"Long
công tử, ngươi nói Xà giới là cái dạng gì?"
Sau
khi xác định muốn đi Xà giới, trong đầu Trữ Phong Ly liền không ngừng thiên mã
lướt gió.
"Ngươi
nói có phải bầy rắn ở khắp nơi hay không?" Chính mình nói, còn nhịn không
được thân thể run run một chút. Nhớ tới rắn đầy đất, y cảm thấy trong lòng có
chút khó chịu.
Long
Tiếu đảo cặp mắt trắng dã, Trữ Phong Ly này thoạt nhìn ôn hòa tuấn mỹ, không nghĩ
tới cũng là kẻ lắm điều. Đã ở bên cạnh mình làm ầm ĩ không dưới mấy canh giờ
rồi, giống như thảo nhân chán ghét ma tước. Cặp mắt xanh thẳm liếc xéo y một
cái, bạc thần khêu gợi kéo lên một chút, không kiên nhẫn phun ra bốn chữ:
"Ngươi
thực ầm ỹ."
Trữ
Phong Ly ngẩn ra, nhưng sững sờ qua đi trên mặt lại lộ vẻ hớn hở lớn hơn nữa.
"Chẳng
lẽ Long công tử không hiếu kỳ sao?" Y mới không tin.
"Không
hiếu kỳ." Long Tiếu bĩu môi. Y cũng không phải là nhân loại vô tri, Cho là
yêu giới bọn họ chính là yêu vật hoành hành, kỳ thật bất luận sinh vật gì cũng đều
có vương quốc, gia viên của chính nó. Xà giới này không phải cũng giống như
nhân loại sao? Làm sao mà có bầy rắn đầy đất chứ . . . . . .
"Thực
không thú vị." Trữ Phong Ly thấy Long Tiếu bộ dáng như vậy, nhất thời cảm
thấy không thú vị. Thật sự là một chút không gian tưởng tượng cũng không có sao?
"Câm
miệng." Năng lực tiếp nhận của y thật đúng là cường, tựa hồ đã quên bọn họ
cũng không phải là loài người. "Ầm ỹ nữa một ngụm nuốt ngươi."
Quả
nhiên, lời y rơi xuống. Trữ Phong Ly theo bản năng nhích kỵ mã ra xa y vài bước.
Chỉ là sau khi dừng lại mới giật mình, nhìn về phía Long Tiếu nói:
"Ngươi
sẽ không, Hoàng hậu sẽ không để cho ngươi ăn ta."
Long
Tiếu liếc trắng mắt, không để ý đến y nữa.
Ánh
nắng nhỏ vụn lọt qua kẽ lá chiếu rọi đại địa, tiếng bánh xe lăn lộc cộc quanh
quẩn trong cánh rừng.
Một
lát sau, xuyên qua cánh rừng thật dài, bỗng nhiên lọt vào trong tầm mắt là một mảng
sáng rực.
"Đó
là ——"
Mắt
Trữ Phong Ly bỗng nhiên sáng ngời, địa phương đẹp quá. Chỉ thấy dãy núi trùng
điệp bao quanh đồng nội mỹ lệ, đường xá ngang dọc, từng đóa sá tử yên hồng theo
gió nhẹ đong đưa, chim bay bướm lượn. Dưới chân núi là một hồ nước trong veo, ánh
dương quang nhỏ vụn rơi xuống mặt hồ, lăn tăn gợn sóng, phản chiếu ánh sáng
lóng lánh lóa mắt, như hội tụ vô số kim cương chói mắt nhất. Nơi sâu nhất tại đồng
nội trải dài này là vô số trạch tử hoa lệ dựa theo thế núi chập chùng mà xây,
khí thế rất ư nguy nga, tráng lệ. . . . . .
"Đó
chính là Xà giới."
Lãnh
Loan Loan cùng Dạ Thần cũng mở cửa xe ngựa ra, Dạ Thần là lần đầu đến Xà giới,
đến cố hương của Cửu nhi, trong lòng đối với Xà giới lại càng tràn ngập rất nhiều
cảm tình hiếu kỳ cùng đặc biệt. Sau khi nhìn đến phong cảnh tuyệt đẹp này,
trong lòng cũng là ca ngợi rất nhiều.
"Nguyên
bản Xà giới là bộ dạng này."
Cặp
mắt thâm thúy của Trữ Phong Ly mê say ngắm nhìn phong cảnh trước mắt, lầm bầm
nói. Không biết là quá mức chấn động, hay là quá mê say.
Trong
cặp mắt xanh của Long Tiếu cũng phản chiếu hết thảy phong cảnh hùng vĩ của Xà
giới, trong lòng cũng thẳng cảm thán. Quả nhiên đủ mỹ, so với Hồ giới bọn hắn
lại càng hoa lệ hơn vài phần.
Ngược
lại Thủy Dao cùng Kiếm Ngâm đã không còn kinh ngạc quá mức nữa, hai người im
lặng dừng xe ngựa cùng đợi chủ tử phân phó.
"Đi
thôi."
Lãnh
Loan Loan giơ giơ tay lên, cùng Dạ Thần vào lại trong xe. Bọn họ muốn tham quan
Xà giới đương nhiên phải vào bên trong Xà giới rồi.
"Vâng"
Kiếm
Ngâm vung dây cương, ngựa chậm rãi chạy về phía trước.
