập tức cao giọng quát: “Ba người các ngươi đang làm gì thế, còn không gia tăng tốc độ.”
Ba kẻ song sinh mặt vẫn không đổi kia vốn có chút vừa đấu đã thích, có thể đấu ngang cơ với bọn họ thật đúng là chưa gặp qua, vẫn muốn so thêm vài chiêu, lúc này nghe Giao vương lên tiếng nhất thời liếc nhau, đột nhiên nhất tề rống to một tiếng, yêu lực trong tay thình lình tăng vọt, ùn ùn công kích về phía ba người bọn Tử Vũ. Một kẻ trong đó lại đột ngột vọt từ dưới đất lên, hướng vương ấn treo bên trên cái thang phỉ thúy mà chộp tới.
“Không hay rồi.” Ứng Thanh Liên nhất thời chau mày, hai tay trong nháy mắt nắm chặt binh khí, yêu lực màu lam nhạt lóa mắt từ trong cơ thể mà ra, liều mạng hướng lên trên.
Cùng thời gian Liệt Hỏa phản ứng nhanh chóng trở tay một phát nắm lấy cổ áo Tử Vũ, hơi dùng lực liền quăng Tử Vũ về phía vương ấn, đồng thời rất nhanh nói: “Dùng roi, không địch nổi thì lui.” Một bên thôi động yêu thân toàn thân, cùng Ứng Thanh Liên liều mạng với hai kẻ còn lại.
Tử Vũ đang ở giữa không trung, nghe thấy lời Liệt Hỏa, không chút nghĩ ngợi liền vung roi ra. Vương ấn liên quan đến vương quyền trăm năm của Huyền Vũ tộc kia có quan trọng hay không trước bỏ qua một bên, nàng chỉ biết là đối với bọn nàng rất quan trọng, nếu lấy không được thứ này, địa ngục liền sẽ mở ra với bọn họ. Cho nên hạ thủ nhanh độc chuẩn, không chút nương tay.
Một trong ba song sinh kia tuy rằng xông lên trước đầu tiên, tuy nhiên Tử Vũ thắng ở vũ khí đủ dài trong tay, lại được Liệt Hỏa ném đủ cao, một roi hạ xuống, chính là quấn lấy vương ấn bằng thủy tinh kia. Tử Vũ nhất thời trong lòng hoan hỉ, đằng không xoay người lộn ngược ra sau thối lui ra xa. Nàng không phải đối thủ của bọn chúng, coi như có chút tự mình hiểu mình. Đối phương là tướng của một tộc, nàng cho dù ỷ vào mấy trái cây có được trăm năm yêu lực cũng không phải là đối thủ, cho nên, lời của Liệt Hỏa nàng có thể nghe ra, không địch nổi thì lui.
Tất cả mọi người hai tộc Huyền Vũ cùng Giao vương tâm đều nhấc lên, lúc này thấy một roi của Tử Vũ cuốn đi vương ấn, Huyền Vũ tộc nhất thời oanh một tiếng hưng phấn hẳn lên, trong đó Tiểu Vân là dẫn đầu, vui sướng lien tục lộn nhào cạnh sân, miệng lung tung kêu to :“Tử Vũ ta yêu ngươi chết mất, yêu ngươi chết mất.” Tự nhiên đã quên, vừa mới trước đó vẫn còn hận bọn hắn nghiến răng nghiến lợi.
Trên vương tọa, trên mặt Huyền Vũ cùng lão Huyền Vũ vương cũng lóe lên một tia vui mừng, tia vui mừng này còn chưa hiện ra, Huyền Vũ vương đột nhiên biến sắc, cao giọng quát: “Chú ý phía sau.”,
Mà nháy mắt trong lúc hắn rống lên, một trong ba song sinh không cướp được vương ấn kia, cuồng nộ xuất thủ, Tinh Cương quển trong tay rời tay mà ra, đánh thẳng về phía lưng Tử Vũ đang ở giữa không trung. Tinh Cương quển này chính là một vũ khí phòng thân khác , là linh khí tương đương với hắc tiên trong tay Tử Vũ, lúc này dưới cơn thịnh nộ xuất thủ mạnh mẽ, nhanh như thiểm điện, thế tới hung mãnh.
