Rừng
cây rậm rạp, ánh nắng lọt qua khe hở rơi xuống, quang ảnh loang lổ. Trên
cây chim chóc khẽ hót, thanh thúy mà lại
yên tĩnh, làm cho người ta có loại cảm giác như đi trên độc mộc.
Hai
con tuấn mã cao lớn chạy dẫn đầu, phía sau là xe ngựa hoa lệ mà tinh xảo. Trên
cổ hai con ngựa kéo xe đều buộc chuông bạc, một đường đi, một đường dao động
khảy ra chương nhạc tối vui tai.
Trữ
Phong Ly nhìn bóng cây bốn phía, cùng cảnh trí càng ngày càng xa lạ, trong đầu
có thật nhiều nghi hoặc. Phu nhân chính là bảo bọn họ hướng con đường này đi,
lại chưa từng dặn dò một tiếng muốn đi đâu. Y nghiêng đầu, nhìn Long Tiếu cưỡi trên
con tuấn mã sắc nâu hỏi:
"Long
công tử, ngươi có biết chúng ta đây là muốn đi nơi nào?"
Long
Tiếu liếc mắt nhìn y một cái, đối với tên nhân loại này không có cảm giác gì,
dù sao y là người theo gia, như vậy miễn cưỡng xem như người một nhà đi.
"Chúng
ta đến gia hương của chủ tử."
"Mộng
La quốc?" Trữ Phong Ly nhíu nhíu mày kiếm, "Không phải nói rất xa
sao? Chúng ta phải đi mấy tháng đây?" Trong lòng thầm nghĩ, Hoàng thượng
cư nhiên bồi Hoàng hậu về gia hương, Nguyệt Diễm không có kẻ nhân cơ hội tác
loạn chứ?
"Xà
giới." Long Tiếu bĩu môi, tên này sẽ không phải còn chưa biết thân phận
của chủ tử chứ? Vậy Hoàng thượng thì sao?
"Xà
giới? Cái gì Xà giới?" Trữ Phong Ly không hiểu ra sao, không phải là Mộng
La quốc sao? Tại sao lại biến thành Xà giới rồi? Hơn nữa nghe tên này như thế
nào cảm thấy có loại cảm giác kỳ quái.
Trong
xe ngựa, Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần nghe được lời nói của Trữ Phong Ly. Hai
người nhìn nhau, ở trong mắt nhau thấy được đồng dạng ý tứ: nói cho y biết sự
thật.
"Cửu
nhi, ta thấy đem sự tình nói cho Phong Ly đi?" Y là bằng hữu thân cận nhất
của mình, ngay cả Ám Ảnh Lâu ngày thường cũng là y quản lý, còn có cái gì không
thể nói. Hơn nữa sớm hay muộn cũng có ngày y phát hiện ra, thay vì như vậy, vẫn
là chủ động nói cho y biết. Hắn tin tưởng Phong Ly sẽ rất bình tĩnh tiếp nhận.
Lãnh
Loan Loan khẽ gật đầu, hướng xe ngựa kêu:
"Dừng
xe ——"
Xe
ngựa dừng lại, Dạ Thần đẩy cửa xe, dìu Lãnh Loan Loan đi ra.
"Thần,
làm sao vậy?"
Trữ
Phong Ly giục ngựa tiến lên, mâu quang lướt qua trên người Lãnh Loan Loan,
không phải là Hoàng hậu lại muốn nôn chứ?
Ánh
mắt Long Tiếu, Kiếm Ngâm, Thủy Dao cũng chú ý vào Lãnh Loan Loan.
"Không
phải Cửu nhi, là chúng ta có chuyện muốn nói với ngươi."
Dạ
Thần nhìn Trữ Phong Ly, cặp mắt tím dưới ánh mặt trời nhỏ vụn ánh lên quang
mang lấp lánh như kim cương.
"Bây
giờ?" Trữ Phong ly kỳ quái nhíu nhíu mày kiếm, quét mắt chung quanh một
vòng.
"Có
chuyện gì quan trọng sao?" Cư nhiên chọn thời điểm đi đường, đây cũng quá khiến
người ta tò mò rồi.
"Không
phải quá quan trọng, nhưng có lẽ ngươi nghe xong nhất thời sẽ không thể tiếp nhận."
Lãnh Loan Loan tiếp lời nói, mắt đen nhìn chăm chú vào Trữ Phong Ly, không biết
sau khi nghe thân phận của bọn nàng, thủ phú này sẽ làm ra phản ứng như thế nào.
"Có
chuyện gì là ta không thể tiếp nhận?" Trữ Phong Ly nhướng nhướng mày, vẻ
mặt thật là ngạo nghễ. Hiển nhiên đáp."Ta tin tưởng không có bất kỳ chuyện
gì."
Lãnh
Loan Loan nhíu nhíu mày, có lẽ đi. Nhưng nàng tin tưởng y sẽ đực mặt ra cả
buổi.
"Tiếu
vừa rồi nói không sai, chúng ta bây giờ phải đi gia hương của ta, cũng chính là
Xà giới."
"Xà
giới?" Lại là Xà giới, trong tròng mắt y xẹt qua hoang mang, "Ý tứ
trên mặt chữ Xà giới không phải chỉ thế giới xà sao? Gia hương của Hoàng hậu
nương nương làm sao có thể có quan hệ với xà?"