Trữ
Phong Ly cùng Long Tiếu cũng giục ngựa hướng về phía trước, trong lòng bọn hắn đối
với Xà giới bây giờ là cực độ tràn ngập hứng thú, không biết bên trong thành Xà
giới bộ dáng như thế nào?
Một
lát sau, bọn họ đã tới ngoài cửa thành Xà giới.
Thị
vệ thủ môn của Xà giới toàn thân áo giáp bạc, đầu đội mũ sắt bạc, tay cầm ngân thương, rất ư uy phong lẫm liệt. Khi
nhìn thấy Trữ Phong Ly cùng Long Tiếu đánh ngựa tiến tới thì ngân thương trên
tay bỗng nhiên giao nhau ngăn cản bọn hắn.
"Các
ngươi là người phương nào? Cư nhiên dám xông vào Xà giới?"
Ánh
mắt đảo qua hai người, trên người nam tử mắt xanh cùng nam tử mắt đen đều không
có khí tức của rắn. Thậm chí hai người ở xe ngựa phía sau cũng vậy, mắt thị vệ khẽ
giật, vẻ mặt càng thêm nghiêm nghị.
Lãnh
Loan Loan trong lòng biết sợ là thị vệ hiện tại cùng thị vệ lần trước trở về
gặp được là bất đồng, nếu không không có đạo lý không biết Thủy Dao cùng Kiếm
Ngâm, lần trước cũng là do bọn hắn đánh xe. Vì thế mở cửa xe ngựa ra, mâu quang
sáng ngời đảo qua thị vệ thủ cửa thành, khí thế ngạo nghễ, thản nhiên nói:
"Là
ta."
"Cửu
công chúa?" Người trên dưới Xà giới đều đã biết chuyện Lãnh Loan Loan ăn
được Thánh quả hóa thân thành diện mạo tuyệt thế thiếu nữ, vừa thấy được nàng,
hai tên thị vệ lập tức quỳ xuống.
"Nô
tài tham kiến Cửu công chúa."
"Được
rồi, hãy bình thân." Lãnh Loan Loan giơ giơ tay lên, sau đó hướng tới Kiếm
Ngâm khẽ gật đầu.
Đoàn
người tiến vào trong thành.
"Cửu
nhi đã trở về."
Sau
khi Thần Quan đại nhân đoán ra hôm nay Cửu nhi sẽ trở về, Xà Vương cùng Xà Hậu đã
sớm ở trước hoàng cung mang theo loan trướng chờ bọn họ. Xa xa nhìn thấy chiếc xe
ngựa quen thuộc kia, hai người phút chốc đứng lên. Cẩm y hoa lệ theo gió lay
động, trên mặt tràn đầy vui sướng.
Xe
ngựa dừng lại, Dạ Thần dẫn đầu bước ra, sau đó vươn tay để bàn tay ngọc của Lãnh
Loan Loan đặt vào lòng bàn tay hắn, đem nàng cẩn cẩn thận thận đỡ xuống xe.
"Phụ
hoàng, mẫu hậu."
Hai
phu thê đồng thanh mở miệng, hướng tới Xà Vương, Xà Hậu hành lễ.
"Tốt
lắm, tốt lắm, đều là người một nhà không cần đa lễ."
Xà
Vương, Xà Hậu nhìn thấy Dạ Thần lễ phép đều rất vui vẻ, ra sức khoát tay.
"Tham
kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu."
Trữ
Phong Ly, Long Tiếu theo Thủy Dao, Kiếm Ngâm cũng hướng tới Xà Vương, Xà Hậu
hành lễ.
"Chư
vị xin đứng lên." Xà Vương hướng tới mấy người vươn tay đỡ một phen, đôi
mắt như phỉ thúy dừng ở Long Tiếu mắt xanh cùng Trữ Phong mắt đen bên cạnh.
"Hai
vị này là?"
Xà
Hậu cũng đem ánh mắt rơi xuống trên người bọn hắn, xem nam tử mắt xanh kia tuấn
mỹ không dưới con mình, nhưng hơn phần âm nhu; mà bên cạnh y nam tử mắt đen thì
lại ngũ quan như ngọc, ánh mắt hàm chứa nụ cười nhẹ, làm cho người ta có cảm
giác như gió xuân, hai người đều không phải người phàm tục.
"Long
Tiếu, thị vệ của con; Trữ Phong Ly, bằng hữu của Thần." Lãnh Loan Loan bàn
tay mềm mại chỉ vào hai người giới thiệu cho Xà Vương, Xà Hậu.
"Hoan
nghênh hai vị đến Xà giới làm khách." Xà Vương, Xà Hậu hướng tới hai người
gật đầu cười nhẹ.
"Đa
tạ Hoàng thượng, Hoàng hậu."
1 nhận xét:
ban ooi hay thiet minh xem den cuoi luon do mminh thiet mong doi nhung chap tiep theo tjhiet tinh la cam on ban rat nhieu nha ko wuang met moi de dich ra truyen cho chung minh xem vi ban con phai di lam nhu nho giu suc khoe thay met thi cu nghi ngoi dung co gang vi suc kkhoe la wuan trong nhat ( nhu thiet ra la minh mong ban co suc khoe de dich truyen cho chung minh xem do thay minh co y tot ko ne ^0^
Đăng nhận xét