Xà
giới. Đông cung
Xà
thái tử Lãnh Huyền Minh sau khi vừa về tới Đông cung, thân hình ngã xuống.
"Thái
tử, thái tử, ngài làm sao vậy?"
Hạ
nhân ở Đông cung nhìn thấy đều kinh hãi, chạy tới. Lại thấy thái tử một thân
bạh y trước ngực đã nhuộm thành màu đỏ,
sờ vào thật kinh hãi. Mà gương mặt tuấn mỹ cũng trắng bệch, bạc thần xanh đen. Mái
tóc buộc cao cũng tán loạn trên vai, thật là hỗn độn.
"Mau,
mau dìu thái tử lên giường đi.”
Hạ
nhân bên cạnh thái tử một bên khẩn trương phân phó, một bên cùng hai hạ nhân khác
dìu y lên trên giường đàn mộc khắc hoa. Sau đó lại quay đầu hướng tới cung nữ cạnh
cửa quát:
"Đi
mang chậu nước lại đây, mặt khác tuyên ngự y, báo cho Hoàng thượng, Hoàng hậu
thái tử bị thương."
"Vâng."
Mấy
cung nữ gật đầu, thân ảnh nhoáng lên một cái, biến mất ở cạnh cửa.
"Điện
hạ, ngài đây là làm sao vậy?"
Hạ
nhân bên cạnh nhìn Lãnh Huyền Minh sắc mặt trắng bệch, chỉ cảm thấy tim bùm bùm
đập không ngừng. Nếu thái tử điện hạ có vạn nhất gì, chỉ sợ bọn họ một trăm cái
mạng cũng không bồi nổi. Hơn nữa nhìn đến bộ dáng thái tử luôn sinh lực tràn trề
đột nhiên một chút cũng không có sức sống như vậy, thật sự rất không quen, thực
lo lắng.
"Aiz,
aiz ——"
Gã
nhịn không được ở một bên càng không ngừng đi qua đi lại, sớm biết như vậy gã
nên theo sát Thái tử, Thái tử tính tình nóng nảy, có lẽ gã theo bên cạnh ít
nhiều cũng có thể ngăn cản người, miễn cho cùng người khác xung đột.
Một
lát sau, ngay tại lúc hạ nhân lòng nóng như lửa đốt. Xà Vương dẫn bọn người Lãnh
Loan Loan xuất hiện ở Đông cung.
"Thái
tử thế nào rồi?"
Gã
hầu nhìn thấy thậm chí ngay cả Cửu công chúa cũng trở về rồi, lúc này bịch một
tiếng quỳ xuống:
"Tham
kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu, Cửu công chúa."
"Đứng
lên đi, đứng lên đi." Xà Vương, Xà Hậu phất phất tay, xẹt qua gã đi đến mép
giường nhìn Lãnh Huyền Minh sắc mặt trắng bệch nằm ở trên giường, tâm bỗng
nhiên đau xót, sau đó trầm giọng hỏi.
"Nói,
thái tử đến tột cùng là tại sao bị thương ?" Cư nhiên có người đả thương
Minh nhi.
"Hồi
Hoàng thượng, Hoàng hậu, nô tài cũng không biết. Mới vừa rồi Thái tử vừa xuất
hiện ở trong phòng liền bất tỉnh." Tiểu hạ nhân run cầm cập đáp.
Xà
Vương ở một bên kéo vạt áo nhi tử ra, thấy vết thương thật dài trước ngực, da
thịt đã muốn lòi ra, mọi người nhất thời thở dốc vì kinh ngạc.
"
Minh nhi của ta, ai làm con bị thương nặng như vậy chứ?"
Xà
Hậu nhìn thấy liền rơi nước mắt. Là ai dám đả thương nhi tử của nàng? Nàng nhất
định phải báo thù cho Minh nhi.
"Ngự
y như thế nào còn chưa tới?"
Xà
Vương quay đầu hướng tới hạ nhân bạo quát, trong đôi bích đồng bùng lên nộ hỏa hừng
hực.
"Hồi
Hoàng thượng, nô tài đã sai người đi tuyên ngự y rồi." Hạ nhân kinh tâm
kinh mật run chống đỡ nộ hỏa của Xà Vương.
"Phụ
hoàng, để con trước xem một chút vết thương của hoàng huynh đi."
Lãnh
Loan Loan nói, bước về phía trước. Xà Vương vội vàng dịch ra, nhường nàng ngồi
xuống mép giường.
"Vết
thương do lợi khí gây thương tích, bị thương rất sâu, đã muốn thấy xương, phải
khâu lại." Tay Lãnh Loan Loan lật xem vết thương của Lãnh Huyền Minh, mắt
đen chú ý tới mày y bởi vì đau đớn mà chau lại. Trong đôi mắt sáng ngời xẹt qua
một đạo lãnh lệ, cưỡng chế xuống cảm giác bởi vì ngửi thấy mùi máu tươi mà muốn
nôn.
"Cửu
nhi, con biết y thuật?"
Xà
Vương cùng Xà Hậu đều rất giật mình, bọn họ như thế nào không biết nữ nhi bảo
bối lại còn biết được y thuật?
"Có
biết một ít." Ở hiện đại cậu của nàng chính là bác sĩ, nàng từ nhỏ tai nghe
mắt nhìn, cũng học được.
"Tham
kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu, Công chúa."
Ngự
y do cung nữ dẫn tới vội vàng tiến lại.
"Bình
thân, qua đây xem một chút vết thương của thái tử đi." Xà Vương nghiêm mặt
lại, hướng tới ông ta giơ giơ tay lên.
Lãnh
Loan Loan đứng qua một bên, nhìn ngự y kiểm tra vết thương của Lãnh Huyền Minh.
"Vết
thương của Thái tử rất sâu, phải khâu lại." Ngự y cũng nói, "Hơn nữa binh
khí đả thương thái tử hình như được thi triển pháp thuật, cho nên không thể
dùng thuật khép lại. Nhất định phải khâu lại. . . . . ."
Xà
Vương, Xà Hậu mâu quang lại trầm xuống, đến tột cùng là ai đả thương Minh nhi?
Đám
người Dạ Thần cùng Trữ Phong Ly có chút lo lắng, đến tột cùng là ai cư nhiên có
thể gây tổn thương cho Xà giới thái tử? Xem ra khẳng định không phải phàm nhân,
hơn nữa chỉ sợ còn là một yêu quái pháp lực khá cao.
"Quả
nhiên giống như lời của Cửu nhi." Xà Vương, Xà Hậu nhìn về phía Lãnh Loan
Loan, đối với nữ nhi càng thêm hiếu kỳ, nhưng bây giờ không phải là lúc hiếu
kỳ, trước chữa khỏi cho Minh nhi mới có thể biết đến tột cùng là ai đả thương y?
"Ngự
y, nhanh chóng khâu miệng vết thương lại cho thái tử đi."
"Vâng."
ngự y khẽ gật đầu, lấy ra mảnh vải cắm đầy kim, chỉ.
"Ọe
——"
Lãnh
Loan Loan nhịn không được mùi máu tươi kia nữa, vội vàng bước ra ngoài.
"Cửu
nhi ——" Dạ Thần vội vàng đi theo.
"Hoàng
thượng, Hoàng hậu, xin các ngài cùng chư vị công tử, tiểu thư đi ra ngoài
trước. Thần trước cần khử trùng vết thương của thái tử, rồi khâu lại. . . . .
." Không tiện có người quấy rầy.
"Được."
Xà
Vương khẽ gật đầu, dìu Xà Hậu dẫn theo đám người Trữ Phong Ly ra khỏi Đông
cung.
Bên
ngoài cung điện, Lãnh Loan Loan đang khom người nôn mửa. Bên cạnh, Dạ Thần càng
không ngừng vươn tay vỗ nhẹ lưng nàng, muốn giảm bớt nỗi thống khổ của nàng.
"Làm
sao vậy? Còn muốn nôn sao?" Xà Hậu thấy thế nhanh chóng đi tới, rắn các
nàng giao hợp với rắn sinh con cùng nhân loại là bất đồng, chưa từng trải qua việc
này.
"Vẫn
tốt, mẫu hậu không cần phải lo lắng."
Lãnh
Loan Loan rốt cuộc nôn xong, để Dạ Thần sau khi ôn nhu lau đi vết bẩn trên khóe
miệng, hướng tới Xà Hậu nói.
"Ngược
lại là hoàng huynh đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Cư nhiên bị người đả
thương sâu như vậy?"
Xà
Vương, Xà Hậu lắc lắc đầu, bọn họ cũng muốn biết.
"Đúng
rồi, phụ hoàng, mẫu hậu, các người có biết trước đó vài ngày hoàng huynh đuổi
theo tiểu cô nương là ai không?" Có lẽ tiểu nữ sinh kia là mấu chốt của sự
tình.
"Là
tiểu công chúa Hổ giới." Xà Hậu đáp.
"Công
chúa Hổ giới?" Lãnh Loan Loan nhíu mày, không nghĩ tới Xà thái tử cư nhiên
nhìn trúng một con hổ. Thật sự là kỳ quái mà, còn tưởng rằng y sẽ cùng nữ tử Xà
giới thành đôi chứ.
Dạ
Thần cùng Trữ Phong Ly cũng hai mặt nhìn nhau, còn không biết thì ra rắn cùng
hổ cũng có thể thành đôi?
"Hoàng
thượng, Hoàng hậu, thần đã thay Thái tử khâu lại miệng vết thương. Chỉ cần lại dùng
vài linh dược, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ khá hơn."
Ngự
y đi ra, hướng tới Xà Vương, Xà Hậu bẩm báo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét