Tử Vũ nhất thời có chút kinh ngạc, nàng thực không nghĩ tới lại nghiêm trọng như vậy, một trận thắng thua mà thôi, có thể liên lụy bao nhiêu chứ. Tuy nhiên hiện tại xem ra, khả năng có liên lụy lớn rồi, Tiểu Vân là thật sự sợ hãi, như vậy chứng tỏ tương lai của bọn họ càng thêm không tốt, phỏng chừng không phải an ổn như tội danh bỏ trốn rồi.
Thấy Tiểu
Vân vừa sợ vừa ủy khuất, Tử Vũ không khỏi thở dài một hơi, kéo Tiểu Vân qua vỗ
vỗ lưng nói: “Đừng khóc, đừng khóc, nam tử hán phải đỉnh thiên lập địa, khóc
nhè còn ra gì nữa, tỷ tỷ vừa rồi nói sai rồi, nhận lỗi với ngươi, đừng sợ.” Tiểu
Vân nghe vậy lại càng khóc hung.
“Khóc
có ích lợi gì.” Đang lúc khóc lóc, một giọng nói uy nghiêm pha lẫn già nua truyền
đến. Tử Vũ, Liệt Hỏa, Ứng Thanh Liên nhất thời ngẩng đầu nhìn.
Chỉ
thấy lão Huyền Vũ vương đầy mặt nghiêm túc tiêu sái đi tới, lông mày nhíu chặt,
trong ánh mắt không phải là nét bỡn cợt như trước, mà là uy nghiêm và oai phong
mà một Huyền Vũ vương nên có. Tiểu Vân nhìn thấy lão Huyền Vũ vương như thế,
không khỏi thực thu giọng, cũng không dám túm y phục của Tử Vũ, gia gia nó thực
sự tức giận rồi.
Lão
Huyền Vũ vương quét mắt liếc ba người phá hư sự tình không biết nghiêm trọng bao
nhiêu một cái, trầm giọng nói: “Lãnh thổ Yêu giới lấy Long hoàng vi tôn, Hổ
vương, Chu Tước cùng phụ trợ, mà hải vực ngàn vạn dặm này là do Huyền Vũ tộc ta
chưởng quản. Chỉ là hải vực quá mức rộng lớn, từ thuở ban sơ đến nay, chỉ có Giao
long tộc cùng Huyền Vũ ta địa vị ngang nhau, giao phong ngàn năm mới định ra hiệp
nghị như bây giờ, trăm năm một trận chiến, hải vực trăm năm đấu võ chấp chưởng
vương quyền.”
Lão
Huyền Vũ vương vừa nói như vậy, trong lòng Tử Vũ, Liệt Hỏa đã sáng tỏ. Lần này
thì ‘sướng’ rồi, không chọc tổ ong vò vẽ sẽ không bị chích, một lần chích lại
chích lớn như vậy, vòng tranh đoạt vương quyền trăm năm, cái này phỏng chừng xuống
chảo dầu đã coi là nhẹ rồi.
Hơi
hơi nhíu mày, Liệt Hỏa đột nhiên mở miệng hỏi: “Kết quả ra sao?”
Lời
này là trọng điểm, Tử Vũ cùng Ứng Thanh Liên nhất thời đều dỏng tai lắng nghe. Nếu
nguyên nhân bởi vì bọn họ mà thua, cũng không cần chạy nữa, trực tiếp đi gặp
thượng đế so ra còn dễ dàng hơn.
Lão
Huyền Vũ vương trầm giọng nói: “Ba trận định thắng thua, ta thắng trận đầu, trận
thứ hai vốn Huyền Vũ đã chắc thắng, lại để cho các ngươi phá hư triệt để, mà trận
thứ ba, bên ta lại không có người lợi hại xuất trận.”
Kết
quả như thế nào, có thể thấy rõ, khó trách hai đội nhân mã ớ phía xa đối với thắng
bại trận này tranh luận không ngớt, đến bây giờ còn chưa định ra được. Tuy
nhiên, xem ra Huyền Vũ tộc sợ là phải nhận thua, bởi vì phá hư là người nhà Huyền
Vũ tộc, phỏng chừng nói gì cũng không thông.
Liệt
Hỏa cùng Ứng Thanh Liên liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều hiện lên một tia sắc
bén, mà Tử Vũ thì trở tay ôm chặt Tiểu Vân. Tuổi còn nhỏ tuy rằng ngang ngược, nhưng
khả năng chịu áp lực bị diệt toàn tộc kia, khuôn mặt nhỏ nhắn đã hoàn toàn trắng
bệch, thật sự là hối hận cùng bị dọa không nhẹ.
“Đi
theo ta.” Lão Huyền Vũ vương thấy ba người không nói gì, cứ thế xoay người,
mang theo ba người hướng trận đấu đi đến. Liệt Hỏa và Tử Vũ, Ứng Thanh Liên
cũng không nói nhiều, cùng đi theo.
Yêu lực
cường đại chiếu rọi ban đêm như ban ngày, mấy người bọn Tử Vũ đứng ở bên sân, hai
bên đang trong lúc giằng co không ai rảnh rỗi chú ý bọn họ, đều tự tranh luận
không ngớt.
“Được
rồi.” Một âm thanh băng lãnh uy nghiêm đột nhiên vang lên. Vẫn đứng ở giữa sân
không động, Huyền Vũ vương vẻ mặt lãnh khốc, hơi thở sắc bén trầm giọng quát: “Thua
chính là thua, chẳng lẽ bổn vương thua thì không xong sao.” Tiếng quát băng
lãnh làm cho nhân mã hai bên đều yên lặng.
Giao
vương vẫn một mực tươi cười kia nhíu mày cười nói: “Vẫn là Huyền Vũ vương có
khí chất.” Dứt lời quay người lại, đi trở về trận doanh phe mình, tay áo bào
vung lên, ngồi xuống ghế thủy tinh lưu ly phía trên cao.
Huyền
Vũ vương cũng không nói nhiều, vung tay lên trở về thủy tinh vương tọa của mình,
chỉ là sát khí toàn thân kia muốn khiến người ta có muốn xem nhẹ cũng không được.
“Hiện
tại hai bên đều thắng một trận, như vậy trận thứ ba này, bổn vương phải phái
người được lựa chọn rồi.” Giao vương bộ dạng đắc ý tao nhã cười, theo tiếng nói
của nàng ta rơi xuống, ba nam tử cơ hồ giống nhau như đúc, từ dưới trận doanh của
Giao vương tiến tới khoảng trống dàn trận của hai bên.
“Lư Ly
cung tam tướng, Huyền Vũ vương, thỉnh.” Mỹ mạo như hoa, khí chất cao quý, khóe
miệng Giao vương nhếch lên một nụ cười, hướng Huyền Vũ vương nhướng mày cười
nói.
Huyền
Vũ vương bên này là một mảnh tĩnh lặng trang nghiêm. Huyền Vũ vương ngồi trên
thủy tinh vương tọa cao cao, mày khẽ cau lại, giống như tịnh không bất ngờ Giao
vương sẽ phái ba người này ra trận, chỉ là trước không đáp lại đối phương.
“Lư Ly
cung tam tướng, sinh cùng một bào thai, yêu lực mỗi người thì bình thường nhưng
hợp công sức mạnh lại kinh người, ngay cả ta cũng không nắm chắc phần thắng,
bên ta không có ai có thể địch nổi ba kẻ kia.” Lão Huyền Vũ vương thản nhiên mở
miệng giải thích cho ba người bọn Tử Vũ.
Dựa
vào hiện tại chưởng quyền vương tộc có hai trận chọn lựa phương thức chiến đấu,
chỗ Giao vương kia không ai có yêu lực có thể địch nổi phụ tử bọn họ, vốn cho rằng
phần thắng đã định chắc, không ngờ lại người tính không bằng trời tính, hiện tại
trận thứ ba do bên Giao vương định ra, lại là không dễ xử lý.
“Vương
thượng, bản tướng nguyện ý nghênh chiến.” Thủy Tinh cung tam tướng bên Huyền Vũ
vốn vẫn chưa có kết cục kẻ mạnh nhất trong ba người, lúc này thấy Huyền Vũ
vương do dự, không khỏi nhất tề lên tiếng xin chiến.
Huyền
Vũ vương nghe vậy nhíu nhíu mày, lại không nói đồng ý hay không đồng ý. Năng lực
bọn họ hắn biết rõ, trận tất thua thì đánh làm gì nữa, hắn không thể thua được.
“Vương
thượng, bổn vương đề cử ba người cho con.” Vừa mới ở bên cạnh ba người bọn Tử
Vũ, không biết khi nào thì chạy đến ngồi bên cạnh Huyền Vũ vương, lão Huyền Vũ
vương đột nhiên mở miệng nói.
Huyền
Vũ vương nhất thời nhíu mi hỏi: “Người nào?”
Lão
Huyền Vũ vương liếc mắt một cái quét đến chỗ đám người Tử Vũ đứng, mắt đầy uy
nghiêm nói: “Chính là bọn họ.”
Tử Vũ
nghe vậy kinh hãi, lão Huyền Vũ vương lợi hại như thế cũng đánh không lại ba kẻ
kia, đẩy ba người bọn nàng ra, không phải muốn bọn nàng đi chịu chết sao. Vừa dợm
bước muốn phản đối, bên cạnh Liệt Hỏa nhanh tay một phát bất lấy nàng, âm thầm
lắc đầu, Tử Vũ ngẩn người sau đó nhất thời hiểu được. Ở đây bọn họ đã là không
trâu bắt chó đi cày, không phải do bọn nàng nói không là được, cũng không thể
nói không, là vì Huyền Vũ tộc chiến, còn là vì Huyền Vũ tộc truy sát. Tình thế như
thế này căn bản không cần so sánh, mà hiển nhiên Liệt Hỏa và Ứng Thanh Liên hiểu
được điều này còn nhanh hơn nàng.
Huyền
Vũ vương khẽ nhíu mày, mắt đầy sát khí quét Tử Vũ, Liệt Hỏa, Ứng Thanh Liên, trầm
ngâm trong nháy mắt, sau đó lạnh lùng nói: “Để cho các ngươi lập công chuộc tội,
nếu thắng toàn bộ không đề cập tới nữa, nếu thua, tự gánh lấy hậu quả.” Thực lực
ba người này hắn mới vừa tiếp một chiêu, có lẽ có thực lực liều mạng.
Thuỷ
tộc tuy rằng lấy sinh vật dưới nước làm chủ, bất quá có chút thân thích, bằng hữu,
vợ chồng với tộc loại khác, cho nên Lang yêu, Khuyển yêu, Khổng tước yêu thuộc về
Huyền Vũ tộc cũng không kỳ quái. Do đó, Giao vương đối với việc Huyền Vũ vương
phái ba người Lang yêu, Khuyển yêu, Hồ ly cũng không có ý kiến gì.
Tử Vũ
nghe vậy không khỏi cắn răng, cái này xem như cưỡng bức rồi, nhưng bọn nàng lại
không thể không tiếp chiêu, bọn nàng phá hư chuyện tốt, về tình về lý đều phải
cắn răng chịu. Lập tức liếc mắt nhìn Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên, hai người đồng
thời khẽ gật đầu, Tử Vũ thấy vậy chỉ có cắn răng tiếp nhận.