Liệt Hỏa yêu phu - Chương 68

Chương 68: Tẩu thoát

“Muốn sống thì ngoan ngoãn nghe lời cho ta, bằng không, ta đánh ngươi về nguyên hình làm thuốc bổ ăn.” Một roi gắt gao trói chặt Tiểu Vân, vẻ mặt Tử Vũ cứ gọi là dữ tợn, đè thấp âm thanh ở bên tai Tiểu Vân đe dọa, một bên lại siết roi chặt hơn, siết Tiểu Vân chặt đến nỗi thở cũng không thở được.

Tiểu Vân là một đứa trẻ bị lão Huyền Vũ vương làm hư, bản tính không xấu không được, ngang ngược càn rỡ là không thể thiếu. Ở Thuỷ tộc hoành hành ngang ngược đã quen, chỉ có Huyền Vũ vương là có thể trị nó, ở trước mặt những người khác nào có nếm qua thiệt thòi như vậy, nay bị Tử Vũ hạ thủ, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời xanh mét, nghiến răng nghiến lợi rít :“Ngươi dám.”

“Ta dám hay không, cứ thử thì biết.” Tử Vũ cũng không thừa lời, yêu lực trong tay ngưng tụ, một chưởng liền hướng trên ót Tiểu Vân.

Tiểu Vân chỉ cảm thấy yêu lực cường đại khiến nó xém ngẹt thở. Thật muốn giết nó mà, vừa rồi lúc nữ nhân này đánh nhau với tiểu thúc của nó sự bưu hãn nổi lên trên mặt, khuôn mặt nhất thời bị dọa tái xanh, vội vàng giãy dụa kịch liệt nói: “Đừng, đừng, ta nghe lời ngươi.”

Tử Vũ nghe vậy hừ lạnh một tiếng, thu yêu lực, một tên thí tiểu hài đấu với nàng, không có cửa đâu, lập tức túm lấy Tiểu Vân bỏ chạy. Thân phận tên tiểu gia hỏa này hiện tại có thể dùng, là một lá chắn nhất đẳng.

Lợi dụng thân phận Tiểu Vân vượt qua hải vực vạn dặm, Tử Vũ bắt lấy Ứng Thanh Liên liền lao thẳng tới chỗ biên hải có Liệt Hỏa.

Liệt Hỏa hiện tại đã trở thành danh nhân ở biên hải, đi đến đâu cũng đều là vẻ mặt sùng bái có, lấy lòng có, ái mộ có, hoàn toàn đã quên thân phận quân nô của hắn, điểm ấy khiến cho Liệt Hỏa thực sự bốc hỏa. Cho nên mấy ngày nay càng phát ra lửa giận hừng hực, vừa tỷ thí xong liền bỏ trở về phòng, trong mắt chúng nhân tại biên hải này không khỏi lại nhiều thêm một tầng lãnh khốc, tính cách mị lực, càng làm người ta sùng bái.

“Liệt Hỏa.” Vừa trở lại phòng chợt nghe tiếng Tử Vũ ở bên ngoài, Liệt Hỏa nhất thời mắt lộ sát khí, một phen kéo phăng cửa phòng ra, một quyền đầu liền hướng Tử Vũ đánh tới. Lại còn dám trốn hắn nhiều ngày như vậy, tức chết đi được.

Tử Vũ thấy vậy cũng không né tránh, ngược lại thân mình mềm nhũn tiến sát về phía Liệt Hỏa. Liệt Hỏa nhướng mày, tay rất nhanh biến đổi, một phát bắt được Tử Vũ giận dữ hét: “Còn dám giả bộ với ta, ngươi...... Ai đả thương ngươi?” Giọng nói vốn cực kỳ tức giận sau khi vừa phát hiện tình huống thân thể Tử Vũ, sắc mặt Liệt Hỏa thoáng cái thay đổi, liền ôm Tử Vũ tiến vào phòng. Ứng Thanh Liên túm Tiểu Vân theo sau cũng đi vào.

Tử Vũ làm ổ trong lòng Liệt Hỏa, cũng không nói nhiều, hai ba câu liền đem sự tình trải qua nói rõ một phen. Liệt Hỏa nghe Huyền Vũ vương kia truy vấn tung tích hỏa mỹ nhân, sắc mặt lại xanh thêm vài phần.

Ứng Thanh Liên thì vẻ mặt tán thưởng nói: “Không hổ là lão bà của ta, không ngờ lại đánh nhau với tên kia, lợi hại, ta thích.”

“Thích cái đầu ngươi, cút.” Liệt Hỏa đã sớm nhìn Ứng Thanh Liên không vừa mắt, lần trước thấy y sau khi xem trò hay thì chuồn mất đến bóng dáng cũng không thấy, làm hắn lùng vài lần nữ doanh cũng không tìm được người thì không nói làm gì, lại còn kéo theo một thân ái mộ trở về. Hiện tại nghe được lời này, ôm lấy thân hình Tử Vũ lóe lên, một cước đá tới. Ứng Thanh Liên thấy vậy thân hình khẽ chuyển, nhảy vọt lên né ra, Liệt Hỏa tiếp theo lại là một kích nữa.

“Liệt Hỏa.” Tử Vũ thấy vậy nhất thời yếu ớt kêu một tiếng, thân hình Liệt Hỏa ngừng lại, hung hăng trừng mắt liếc Ứng Thanh Liên một cái, ôm lấy Tử Vũ vẻ mặt nghiêm trang rồi nói: “Một khi đã như vậy nơi này đúng là không ở được nữa rồi, nhân cơ hội này tẩu vi thượng sách.” Hắn mặc dù tức Ứng Thanh Liên nhưng sự tình nặng nhẹ vẫn phân rõ.

