Xà
cung. Đại điện
Ánh
dương quang sáng sủa sạch sẽ từ song cửa khắc hoa nghiêng nghiêng chiếu vào,
nhàn nhạt, rơi đầy đất thứ ánh vàng óng ánh. Thảm lót hoa văn tinh mỹ như được khoác
lên một tầng kim sa, càng thêm hoa lệ.
"Phụ
hoàng, mẫu hậu, con mang thai rồi."
Lãnh
Loan Loan cùng Dạ Thần tay nắm tay, đôi mắt sáng ngời nhìn về phía Xà Vương, Xà
Hậu, thanh âm tuy nhẹ, nhưng vẫn như cũ giấu không được niềm vui sướng của nàng.
Dạ
Thần cũng dùng ánh mắt ôn nhu nhìn chăm chú vào Lãnh Loan Loan, môi mỏng khẽ
nhếch, chứa đựng nụ cười vui sướng.
Xà
Vương, Xà Hậu nhìn nhau cười, sau đó nhìn về phía Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần
đồng thanh mở miệng đáp:
"Chúng
ta đã sớm biết."
"Hai
người đã biết?" Lãnh Loan Loan cùng mọi người đều có chút ngạc nhiên, mâu
quang đều nhìn về phía bọn họ.
"Mẫu
hậu, chẳng lẽ hai người là dùng pháp lực tính ra?" Lãnh Loan Loan mở trừng
hai mắt, nhớ rõ xem trong《Truyền kỳ tân Bạch nương tử》, Bạch nương tử luôn xòe tay vừa bấm
ngón tay liền có thể tính ra rất nhiều chuyện.
"Không
phải." Hai người lắc lắc đầu, nụ cười nhẹ nơi khóe miệng không giảm.
"Là
Thần Quan đại nhân tính ra." Vạch trần đáp án.
"Ông
ta sao?" Lãnh Loan Loan bĩu môi, nói nửa ngày thì ra là cái lão già râu
bạc kia. Bất quá ông ta thật lợi hại, đã từng đoán nàng là thần côn gì đó.
"Ừm."
Xà Vương khẽ gật đầu, trong bích mâu tràn đầy vui mừng. "Hơn nữa Thần Quan
đại nhân còn mang đến cho chúng ta tin tức rất tốt."
"Tin
tức gì ạ?"
Lãnh
Loan Loan cùng Dạ Thần nhìn nhau, quay đầu chăm chú nhìn vào Xà Vương, Xà Hậu
hỏi.
"Thần
Quan đại nhân nói Cửu nhi con mang thai là long phượng thai." Xà Hậu cười
nói, ánh mắt dừng lại ở phần bụng vẫn bằng phẳng như cũ của nữ nhi, thật muốn
nhanh một chút nhìn đến ngoại tôn ( nữ )
ngoan sinh ra.
"Cái
gì?"
Mọi
người lại là một trận ngạc nhiên, đám người Dạ Thần cùng Trữ Phong Ly, Thủy Dao
ánh mắt đều nhìn về phía bụng Lãnh Loan Loan. Ở bên trong là một đôi long
phượng thai sao?
"Đúng
là như vậy." Xà Vương tiếp lời nói, môi giương lên."Chẳng những là
long phượng thai, hơn nữa bọn nó còn là Tử Vi tinh cùng Văn Khúc tinh thác thai
chuyển thế. . . . . ." Thần trích chuyển thế thác sinh a, đây không phải
là ai cũng có thể gặp được. Xà Vương thực kiêu ngạo, cũng rất chờ mong, bảo bối
kim ngoại tôn ( nữ ) của bọn hắn về sau hẳn là không giống bình thường.
"Tử
Vi tinh? Văn Khúc tinh?" Lãnh Loan Loan nghe vậy líu lưỡi, trong《truyền
kỳ tân Bạch xà 》con
của Hứa Tiên cùng Bạch xà chính là Văn Khúc tinh chuyển thế, chẳng lẽ rắn cùng
người sinh con đều là thần túc chuyển thế sao?
"Văn
Khúc tinh trí tuệ phi phàm, hẳn là Trạng Nguyên tài; Tử Vi Tinh càng là ‘ đấu sổ
chi Vương ’, năng lực lãnh đạo đặc biệt cường. Xem ra hoàng tử, hoàng nữ tương
lai chiếm cứ văn võ, quả nhiên đều không phải nhân vật bình thường." Trữ
Phong Ly nhướng nhướng mày kiếm anh khí, giải thích. Sau đó ánh mắt mỉm cười,
hướng tới Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần chính là chắp tay thi lễ:
"Chúc
mừng Hoàng thượng, Hoàng hậu."
Sau
đó lại hướng mặt về phía Xà Vương, Xà Hậu, cũng là một phen chúc mừng.
"Chúc
mừng Xà Vương, Xà Hậu có được kim Tôn."
"Đa
tạ Trữ công tử." Nghe thấy câu nói của Trữ Phong Ly, Xà Vương, Xà Hậu lại càng
mừng rỡ cười toe toét.
Ngược
lại Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần cảm giác vẫn còn mộng mộng, hai người hai mặt
nhìn nhau, con của bọn họ lại là Văn Khúc tinh cùng Tử Vi Tinh chuyển thế, thật
sự là rất ngạc nhiên. Vốn bọn họ còn lo lắng sẽ xinh ra tiểu xà.
"Chúc
mừng chủ tử, gia, chúc mừng lão gia, phu nhân." Thủy Dao, Kiếm Ngâm, Long
Tiếu cũng hướng tới bọn họ chúc mừng.
"Đa
tạ, đa tạ. . . . . ." Xà Vương, Xà Hậu cười, sau đó ánh mắt Xà Hậu nhìn về
phía Lãnh Loan Loan, nhỏ giọng dặn dò:
"Đúng
rồi, Cửu nhi, Thần Quan đại nhân nói bởi vì là thần trích chuyển thế, cho nên con
mang thai so với nhân loại bình thường thời gian sẽ lâu hơn chút, sẽ mang thai
chừng một năm. Trong thời gian mang thai, phải tránh vận công, để tránh thương
tổn đến thai nhi trong bụng. . . . . ."
"Dạ,
mẫu hậu."
Lãnh
Loan Loan gật gật đầu, tay ôn nhu vuốt ve bụng. Biểu tình luôn thanh lãnh trở
nên nhu hòa, đây là tình yêu của người mẹ đi. Nàng nhất định sẽ hảo hảo dưỡng
thai, kiên nhẫn chờ đợi các bảo bảo được sinh ra.
"Phụ
hoàng, mẫu hậu yên tâm, con nhất định sẽ chiếu cố tốt Cửu nhi cùng cục cưng
trong bụng."
Dạ
Thần mắt tím nhìn về phía Xà Vương, Xà Hậu, vẻ mặt nghiêm túc hướng tới hai
người cam đoan.
"Tốt,
vậy chúng ta yên tâm rồi."
Xà
Vương, Xà Hậu khẽ gật đầu, đối với hắn càng ngày càng hài lòng. Nhìn ra được Dạ
Thần này là rất yêu Cửu nhi, hơn nữa hắn hẳn là đã biết thân phận rắn của Cửu
nhi đi, phi thường không sợ hãi, ngược lại càng thêm yêu nàng, điều này làm cho
tâm treo lơ lửng của bọn họ cũng được buông lỏng.
"Đúng
rồi, phụ hoàng, mẫu hậu, sao lại không thấy hoàng huynh đâu?"
Lãnh
Loan Loan nghe nơi này im lặng còn có chút không quen, Xà thái tử luôn thương
nàng nhất kia như thế nào không có ở trong cung? Theo lý mà nói, chỉ sợ biết
mình được làm cậu rồi, không chừng còn vui thành cái dạng gì ấy chứ?
"Đúng
vậy, phụ hoàng, mẫu hậu, tại sao không thấy huynh trưởng?" Dạ Thần cũng dò
hỏi.
"Nó
a ——" Xà Vương, Xà Hậu nhìn nhau cười, "Thời gian trước theo đuổi tiểu
cô nương rồi." Nhi tử cũng nên vì bọn họ tìm một người vợ rồi, bọn họ yêu
cầu đối với con dâu không cao, không
nhất định thân phận địa vị phải môn đăng hộ đối, chỉ cần cùng nhi tử thật tình
yêu nhau, có thể hiếu kính cha mẹ là được rồi.
"A."
Lãnh Loan Loan xấu xa nhếch môi, một bực khẩu khí du gia."Nguyên bản hoàng
huynh cũng muốn vợ rồi."
"Cũng
không sai." Xà Hậu cũng cười, "Nếu không nó nếu ở trong cung, biết chuyện
con mang thai, còn không mừng như điên sao." Nhi tử đối với Cửu nhi sủng
ái cũng không ít hơn kẻ làm cha mẹ như bọn họ, yêu ai yêu cả đường đi, tất
nhiên là sẽ thập phần yêu thích cháu ngoại trai ( gái ) tương lai.
"Hi
vọng tiểu tử đó có thể tìm về cho trẫm con dâu nhu thuận." Xà Vương cũng
cười nói.
Trong
lúc nhất thời, trong cung điện mọi người bởi vì chuyện của Xà thái tử chuyện
tình mà cởi mở.
"Hoàng
thượng, Hoàng hậu ——"
Đang
lúc mọi người vui mừng, đã thấy đến một Xà cung nữ thân mặc thúy sam xuất hiện
ở cửa cung điện.
Xà
Vương thu lại nụ cười, cặp mắt xanh biếc nhìn về phía nàng ta, vén môi, hỏi:
"Chuyện
gì?"
"Hồi
Hoàng thượng, thái tử bị thương hồi cung."
"Cái
gì?" Mọi người kinh hãi, sau đó đều đứng lên.
"Đi,
đi xem một chút."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét