"Cửu
nhi ——"
Dạ
Thần nhìn nàng, phần hứng thú dạt dào kia trong mắt nàng khiến hắn có chút
không thoải mái. Hắn không muốn nhìn thấy nàng vì nam nhân khác sinh ra hứng
thú, cho dù chỉ là thuần thưởng thức.
Lãnh
Loan Loan quay đầu nhìn hắn, không bỏ lỡ quang mang trong tử nhãn của hắn, xem
ra phu quân thân ái là đang ăn dấm chua a. Trong lòng vừa vui vẻ vừa buồn cười,
bàn tay mềm mại đặt lên bàn tay to lớn của hắn, môi anh đào hé mở, từng câu từng
chữ nói:
"Ta
sẽ không thích y." Thuần túy là muốn đem nhân vật lợi hại đều thu nạp dưới
trướng của mình.
Lãnh
Loan Loan nói thẳng khiến Trữ Phong Ly nhịn không được nhướng mày, đủ trực
tiếp. Nhưng lại làm cho trong mắt Dạ Thần tràn vào ý cười, bàn tay to lật ngược
lại bàn tay thon của nàng, mang theo nhu tình sâu chăm chú nhìn nàng.
"Được,
chúng ta liền đi làm quen y đi." Cửu nhi cũng đã nói thẳng sẽ không thích kẻ
khác, hắn làm sao có thể nào dễ giận như vậy chứ, kỳ thật thay vì nói hắn lo
lắng Cửu nhi sẽ thích người khác, chi bằng nói là hắn không đủ tự tin. Bởi vì
Cửu nhi không thể nào có thể là nữ tử dưỡng ở trong khuê phòng, thế giới của
nàng sẽ rộng lớn hơn nữa. Hắn sợ hoàng cung buồn tẻ thua kém phấn khích bên
ngoài, sẽ khiến nàng nhịn không được giang rộng cánh bay khỏi. . . . . .
"Được
——"
"Tránh
ra, tránh ra. . . . . ."
Lời
nói của Lãnh Loan Loan vừa mới rơi xuống, lại bị một trận ầm ỹ ngoài cửa cắt
đứt. Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy một đám hắc y nam tử lưng đeo đao
kiếm vây quanh một nữ nhân quyến rũ động lòng người đi đến, chỉ thấy nữ nhân
được chúng tinh ủng nguyệt kia xinh đẹp động lòng người, một mái tóc đen nhánh
sáng mềm như tơ lụa được vấn lên cao, sơ thành búi mây cao quý lại vũ mị, kim trâm
châu ngọc lóng lánh cắm nghiêng, vầng trán trơn mịn áp hồng sắc hoa điền (*),
da thịt như tuyết, vô cùng mịn màng. Môi anh đào phiếm sáng bóng, kiều diễm ướt
át, chọc cho người ta không ngừng được muốn thử xem cảm giác của nó. Còn có
thân hình có lồi có lõm kia được bao bọc trong áo ngực màu đỏ càng thêm mê
người, áo khoác sa y màu trắng trong suốt như ẩn như hiện lộ ra cánh tay mỹ lệ
thon dài. Liên bộ nhẹ nhàng, ám hương quanh thân. Đôi mắt ướt át hướng đại sảnh
nhìn lại, chúng nhân đều như bị câu hồn. Nếu nói nữ tử trước đó là trong tà tứ
lộ ra lạnh lùng, như vậy nữ nhân này chính là trời sinh kiều diễm, khiến người
ta nhịn không được muốn gục dưới chân nàng. . . . . .
Lúc
mọi người vẫn còn nghị luận nữ tử xinh đẹp này là người phương nào, đã thấy ánh
mắt của nàng dừng lại trên người bạch y nam tử, vụt sáng lên, hướng y bước
nhanh tới:
"Cuồng
thư sinh, ta rốt cuộc tìm được ngươi rồi."
Một
lời kích khởi ngàn tầng sóng, mọi người hiện tại toàn bộ trợn tròn mắt, đều
trợn mắt há hốc mồm mà trừng mắt nhìn bạch y nam tử vẫn như cũ tọa như núi, y
đúng là Cuồng thư sinh?
"Ngươi
là Cuồng, Cuồng thư sinh?" Lúc trước uy phong lẫm lẫm Ưng đại hiệp Đông
Tam tỉnh hiện tại lại là hoàn toàn ngây ngốc, hai mắt trừng thật to nhìn bạch y
nam tử, không thể tin được nam tử trẻ tuổi nhìn như lãnh đạm ngạo mạn này sẽ là
tên Cuồng thư sinh Triển Ngạo Tường trên giang hồ người người e ngại, giết
người như ngóe kia?
Bạch
y nam tử vẻn vẹn thản nhiên liếc mắt nhìn gã một cái, sau đó bỗng chốc xuất thủ,
chiếc đũa cầm trên tay biến thành vũ khí thẳng tắp bắn về phía nữ tử xinh đẹp đi
về phía y.
Nữ
tử thấy thế, vẻ mặt giật một cái. Thân hình tuyệt vời nhảy lên trên, chiếc đũa
thẳng tắp hướng hắc y nam tử phía sau ả bắn tới. Thoáng cái, xuyên vào mi tâm
của một nam tử trong đó.
"A
——"
Mọi
người kinh hô, nhưng không ngờ nữ tử xinh đẹp kia cư nhiên nhìn cũng không nhìn
tới người ở phía sau. Chỉ hơi giơ giơ tay lên, liền có hắc y nhân đem đồng bọn
kéo xuống dưới.
"Cuồng
thư sinh, thật không ngờ ngươi vô tình như vậy?" Nữ tử xinh đẹp vẻ mặt ai
oán nhìn bạch y nam tử, y như một bộ dáng bị chồng ruồng bỏ.
Ánh
mắt của mọi người lại quét về phía Cuồng thư sinh, đã thấy y mặt không đổi sắc,
vẫn như cũ từ từ uống rượu của mình. Sau đó ánh mắt của mọi người lại vứt về
phía nữ tử xinh đẹp, âm thầm suy đoán quan hệ của bọn họ là gì?
"Hoàng
hậu, người nói hai người kia là quan hệ như thế nào?"
Nhìn
thấy tình huống đối xử của nữ tử xinh đẹp cùng Cuồng thư sinh, Trữ Phong Ly
cũng nhịn không được bát quái thấp giọng dò hỏi Lãnh Loan Loan, nhưng không ngờ
đổi lấy một cái liếc mắt.
"Ngu
ngốc, vừa xem thì chính là nữ nhân lấy mặt nóng đi dán mông lạnh của kẻ khác."
Trữ
Phong Ly khóe miệng co quắp, đây chẳng lẽ là truyền kỳ Hoàng hậu của Nguyệt
Diễm bọn họ sao? Miêu tả quả thực là thẳng thắn.
Long
Tiếu cùng Kiếm Ngâm, Thủy Dao đều mặt không đổi sắc, dù sao bọn họ sớm đã quen với
ngôn ngữ ngẫu nhiên kinh người của Hoàng hậu rồi.
Dạ
Thần thì lại càng đơn giản, dù sao hắn luôn dùng ánh mắt sủng nịch nhìn chăm
chú vào Lãnh Loan Loan.
Trữ
Phong Ly vừa thấy nhịn không được muốn lắc đầu, Thần không thể cứu được, từ đầu
đến đuôi đã thành thê nô rồi.
Âm
thanh của Lãnh Loan Loan không cao không thấp lại vừa vặn làm toàn bộ mọi người
trong đại sảnh đều nghe được.
Những
người khác đều thấy nữ tử xinh đẹp này hình như không đơn giản, nhưng tuyệt sắc
mỹ nữ trước đó cũng không phải nhân vật bình thường. Không khỏi đều ôm thái độ
xem cuộc vui ngồi dựa vào vách tường, yên lặng chờ kịch hay.
Mà
một trong những nhân vật chính của sự kiện - Cuồng thư sinh trái lại chỉ nhíu
nhíu mày kiếm, trong tròng mắt thâm thúy như u đầm xẹt qua một đạo quang mang kỳ
lạ, nhìn về phía đám người Lãnh Loan Loan thì mâu quang càng sâu hơn.
Nữ
tử xinh đẹp thì lại tức giận không thôi, đơn giản là Lãnh Loan Loan chọc trúng
tử huyệt của ả. Đích thật là ả một đầu nóng chạy đuổi theo Cuồng thư sinh, ấy
vậy mà Cuồng thư sinh vẫn cứ không thèm để ý đến ả. Cặp mắt vũ mị bắn ra quang
mang hung ác, lúc nhìn đến diện mạo Lãnh Loan Loan thì lại đố kỵ phát cuồng, cư
nhiên còn có người so với ả xinh đẹp hơn. Khẽ giơ tay lên, hướng tới hắc y nhân
phân phó:
"Giáo
huấn ả cho bản Thánh nữ."
"Vâng."
hai tên hắc y nhân bước ra khỏi hàng, thân ảnh nhoáng lên một cái, bảo kiếm xuất
vỏ, thẳng hướng Lãnh Loan Loan đâm tới.
Chúng
nhân đều nhìn chằm chằm một màn này, bọn họ muốn xem Lãnh Loan Loan sẽ đánh trả
như thế nào. Thế nhưng bọn họ thất vọng chính là, Lãnh Loan Loan không có động
thủ. Động thủ lại là nam tử diện mạo cực âm nhu kia, chỉ thấy y đứng lên, xoay
người lại nhìn vào hắc y nhân đang đâm tới, một bộ dáng tử sĩ. Bạc thần khêu
gợi nhếch lên, có vài phần tà tứ:
"Thân
thủ như vậy cũng dám đi ra bêu xấu, ta thật sự là cảm thấy xấu hổ thay hai vị."
(*) Hoa điền: là một kiểu tiểu trang điểm được áp vào giữa lông mày, bên miệng, gò má. Hình dạng của hoa điền, trừ hình dạng của hoa, còn có các kiểu như chim nhỏ, cá nhỏ, vịt con, hết sức đẹp đẽ độc đáo. Nếu muốn tìm hiểu kỹ hơn thì vào đây.
Đây là một dạng của hoa điền.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét