Rốt
cuộc sau khi Liệt Hỏa báo xong toàn bộ tên, trong một mảnh tĩnh lặng, Tử Vũ ngã
phịch lên giường của Liệt Hỏa, than thở: “Ta xong rồi.”
Liệt
Hỏa thì cười cũng không phải giận cũng không phải, khóc cũng không phải vui mừng
cũng không phải, nhìn nhìn Tử Vũ, lại nhìn nhìn hoa quả vô cùng trân quý trong
tay. Người thường được một, đã là cực kỳ hiếm có, hiện tại trước mặt hắn lại là
một đống, đây đúng là chuyện tốt khoa trương, nhưng bổ sung thêm cũng là đại họa
tày trời. Đây rõ ràng là trân quý của Thuỷ tộc trăm ngàn năm qua, lại bị Tử Vũ vặt
sạch. Liệt Hỏa lúc này cũng không biết nên nói gì, chỉ có một chữ cường để hình
dung.
“Sao
ngươi có được?” Liệt Hỏa đè nén tâm trạng hỏi, nơi có những thứ này Tử Vũ có thể
tùy ý đi vào, người khác không biết nàng yếu bao nhiêu, nhưng hắn là rất rõ
ràng.
“Ta
cũng không biết.” Tử Vũ sờ sờ tóc, đối với Liệt Hỏa cười xán lạn như một kẻ ngốc,
Liệt Hỏa thấy vậy trực tiếp lắc đầu.
Bọn hắn
nào biết, đây vốn là trân
tàng của lão Huyền Vũ vương, xung quanh không biết hạ bao nhiêu đạo cấm chế, vừa
có khí tức ngoại giới lập tức chủ động công kích kẻ tiến vào, ngoại nhân đừng
nói trộm, chỉ là tới gần cũng không làm được. Thế nhưng, Tử Vũ vốn không phải người
trong Yêu giới, Bạch Y lại hạ sức mạnh che dấu cho nàng, nàng chỉ cần không dùng
đến sức mạnh liền như Nịch Thủy kia, những cấm chế này đối với nàng không có
tác dụng, mù mờ đi vào, quả thật là có được toàn bộ mà không phí công sức.
“Quên
đi, phiền não cũng không hữu dụng, ngươi trước ăn rồi nói tiếp, mùi thơm này nồng
như vậy, đừng dẫn kẻ khác tới là được.” Không thể nghĩ được đối sách, Tử Vũ dứt
khoát không nghĩ nữa, hướng Liệt Hỏa thúc giục.
Liệt
Hỏa nghĩ tới cũng đúng, hái cũng hái rồi, chẳng lẽ lại còn có thể gắn trở lại, lại
nói, linh dược tăng gấp đôi này, không ăn, không ngốc như vậy, hắn cũng không
phải là tên gia hỏa bảo thủ quá mức, lập tức gật gật đầu nói: “Lại đây, chúng
ta cùng ăn.”
Tử Vũ
nghe vậy cười híp mắt đi tới, ghé vào trên lưng Liệt Hỏa, vươn tay cầm Chu quả đưa
tới miệng Liệt Hỏa, một bên cười nói: “Ta ăn rất nhiều rồi, đây là để dành cho
ngươi.” Liệt Hỏa nghe vậy không khỏi trực tiếp lắc đầu, trân tàng của Huyền Vũ
vương gia này thật đúng là nhiều, song lại tiện nghi cho bọn hắn, lập tức mặc Tử
Vũ gục ở trên lưng, liền bắt đầu tiêu diệt những kì trân dị quả này.
Sau
khi tiêu diệt xong toàn bộ mấy cây củ cải to, Tử Vũ cùng Liệt Hỏa đột nhiên liếc
nhau, đồng thanh nói: “Chết không nhận tội.” Nói xong hai người nhất thời cười
ha ha, thứ này ăn cũng ăn rồi, ra ngoài ai còn phân biệt được, chỉ cần không bị
bắt tại hiện trường, ai trị ngươi. Lại nói hoài nghi trên trời, hoài nghi dưới
đất, hai người bọn hắn là vô tội nhất, ai kêu một kẻ ở ngoài ngàn dặm, một kẻ mới
đến cái gì cũng không biết. Quyết định xong chủ ý, hai người đều bắt đầu thoải
mái hẳn ra.
“Lại
đây, ta giúp ngươi nâng cao sức mạnh.” Có kỳ ngộ tốt như vậy, tuyệt đối không
thể để cho Tử Vũ lãng phí, Liệt Hỏa lập tức quyết định thôi hóa sức mạnh của những
thứ này, vì Tử Vũ nâng cao yêu lực. Tử Vũ cũng không nói nhiều, ngoan ngoãn phối
hợp với Liệt Hỏa.
Một
đêm không nói chuyện, sức mạnh của vật trân quý bị Liệt Hỏa toàn bộ kích phát
ra, hai người trong vòng
một đêm giống như được trọng sinh, thoát thai hoán cốt. Tuy rằng bề ngoài tịnh
không biến hóa, nhưng bên trong yêu lực sung mãn, cũng chỉ có hai người cảm nhận
được. Nhất là Tử Vũ, trong cơ thể vốn có ba đạo sức mạnh của Liệt Thanh, Lục
Yêu cùng Bạch Y, lúc này được Liệt Hỏa giúp đỡ bằng với linh đan loại yêu lực
toàn bộ kích phát, hội tụ thành một thể, từ hư không xuất hiện trăm năm công lực.
“Hắc
hắc, bây giờ xem ai còn dám khi dễ ta.” Xoa nhẹ quyền đầu, Tử Vũ đối với Liệt Hỏa
cười cứ gọi là dữ tợn. Liệt Hỏa yêu lực đại tăng, trong lòng cũng cực vui sướng,
nghe vậy liếc trắng mắt khinh thường Tử Vũ: “Chớ lộ ra ngoài, đây dù sao cũng là
địa bàn của Thuỷ tộc, đừng xem thường bản lãnh của Huyền Vũ Vương, che giấu chút
đi.”
Tử Vũ
vừa nghe nhất thời hắc hắc cười không ngừng, mắt nhìn sắc nước ngoài song cửa, Tử
Vũ nháy mắt cười với Liệt Hỏa: “Bây giờ ta đi xem náo nhiệt, khi dễ chúng ta,
làm cho bọn chúng tiền mất tật mang đi.” Dứt lời, ôm Liệt Hỏa hôn một cái cười vui
vẻ, theo đường cũ chuồn trở về.
Trăm
năm yêu lực, thực sự cũng không tốt, không đến nửa giờ đã trở về Thủy Tinh cung,
Tử Vũ vui đến miệng cười đến sái quai hàm, lại gắng phải giả bộ thâm trầm, kia cứ
gọi là thống khổ.
Mặt
trời lên cao, Tử Vũ tiến vào phòng bếp, ngay thức thì cảm giác được bầu không
khí áp lực chưa từng có. Trong phòng bếp mọi người không làm việc, tụ tập cùng
một chỗ hai mặt nhìn nhau, nhỏ giọng thầm thì. Ngoài phòng bếp, Tử Vũ từ hành
lang đi tới đã qua ba đội binh lính, ở chỗ nhỏ như thế này cũng đã là tình trạng
như vậy, ở chỗ khác suy nghĩ là biết.
“Sao
thế này?” Tử Vũ cố tình vẻ mặt ù ù cạc cạc hỏi.
Quản
sự phòng bếp nhanh tay kéo Tử Vũ qua, hạ giọng nói: “Suỵt, nhỏ giọng chút,
chúng ta cũng không biết sao lại như thế này, mời vừa rồi vẫn còn tốt, đột
nhiên bắt đầu giới bị rồi, không biết xảy ra chuyện gì đây?”
“Đúng
vậy, Thủy Tinh cung chúng ta chưa từng có phong tỏa toàn diện, hôm nay khẳng định
là đã xảy ra chuyện lớn rồi.” Bảy miệng tám lưỡi, lại đều là thần sắc nghiêm
túc thấp giọng trao đổi.
Phong
tỏa, không ngờ lại là phong tỏa toàn diện, xuống tay thật mạnh, tốc độ thật
nhanh. Tử Vũ thậm chí có thể tưởng tượng ra sắc mặt xanh mét của lão Huyền Vũ
vương cùng Huyền Vũ Vương trẻ tuổi kia, nghĩ đến liền sảng khoái mà, ai bảo các
ngươi khi dễ người, hừ, khoắng sạch sào huyệt của ngươi.
Trong
lòng thầm khoái, ngoài mặt lại thần sắc khẩn trương nghiêm túc theo, gia nhập vào
trong dân chúng nghị luận, phát huy đầy đủ sở trường bát quái.
“Vương
thượng triệu Lạc Tử Vũ lên điện.” Còn đang trong khí thế bát quái ngất trời, đột
nhiên một đội binh lính đẩy cửa mà vào, sắc mặt đông lạnh tuyên bố. Tử Vũ vừa
nghe, mặt mày hơi hơi thay đổi. Lộ tẩy rồi sao? Chẳng lẽ là nàng để lại sơ hở gì?
Phải biết rằng lúc ấy nàng cũng không nghĩ tới những thứ này là linh dược, coi
như vài hoa quả, không làm gì để che giấu, có lẽ để lại mùi cũng không chừng.
Nghĩ
vậy, Tử Vũ ngược lại lại trấn định, nếu tìm tới cửa, lộ hay không lộ sơ hở đi thì
biết liền, cùng với ở trong này tự đoán tự dọa mình, không bằng tới cửa tìm hiểu
rõ ràng, đến lúc đó hành sự tùy theo hoàn cảnh là được. Lập tức, vẻ mặt ù ù cạc
cạc đi theo.
Đại
điện Thủy Tinh cung, bên ngoài tầng tầng binh lính, sâm nghiêm đến thở cũng
không dám thở mạnh, vào trong đại điện chỉ có lão Huyền Vũ Vương cùng đương nhiệm
Huyền Vũ Vương hai người.
Một đứng
một ngồi, râu của ông lão tức đến dựng đứng lên, thần vận nhân hậu ôn hòa kia
đã sớm bị bắt đến Oa quốc rồi, toàn bộ khuôn mặt đỏ đen giao thoa, hai mắt như xuất
huyết đến nơi. Bộ dáng dữ tợn kia, làm cho Tử Vũ nhận thức được một kẻ nhân hậu
vắt cổ chày ra nước, mất hai quả Linh quả liền là một bộ dáng ăn thịt người nha.
Về phần
tên trẻ tuổi, mặt hàn băng vạn năm không thay đổi, lúc này chính là làm sâu thêm
nhiệt độ hàn băng kia mà thôi, tuyệt đối dưới không độ, sát khí ngập trời. Trước
mắt nếu là lợi kiếm, đây sẽ chính là lợi kiếm muốn giết người, không thể chạm
vào nha.
Tử Vũ
lẳng lặng đứng trên đại điện, ánh mắt quét qua ông lão rồi lại nhìn đến tên trẻ
hơn. Ánh mắt mờ mịt lại phòng bị vạn phần kia, được nàng phát huy vô cùng nhuần
nhuyễn, cũng không nói chuyện, dù sao kẻ trẻ tuổi này biết nàng khôn khéo, vẻ mặt
bực này liền phù hợp với biểu hiện của người khôn khéo. Muốn nhìn chỗ sơ hở của
nàng, không có cửa đâu.