Cùng thời khắc đó, Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên chính diện chống lại yêu lực cường đại của đối thủ, oanh một tiếng, sức mạnh hai bên dụng vào nhau. Chỉ thấy vốn dĩ bị thương Liệt Hỏa duy trì không được, khuỵu gối xuống, Yêu Kiếm bị gãy thành hai đạon rơi xuống trước ngực, máu tươi điên cuồng phun ra, sắc mặt tái nhợt.
Mà bên cạnh hắn Ứng Thanh Liên bị đánh bay ra xa, mặc dù không phải hộc máu, nhưng sắc mặt lại khó coi tới cực điểm, hiển nhiên cũng bị thương không nhẹ.
Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên chống lại hai kẻ trong ba song sinh, hai người này sức mạnh bản thân tịnh không quá mạnh, chỉ là dựa vào liên thủ gia tăng sức mạnh, lúc này bị Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên cứng đối cứng, bỗng chốc phá đi liên thủ phòng hộ của bọn họ, nhất thời hai người đều bị đánh bay ra ngoài, cũng bị thương không nhẹ.
Đang ở giữa không trung, sau một tiếng rống to của Huyền Vũ vương, Tử Vũ vội vàng quay đầu nhìn lại, Tinh Cương quyển kia tốc độ vun vút khiến nàng hoa mắt, đang muốn toàn lực tránh đi, lại nhìn thấy một màn kinh hãi tinh thần bạo phát trước mắt kia, bộ dáng Liệt Hỏa bị thương kia trong nháy mắt đập vào mắt. Tử Vũ nhất thời kinh hãi, động tác tức thì chậm lại, vốn là tránh được, lúc này lại chậm như vậy, trong chớp mắt Tinh Cương quyển mang theo yêu lực cường đại, hung hăng đánh trúng ngực Tử Vũ. Tử Vũ nhất thời chịu không thấu, thẳng tắp từ giữa không trung ngã xuống, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở thoáng cái đã không cảm nhận được, máu tươi cũng đã nhiễm đỏ cả vạt áo.
“Tử Vũ.” Cưỡng ép ngẩng đầu lên, Liệt Hỏa vừa vặn thu một màn này vào trong mắt, nhất thời chỉ nghe thấy một tiếng rống tê tâm liệt phế, vang dội trên khoảng không khoáng đãng.
Bị đánh bay ra xa, Ứng Thanh Liên vừa vặn đối diện với phương hướng của Tử Vũ, tình huống ấy cũng đồng thời thu vào trong mắt, sắc mặt trong nháy mắt xanh mét, cố hít một hơi, xoay người một cái nhào tới, ôm lấy Tử Vũ rơi mạnh xuống đất. Chính là công phu trong nháy mắt, cục diện hoàn toàn xoay đổi.
Vốn hưng phấn không thôi, Huyền Vũ tộc nháy mắt đều tĩnh lặng, cắn răng nhìn tình thế trong sân, ngay cả Tiểu Vân vẫn luôn rất hưng phấn, cũng lặng im, trừng lớn mắt nắm chặt quyền nhìn hết thảy, chấn kinh trong mắt nhìn không sót.
Tràng diện đột ngột thay đổi, ba song sinh một lành hai thương, bên Liệt Hỏa lại hai người trọng thương thêm một người trọng trọng thương, cục diện hoàn toàn đảo điên.
Một trong ba song sinh không bị thương kia, hừ lạnh một tiếng, thân hình chợt lóe liền chộp về phía Tử Vũ rơi xuống đất. Vương ấn vẫn còn trong tay Tử Vũ.
Ứng Thanh Liên một bên ôm Tử Vũ, một bên xanh mặt cầm tay Tử Vũ. Hắc tiên run lên, lượn vòng một cái, vương ấn kia rất nhanh bị Ứng Thanh Liên nắm lấy trong tay, một mặt cường đề yêu lực ôm Tử Vũ tránh đi một trảo của kẻ nọ, một bên vung kiếm đánh tới.

Nếu hoàn hảo, Ứng Thanh Liên còn thắng đối phương một bậc, hiện tại có thương tích trong người, lại đối địch với kẻ không bị thương, cường đề yêu lực này, lại chỉ có thể có ý phô trương thanh thế. Lập tức, tâm mọi người đều bị xách lên.