Trữ Phong Ly cùng Long Tiếu trước thúc ngựa
dừng tại trước mặt văn võ bách quan Hổ quốc, sau đó Kiếm Ngâm ở phía sau ghìm
chặt cương, xe ngựa cũng ngừng lại.
"Tham
kiến Hoàng thượng cùng chư vị công chúa, đại thần."
Bốn
người bọn Trữ Phong Ly trước xuống ngựa, đi đến trước mặt đám người Minh Tử
Hiên, hướng tới bọn họ chắp tay thi lễ nói.
"Hoan
nghênh chư vị sứ giả Xà giới, dọc đường vất vả rồi."
Hổ
Vương Minh Tử Hiên hướng tới mấy người giơ giơ tay lên, trên mặt mang theo nụ
cười cởi mở. Sau đó ánh mắt dừng lại trên xe ngựa, trong đồng tử màu xanh trong
vắt mang theo vài phần tò mò.
"Không
biết trong xe ngựa có phải là Cửu công chúa?"
Y
vừa nói xong, lại nghe thấy cạch một tiếng. Xe ngựa được mở ra, lộ ra hai ngón
tay thon dài, nhưng đây rõ ràng không phải là tay của nữ tử.
Mọi
người đưa mắt nhìn nhau, lại thấy chủ nhân của ngón tay kia đã xuất thân, lại
là một vị nam tử tuấn mỹ vô song. Một thân cẩm bào đỏ tía, vạt dài rộng rãi, tà
áo được khảm màu vàng. Bên hông đeo đai ngọc được khảm bảo thạch sắc trắng, vóc
người cao lớn mà rắn rỏi, còn đôi tử mâu thần bí hẹp dài mà thâm thúy lại còn
cao quý, khiến người ta có loại cảm giác vừa nhìn thấy liền hãm sâu vào bên trong,
không thể thoát khỏi.
Hắn
là ai?
Tất
cả mọi người đều có nghi hoặc như nhau, so với ba vị nam tử trước mắt, nam nhân
mắt tím này tựa hồ càng có nhiều khí tức cao quý cùng ngạo nghễ, vương giả cường
thế hơn. Lại thấy nam tử mắt tím xuống xe ngựa, sau đó vươn tay vào trong xe, tiếp
đó xuất hiện chính là một đôi tay ngọc búp măng đặt lên bàn tay to lớn của hắn,
ngay sau đó một vị hồng y nữ tử xuất hiện ở trước mặt mọi người. Mọi người vừa
thấy dung mạo của nàng nhất thời hút không khí ——
Trời
ạ, đây là tuyệt thế giai nhân như thế nào đây? Ví dung như hoa, ví mạo như
nguyệt, ví da nõn nà, ví thân như liễu, tựa như tập hợp toàn bộ từ ngữ cũng không
miêu tả được mỹ lệ của nàng. Trên vầng trán trơn bóng nõn nà kia được vẽ lên
hoa điền đỏ lửa, hình dạng như hỏa diễm, càng làm tăng thêm mấy phần quyến rũ
động lòng người. Nhưng giữa mi vũ tịnh không có ý cười, lại có một cỗ cao quý lãnh
ngạo, không thể khinh nhờn. Một thân váy lụa đỏ lửa thật dài túm lại, eo thắt ngọc
bội thông thấu, làn váy theo gió đong đưa, tựa như thiên nữ hạ phàm. . . . . .
Nàng
chính là Cửu công chúa Xà giới sao?
Minh
Ngọc Dao cùng Minh Ngọc Oánh đều nhìn đến choáng váng, các nàng nguyên tưởng
rằng mình cũng được xem là mỹ nhân, vậy mà nhìn thấy nử tữ này chỉ cảm thấy là
khác nhau một trời một vực, khiến cho các nàng hổ thẹn thất sắc.
Minh
Tử Hiên cùng văn võ bá quan cũng là đồng dạng giật mình, sống mấy ngàn năm lại chưa
từng thấy qua nữ tử tuyệt sắc như thế, từng ánh mắt đều không dứt ra được.
Bọn
họ đang lúc sững sờ, lại thấy nữ tử kia đã theo nam tử mắt tím đi tới trước mặt
bọn họ. Hướng tới Minh Tử Hiên khẽ khom người, phấn môi vén lên, thanh như đỗ
quyên vui mừng hót ca:
"Xà
giới Cửu công chúa tham kiến Hoàng thượng Hổ giới."
"Phụ
hoàng ——" Minh Ngọc Oánh thấy phụ hoàng mình lại là choáng váng, nhịn
không được khẽ chạm vào y.
Minh
Tử Hiên bỗng nhiên hoàn hồn, trên khuôn mặt tuấn mỹ lại mang theo nụ cười cởi
mở, hướng tới nàng chặn lại:
"Cửu
công chúa không cần phải khách khí, nàng có thể đến Hổ giới làm khách, là vinh
hạnh của tệ quốc." Sau đó ánh mắt lại nhìn hướng về phía nam nhân mắt tím,
hơi nhướng mày kiếm, dò hỏi:
"Vị
công tử này là?" Nhìn hắn cùng Cửu công chúa thân mật, chỉ sợ quan hệ của
hai người không nhạt.
"Dạ
Thần tham kiến Bệ hạ Hổ quốc." Dạ Thần cũng hướng tới Minh Tử Hiên chắp
tay thi lễ nói.
"Chàng
là phu quân của Bổn cung, phụ mã của Xà giới." Lãnh Loan Loan ngay sau đó giới
thiệu nói.
"Thì
ra là phò mã gia, khó trách tuấn dật phi phàm." Minh Tử Hiên khẽ gật đầu,
sau đó giới thiệu cho bọn họ hai nữ nhi ở bên cạnh mình.
"Đây
là Tam công chúa Ngọc Dao, Tiểu công chú Ngọc Oánh của trẫm."
"Sớm
đã nghe nói đến mỹ danh của hai vị công chúa, hôm nay vừa thấy quả nhiên là
tuyệt mỹ." Lãnh Loan Loan hướng tới Minh Ngọc Dao, Minh Ngọc Oánh khẽ gật
đầu, ánh mắt không để lại dấu vết đánh giá các nàng. Thì ra hoàng huynh theo đuổi
chính là vị thiếu nữ ngọt ngào hoạt bát hồn nhiên, mà ái mộ y lại là vị thiếu
nữ vừa quyến rũ lại không mất đi cao quý. Luận về diện mạo, Tam công chúa tất
nhiên là dễ dàng hấp dẫn người ta hơn, nhưng Tiểu công chúa tính cách hoạt bát
có khả năng dễ dàng ở chung hơn. Thế nhưng nàng thật ra lại thưởng thức vị Tam
công chúa hơn, bởi vì trong đôi mắt xanh kia của nàng ta có ý thức bản thân rất
mãnh liệt, điểm này rất tốt.
"Ngọc
Dao tham kiến Cửu công chúa, phụ mã."
"Ngọc
Oánh tham kiến Cửu công chúa, phụ mã."
Minh
Ngọc Dao cùng Minh Ngọc Oánh song song hướng tới Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần khom
người, ôn nhu hành lễ nói.
"Hai
vị công chúa không cần phải khách khí, chúng ta tuổi xấp xỉ nhau, các nàng cũng
có thể trực tiếp gọi ta Cửu nhi, vẫn là thân thiết hơn chút. . . . . ."
Nhiệm
vụ lần này của Lãnh Loan Loan là vì hoàng huynh tuyển phi, tự nhiên sẽ không
lạnh lùng như vậy, có thể kết thân cùng hai vị công chúa, hiểu rõ các nàng.
Minh
Ngọc Dao cùng Minh Ngọc Oánh đưa mắt nhìn nhau, sau đó hướng tới Lãnh Loan Loan
cười nhẹ:
"Nếu
công chúa nói như vậy, chúng ta đây liền cung kính không bằng tuân mệnh. Cửu
nhi, nàng cũng gọi chúng ta Ngọc Dao, Ngọc Oánh đi." Không nghĩ tới Cửu
công chúa trong truyền thuyết ngược lại lại không khó ở chung.
"Ngọc
Dao, Ngọc Oánh." Lãnh Loan Loan cũng biết nghe lời.
Minh
Ngọc Dao, Minh Ngọc Oánh cao hứng gật gật đầu.
Minh
Tử Hiên ở một bên nhìn thấy các nàng vừa gặp mặt liền đối xử hòa hợp đến như
thế, trong lòng thẳng mở nhạc khai hoa. Nếu hai nữ nhi có thể giành được sự yêu
thích của Cửu công chúa Xà giới, sau này chuyện thông gia của Hổ giới cùng Xà
giới lại càng thuận lợi. Khóe môi y giương lên, mang theo nụ cười cởi mở, cặp
mắt xanh như nước nhìn Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần nói:
"Cửu
công chúa, phụ mã một đường xe ngựa mệt nhọc, trẫm đã chuẩn bị tửu yến cho nhị
vị tẩy trần. Công chúa, phụ mã xin mời."
"Làm
phiền Bệ hạ rồi."
Lãnh
Loan Loan cùng Dạ Thần nhìn nhau cười, sau đó nhất tề hướng tới Minh Tử Hiên chắp
tay thi lễ.
"Mời."
Minh Tử Hiên hướng tới bọn họ giơ tay làm tư thế mời.
Lãnh
Loan Loan cùng Dạ Thần khẽ gật đầu, trở lại trên xe ngựa, theo phía sau bọn
người Minh Tử Hiên mở đường hướng hoàng cung Hổ giới mà đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét