Chương
72: Liệt Hỏa phát cuồng (hạ)
Một trong ba song sinh kia vừa thấy một trảo không trúng, sắc mặt càng thêm lạnh
lùng, xoay người dồn ép Ứng Thanh Liên. Mà hai kẻ bị đánh bay kia cũng đều đã trở
lại, bọc sườn Ứng Thanh Liên, tình thế hiểm trở, không có gì ngoài thế này.
Ngồi
phía trên cao Huyền Vũ vương sắc mặt xanh mét, tay siết chặt thủy tinh vương tọa,
gân xanh đều hiện lên. Mà lão Huyền Vũ vương gắt gao cau mày, mặt mày nhìn
không ra là lo lắng đại quyền trăm năm có khả năng rơi vào tay Giao vương, hay
là lo lắng cho ba người bị thương.
Trái
lại, Giao vương thì vui vẻ ra mặt, cặp mắt hưng phấn đến phát đỏ trên gương mặt
tươi cười kia hoàn toàn tỏ rõ biểu hiện kích động đối với kết cục như thế này.
Đã ngàn năm không chấp chưởng vương quyền Thuỷ tộc rồi, hiện tại không ngờ lại
dễ như trở bàn tay, không khỏi âm thanh cũng bắt đầu khàn khàn kích động, cao
giọng: “Còn không tốc chiến tốc thắng, đợi đến khi nào nữa.”
“Vâng.”
Ba người chỉnh tề mà đồng loạt lên tiếng, bên sân trong mắt Tiểu Vân hiện lên tia
tuyệt vọng, cắn chặt môi, nhắm mắt lại không dám nhìn nữa. Nó sẽ là tội nhân của
Huyền Vũ tộc.
Tĩnh
lặng, trong nháy mắt tĩnh lặng như tờ.
“Sao
lại thế này? Này...... Này......” Một trận xôn xao truyền đến, xen lẫn kinh ngạc,
hân hoan, khó có thể tin đủ loại cảm xúc. Tiểu Vân cảm giác trường hợp lại có
biến hóa, không khỏi mở một con mắt ra nhìn.
Lọt
vào trong tầm mắt là Liệt Hỏa vốn ngay cả đứng cũng không nổi, quanh thân đột
nhiên bốc lên quang mang đỏ lửa, nhiệt lượng ngút trời cơ hồ muốn nướng cháy
toàn bộ đại địa. Hỏa diễm đỏ rực từ trên người hắn tỏa ra, tàn sát bừa bãi,
điên cuồng bốc lên, yêu lực cường hãn đảo điên đất trời, khiến người ta kinh hồn
bạt vía.
Trong
hỏa diễm, mái tóc đỏ lửa của Liệt Hỏa cùng hỏa diễm hòa thành một thể, nương
theo ánh lửa mà tung bay, bộ y phục sắc đen, đem đỏ và đen phát huy đến cực hạn.
Ngũ quan tuấn mỹ cương ngạnh kia, hơi thở cuồng vọng tàn sát hết thảy kia, phong
cuồng khinh mạn hòa cùng phẫn nộ tuyệt đối kia, khiến mọi người lâm vào chấn động,
khiếp sợ.
Vốn
dĩ ba kẻ song sinh dồn
ép Ứng Thanh Liên, bị biến hóa kia ngăn lại, đều dừng cước bộ, nhìn về phía Liệt
Hỏa, vẻ cảnh giác trên mặt ngày càng nồng đậm. Ứng Thanh Liên cũng kinh ngạc với
biến hóa của Liệt Hỏa, thân hình khẽ động ôm lấy Tử Vũ, cách xa ba kẻ song sinh.
Toàn
thân bùng cháy hỏa diễm phẫn nộ, cặp mắt đỏ rực đảo qua ba kẻ song sinh, Liệt Hỏa
chậm rãi vươn tay ra. Từ trong hỏa quang quanh thân kia, một thanh trường kiếm đỏ
rực vô hình rất nhanh bắt đầu ngưng tụ, lấy hỏa làm kiếm, khí thế kinh người.
“Trở
về.” Giao vương cũng là kẻ từng trải chuyện đời, vừa thấy tình hình không bình
thường, vụt một tiếng đứng lên, hướng tới ba kẻ song sinh quát.
Ba kẻ
song sinh còn chưa làm ra phản ứng, trong hỏa quang ngút trời Liệt Hỏa mang
theo khẩu khí băng lãnh tuyệt sát nói: “Giết người của ta, còn muốn đi.” Lời
còn chưa rơi xuống, hỏa kiếm cầm trong tay Liệt Hỏa, một kiếm đã sớm quét về
phía ba song sinh kia.
Chỉ
thấy một con Hỏa long thế như chẻ tre xông về phía ba người, nơi đã đi qua,
không một ngọn cỏ, một mảnh nóng bỏng, ngay cả những người ngoài cuộc trong
nháy mắt cũng đều cảm thấy một cỗ nhiệt lượng tập kích đến. Sức mạnh chuyên chế
kia, khí tức cuồng vọng kia, lợi hại xiết bao.
Giết
trong chớp mắt, chân chính là giết trong chớp mắt, Hỏa long qua đi, chỗ nào còn
có bóng dáng ba kẻ song sinh, đừng nói thân thể ngay cả hơi thở cũng đều không dư
lại, cứ như vậy biến mất dưới một kích của Liệt Hỏa. Huyền Vũ, Giao long, nhân
mã hai bên đồng loạt ngây ngốc tại chỗ.
Liệt
Hỏa sau một kích, vẻ lãnh khốc túc sát trên mặt càng tỏa ra dày đặc, liếc mắt
quét đến Giao vương sắc mặt tương đối khó coi đang đứng. Liệt Hỏa hừ lạnh một
tiếng, sát khí ngút trời, một kiếm liền vung về phía Giao vương, Giao vương nhất
thời đại kinh, cấp tốc né tránh. Bằng vào yêu lực của Giao vương, lại vẫn bị quét
qua một góc, long bào hoàn hảo bị thiêu cháy khét. Giao long tộc nhất thời đại
loạn.
Huyền
Vũ vương đầu tiên là kinh ngạc, tiếp theo kinh hỉ, ngay sau đó khiếp sợ, lúc
này vụt đứng lên cao giọng quát: “Liệt Hỏa, mau dừng tay, không cho phép thương
tổn Giao vương.” Đối phương tiến vào địa bàn của hắn tỷ thí, nếu như bị giết, Giao
long tộc kia còn không đại loạn, cùng Huyền Vũ tộc hắn kết đại cừu sao. Cừu hận
trước không nói tới, chiến loạn khẳng định là không thiếu được, Thuỷ tộc ngàn
năm hòa bình, không thể xảy ra việc này, hậu quả sẽ tương đối nghiêm trọng, cho
nên Huyền Vũ vương cũng bất chấp chuyện khác, cao giọng ngăn cản Liệt Hỏa.
Liệt
Hỏa làm sao lại nghe hắn, vốn là Liệt Hỏa nữ thân Huyền Vũ vương nhìn thấy Liệt
Hỏa đã rất bất mãn rồi, hiện tại lại bởi vì chuyện của bọn họ liên luỵ Tử Vũ bị
thương đến tính mạng, Liệt Hỏa phẫn nộ sớm đã ngút trời, không có Tử Vũ, hắn quản
Thuỷ tộc sinh linh đồ thán hay không đồ thán, Huyền Vũ vương tộc ngươi có thể ngồi
vương vị hay không, thiên hạ đại loạn hay không, hắn chỉ biết ai đả thương Tử
Vũ, hắn đều không bỏ qua.
Lập tức
hai mắt Liệt Hỏa nheo lại, trở tay đối với Huyền Vũ vương chính là một kiếm.
Huyền Vũ vương sắc mặt nháy mắt xanh mét, vô chỉ hư không một trảo, ngũ trảo
kim đao tức thì xuất hiện trong tay hắn, hư không họa một vòng đối chiến một kiếm
kia của Liệt Hỏa. Bên cạnh lão Huyền Vũ vương thấy vậy biến sắc, tay áo bào
vung lên, một phiến thủy băng đồng thời nghênh đón, cùng Huyền Vũ vương liên thủ
đối một kiếm của Liệt Hỏa.
Chỉ
nghe thấy oanh một tiếng, thân hình Liệt Hỏa bất động, mà Huyền Vũ vương cùng
lão Huyền Vũ vương sắc mặt xanh trắng lần lượt thay đổi. Tuy rằng hai người đều
không dời bước, vương tọa phía sau Huyền Vũ vương sau một tiếng vang thanh thúy,
lại nứt ra, hiển nhiên hai người liên thủ lại cũng không địch nổi Liệt Hỏa.
Liệt
Hỏa cùng Huyền Vũ vương và Giao vương động thủ chẳng qua cũng chỉ trong nháy mắt,
nhân mã hai bên đều chấn động còn chưa lấy lại tinh thần, lúc này nhất thời một
mảnh đại loạn.
Ôm Tử
Vũ ra xa, Liệt Hỏa Ứng Thanh Liên trước tiên cũng chấn động vì Liệt Hỏa bạo
phát, sau khi nghe lời nói của Liệt Hỏa cho rằng Tử Vũ đã bị giết chết mới có
thể tức giận như thế, lập tức vội vàng vận yêu khí chữa thương cho Tử Vũ, một
bên rất nhanh nói: “Lão bà, mau tỉnh lại, ngươi nếu không tỉnh, nơi này sẽ đại
loạn.”
Đồng
thời cao giọng quát: “Liệt Hỏa, Tử Vũ không chết, ngươi phát điên cái gì.” Liệt
Hỏa sao lại nghe lọt lời của hắn, hại Ứng Thanh Liên chỉ có gia tăng chữa
thương cho Tử Vũ.
Tử Vũ
là bị đánh đến bế khí, tuy rằng trọng thương nhưng không chết, lại không nghĩ rằng
Liệt Hỏa thấy Tử Vũ nhắm mắt không nhúc nhích, liền cứ như vậy phát cuồng, kích
phát tiềm lực trước nay chưa có.
“Liệt
Hỏa......” Trong mảnh hỗn loạn, một âm thanh nhu nhược vô lực đột nhiên truyền
đến, bất quá bị tiếng huyên náo ầm ĩ hoàn toàn lấn át, căn bản không thể khiến
người ta nghe thấy. Chỉ là, đã có người nghe được.
Liệt
Hỏa đối diện Huyền Vũ vương, đang muốn một kiếm nữa, đột nhiên thân hình rung động,
sức mạnh trong tay tụ mà không phát, quay đầu nhìn về phía Ứng Thanh Liên và Tử
Vũ xa xa. Lão Huyền Vũ trên cao thấy vậy, vội vàng vẫy tay, ý bảo mọi người yên
lặng, nhường đường cho Liệt Hỏa.
Tử Vũ
tựa vào vai Ứng Thanh Liên, cưỡng chế mở mắt nhìn Liệt Hỏa, hướng Liệt Hỏa vươn
hai tay, thấp giọng nói: “Liệt Hỏa, đau.”
Liệt
Hỏa ngây ngốc trừng mắt nhìn, đột nhiên phi tốc xông tới, một phát ôm chặt Tử
Vũ, gắt gao ấn vào trong ngực, toàn thân không ngăn được run rẩy, nói không nên
lời.
Tử Vũ
ôm trả Liệt Hỏa, nhìn vào hai mắt đỏ rực của Liệt Hỏa, nhẹ giọng nói: “Đừng tức
giận, ta không sao đâu, ngươi đừng có rủa ta.”
Liệt
Hỏa ôm Tử Vũ gắt gao cắn răng, nặng nề gật gật đầu. Tử Vũ nhất thời cười khẽ, lại
chạm đến vết thương, đau đến hít hơi lạnh. Liệt Hỏa thấy vậy vội vàng vận công
chữa thương cho Tử Vũ, một bên Ứng Thanh Liên nhất thời khoa trương thở dài một
tiếng nói: “Nếu không tiếp tay, ta cũng sắp hư thoát rồi.” Một bên rút yêu lực
chữa thương cho Tử Vũ, bắt đầu chữa trị cho mình.
Xa xa
lão Huyền Vũ vương thấy Liệt Hỏa toàn thân sát khí trong nháy mắt liền biến mất,
không khỏi vuốt mồ hôi nói: “Tiểu tử này, thực hành hạ cái xương cốt già nua của
ta mà, thực sự là trời sinh vỏ quýt dày có móng tay nhọn.”
Huyền
Vũ vương nhíu nhíu mày còn chưa nói, chỉ thấy Liệt Hỏa khí toàn thân đột nhiên
ngừng lại, yêu lực thông thiên kia trong nháy mắt không thấy đâu, người cũng đột
nhiên ôm Tử Vũ ngất đi. Tử Vũ vốn bị thương nặng, sắc mặt càng thêm không tốt,
lại cũng ngất đi, xung quanh lại là một mảnh đại loạn. Lão Huyền Vũ vương nhanh
chóng tiến đến, xem xét tình huống, không khỏi liên tục lắc đầu, tức không chỗ
phát, xanh mét mặt xoay người ứng phó đám người Giao vương bên kia.