Tử Vũ lập tức gật đầu nói: “Ta chính là có ý này, hiện tại Huyền Vũ vương kia đang vội vàng bận rộn chuyện Giao vương gì đó, là thời cơ tốt nhất cho chúng ta trốn đi. Nếu như trì hoãn, tình huống sau này sẽ không dự đoán được.”

Ăn trộm linh dược của Huyền Vũ vương trước không nói đến lợi hại, Huyền Vũ vương này muốn nàng tìm ra hỏa mỹ nhân cho hắn, điểm ấy nàng liền khó làm, chẳng lẽ đem Liệt Hỏa giao cho hắn? Chuyện này nói trắng ra có thể giấu giếm mùng một, khó giấu diếm qua mười lăm, ở dưới mắt Huyền Vũ vương sớm hay muộn cũng sẽ bị nhìn ra.

Hơn nữa, hôm nay nàng nhất thời xúc động chống lại Huyền Vũ vương, phá hư nhiều thứ trân quý như vậy ở đại điện Thủy Tinh cung, nếu thật muốn tính sổ, nàng thật đúng là không biết lấy cái gì để trả. Bây giờ có thời cơ này, có sự tình dính dáng đến tâm tư lão tân hai đại Huyền Vũ vương, bọn nàng nếu không đi, còn muốn đợi cho đến khi nào.

Liệt Hỏa nghe vậy gật gật đầu, quét mắt liếc Tiểu Vân một cái. Hắn vốn là người cực người thông minh, tự nhiên biết ý tứ Tử Vũ bắt Tiểu Vân, lập tức không chần chừ, cũng không quay đầu lại nói với Ứng Thanh Liên: “Giao cho ngươi.” Bèn kéo Tử Vũ vọt nhanh ra ngoài, Tử Vũ vốn là bị thương vặt, cũng không phải đại sự gì.

Chân mày Ứng Thanh Liên nhíu lại, vẻ mặt cười tà mắt nhìn Tiểu Vân bị dọa đến tái xanh, trực tiếp vươn tay ra túm lấy sau cổ Tiểu Vân, nhanh chóng đuổi theo Liệt Hỏa và Tử Vũ. Trốn chạy, hắn thích.

Ba người có Tiểu Vân làm lá chắn, ra vào biên hải vô cùng dễ dàng, thủ vệ cũng không quên Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên là do Tiểu Vân bắt tới, hiện tại Tiểu Vân bảo bọn họ hữu dụng, ngay cả thủ tục cũng không cần thiết, trực tiếp rời đi, kia cứ gọi là dễ dàng.

Ra khỏi biên hải, vừa chạy như bay một phen thì đã ra khỏi phạm vi vạn dặm ngoài Thủy Tinh cung, cũng ra khỏi địa giới yêu lực khổng lồ bao phủ kia, bốn phía đều là thuỷ vực.

“Tiểu Vân.” Giọng nói âm trầm khiến Tiểu Vân bị dọa đến run rẩy.
Tử Vũ mặt mày sát khí nồng đậm nhìn Tiểu Vân cười dữ tợn: “Kế tiếp thì phải xem ngươi rồi, nếu làm ta vừa lòng, lên đất liền ta có thể tha cho ngươi một mạng, nếu như làm ta thất vọng, Liệt Hỏa, ngươi nói canh rùa trăm năm này có phải rất bổ không, ta hầm cho ngươi uống.”

Liệt Hỏa quét mắt nhìn Tiểu Vân bị dọa run lẩy bẩy, nhíu mi nói: “Được, ta đang muốn nếm thử.”

Ứng Thanh Liên nghe vậy nhìn Tiểu Vân đầy mặt thương tiếc lắc đầu nói: “Thật sự là đáng thương.”

Tiểu Vân nhất thời kinh hỉ nhìn hắn, Ứng Thanh Liên nói tiếp: “Nhưng mà, ta thích nướng hơn, lão bà.” Trong nháy mắt Tiểu Vân cự kinh, Tử Vũ thì cười ha ha.

“Ta mang bọn ngươi đi, các ngươi không được thương tổn ta, bằng không chúng ta đồng quy vu tận.” Tiểu Vân run run, nhưng ý thức vẫn còn rõ ràng, còn biết cò kè mặc cả, xem ra vương tộc chính là vương tộc, tuổi nhỏ, gan dạ sáng suốt vẫn có.

“Động tác nhanh chút.” Tử Vũ lười nói nhiều với nó.

Tiểu Vân thấy vậy cắn cắn môi, giơ tay phất nhẹ một cái, một đạo thủy sắc quang mang hiện lên, vây quanh bốn người, Liệt Hỏa thấy vậy kéo Tử Vũ tiến về phía hải vực mênh mang.

Tử Vũ nghĩ chu đáo, ba người bọn họ đều là yêu tinh trên đất bằng, ở trong biển ngay cả có thể ra khỏi Thủy Tinh cung nhưng cũng không nhất định không xuất hiện biển lớn mênh mông. Có ai gặp qua hồ ly, sói, khuyển, có thể hành động tự nhiên ở trong nước? Hơn nữa không có ai quen thuộc đường biển, cho nên chỉ có thể dựa vào người Thuỷ tộc hỗ trợ, mà Tiểu Vân chính là kẻ lựa chọn tốt nhất, thân phận kia quả thực chính là đặc biệt vì Tử Vũ chạy trốn mà chuẩn bị. Cho nên, trong lúc chạy trốn ý niệm trong đầu hiện lên, Tử Vũ liền hành động so với ý thức còn nhanh hơn bắt cóc tiểu gia hỏa này.