"Ngươi
nói không sai." Lãnh Loan Loan khẽ gật đầu, "Chính là thế giới xà, về
phần tại sao lại có quan hệ với gia hương của ta, là bởi vì bản thân ta chính
là Xà công chúa trong Xà giới. Nói trắng ra là chính là một con rắn. . . . .
."
"Ngươi
nói ngươi là rắn?" Trữ Phong Ly cặp mắt cổ quái quét mắt liếc nàng một
cái. "Ngươi không có phát sốt chứ?" Tuy rằng lời này đại bất kính,
nhưng y thật sự trái nhìn phải nhìn, nàng cũng không có một chút bộ dáng giống rắn.
"Phong
Ly, Cửu nhi thật là rắn, một con tiểu bạch xà thực đáng yêu."
Trong
cặp mắt tím của Dạ Thần thần tình rất nghiêm túc nhìn Trữ Phong Ly, vì Lãnh
Loan Loan làm chứng nói.
"Rắn?
Cư nhiên là rắn?" Trữ Phong Ly cặp mắt vẫn là rất cổ quái, như không tin, rồi
lại như không thể không tin. Bởi vì biểu tình của Thần không giống đang nói dối,
hơn nữa hắn cũng sẽ không nói dối. Mâu quang cẩn thận đảo qua toàn thân nàng,
sau đó lại rơi xuống trên người ba người Thủy Dao, Kiếm Ngâm, Long Tiếu bên
cạnh:
"Các
ngươi cũng là rắn sao?"
Thấy
thế nào cũng cảm thấy thực thần kỳ, nghĩ thế nào cũng cảm thấy thật không thể
tưởng tượng nổi. Quả thực giống như trong thuyết thư mới có, xà tinh cư nhiên ở
trước mặt mình, hơn nữa còn là thê tử của hảo hữu, Hoàng hậu của Nguyệt Diễm. .
. . . .
"Bọn
hắn không phải." Lãnh Loan Loan lắc đầu.
"Bọn
hắn là người?" Ánh mắt nhìn cặp mắt xanh thẳm của Long Tiếu, lại đảo qua huyết
đồng của Kiếm Ngâm, hiện tại, cảm thấy có chút cổ quái, tuy rằng Thần cũng là
tử nhãn, nhưng y lại cảm thấy là chuyện rất bình thường.
"Không,
ta là hồ ly." Long Tiếu bạc thần nhếch lên, nở nụ cười tà tà. Trên gương
mặt tuấn mỹ âm nhu lại có loại vũ mị câu dẫn người.
"Hồ
ly?" Trữ Phong Ly khẽ run rẩy, quả nhiên giống, quá câu dẫn ngưởi rồi, tuy
rằng y là nam.
"Vậy
các ngươi thì sao?" Ánh mắt lại rơi xuống trên người Thủy Dao cùng Kiếm
Ngâm.
"Chồn
tía." Thủy Dao thản nhiên đáp.
"Tuyết
lang." Kiếm Ngâm cũng vén môi, lẳng lặng nói.
Má
ơi, tất cả đều là mãnh thú nha.
Chồn
tía hành vi tấn mạnh, hung ác, hơn nữa có độc; hồ ly giảo hoạt, hay mê hoặc người;
Tuyết Hồ hung hãn, thị huyết. Nguyên bản ba người bên cạnh y này đều là kẻ
không thể trêu vào a. Bất quá y cũng không phải là loại này người tham sống sợ
chết. Chỉ thấy ánh mắt y chuyển chuyển, đột nhiên hướng tới ba người lấy lòng
nói:
"Ta
có thể xem một chút bộ dạng nguyên bản của các ngươi không?" Cơ hội khó
được a, đây chính là truyền kỳ yêu tinh hóa người trong sách mới có, không nghĩ
tới lại có thể ở ngay trước mắt.
Đám
người Long Tiếu tất nhiên là không muốn để ý đến y, ánh mắt đều hướng về phía Lãnh
Loan Loan.
Lãnh
Loan Loan khẽ gật đầu, y nếu muốn luyện lá gan cứ để y luyện.
Được
sự đồng ý của Lãnh Loan Loan, ba người thân mình nhoáng lên một cái, nháy mắt
hóa thành ba con thú xuất hiện ở trước mặt.
"
Ai ya, quả nhiên là ghê gớm."
Trữ
Phong Ly nhìn ba con thú trước mắt, chỉ thấy Long Tiếu hóa thành tuyết hồ lông
tơ tuyết trắng nhẵn bóng như gấm, tai nhọn miệng nhỏ, một đôi đồng tử xanh thẳm
như nước biển, hẹp dài mà sáng ngời, tự có một loại cảm giác vũ mị câu dẫn
người; mà Kiếm Ngâm hóa thành tuyết lang so sánh với Long Tiếu tuyết hồ lại
hung mãnh dị thường, thân thể thon dài mà bưu hãn, cặp huyết đồng kia lại như máu
tươi ngưng tụ thành, trong mắt lóe ra hung mãnh quang mang; mà Thủy Dao hóa
thành chồn tía thì lại tương đối kéo léo, thân thể so với tuyết lang cùng tuyết
hồ cũng xinh xắn hơn, cặp mắt đen kia như hắc bảo thạch, chỉ là y tuyệt đối
không dám đi trêu chọc nàng, độc nước bọt kia chính là không muốn tiền nhưng lại
muốn mạng . . . . . .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét