"Loan
Loan, không cần."
Nghe
thấy Lãnh Loan Loan cùng Xà Vương thương nghị muốn đi tìm Tam công chúa báo thù
cho y, Lãnh Huyền Minh lại đột nhiên lên tiếng phản đối.
"Vì
sao?" Lãnh Loan Loan kỳ quái nhìn y, "Giết người thì đền mạng, đả
thương người cũng không thể cứ như vậy bỏ qua sạch sẽ cho nàng ta. Có thù tất
báo chẳng lẽ không phải là thái độ xử sự từ trước tới giờ của hoàng huynh
sao?" Bọn họ đều là loại tính cách chỉ cho phép bọn họ khinh người, tuyệt
không để người ức hiếp.
Lãnh
Huyền Minh sửng sốt, tại ánh mắt hoài nghi của mọi người, chần chừ nói:
"Ta
không muốn khiến Oánh nhi khó xử."
"Là
như vậy sao?" Lãnh Loan Loan nhướng mày. Thực hoài nghi, xem thần sắc của y
rõ ràng là đối với Tam công chúa đả thương y đã động tâm rồi, nàng hoài nghi y
đến cùng có phải là cuồng chịu ngược hay không, cư nhiên lại đối với nữ nhân thiếu
chút nữa hại chết y có cảm tình. Nàng cũng muốn đi xem một chút, đến tột cùng
Tam công chúa kia là bộ dáng gì?
"Ta
——"
Dưới
cặp mắt trong suốt của Lãnh Loan Loan, Lãnh Huyền Minh cư nhiên phản bác không
được, tuấn mi không tự chủ nhăn lại. Y không phải thích Oánh nhi sao? Nhưng vì
sao trong đầu lại không ngừng xẹt qua dung nhan Tam công chúa?
Lãnh Loan Loan cùng bọn người Xà Vương nhìn
nhau, trong tròng mắt hai bên đều đã ngộ ra. Chỉ sợ Lãnh Huyền Minh thật sự
thích Tam công chúa kia rồi, chuyện này phiền toái rồi, cư nhiên thích người đả
thương y.
"Ta
không phải đã không có việc gì rồi sao? Không cần lại để cho Xà giới cùng Hổ
giới khơi mào sự tình, thương tổn đến bách tính hai giới . . . . . ."
Sau
một lúc lâu, Lãnh Huyền Minh lại tiếp tục nói. Đây cũng là ý niệm y thuyết phục
chính mình, đúng vậy, y sợ một khi hai giới phát sinh chiến sự, chịu khổ sẽ là bách
tính hai giới.
Lãnh
Loan Loan lắc lắc đầu, vịt chết còn mạnh miệng, y cứ chống đỡ đi.
"Được,
chúng ta không đi tìm Tam công chúa Hổ giới kia báo thù." Nhưng nàng cũng
nhất định phải đi nhìn xem Tam công chúa kia đến tột cùng là nữ nhân như thế
nào lại làm huynh trưởng luôn mắt cao
hơn đầu để ở trong lòng?
Nghe
thấy câu nói của Lãnh Loan Loan, Lãnh Huyền Minh không tự chủ thở dài nhẹ nhõm
một hơi.
Xà
Vương, Xà Hậu cùng Lãnh Loan Loan nhìn nhau, sau đó Xà Hậu cười nhẹ nói với Lãnh
Huyền Minh:
"Minh
nhi, con vừa mới tỉnh không được quá mệt nhọc. Tiếp tục nghỉ ngơi một chút đi,
chúng ta đi trước, lát nữa ngọ thiện bảo cung nữ đưa tới cho con nha."
"Dạ
được, cung tiễn phụ hoàng, mẫu hậu."
Lãnh
Huyền Minh hướng tới bọn họ khẽ gật đầu, thật sự cảm thấy còn có chút mệt mỏi,
đợi sau khi thân ảnh bọn họ biến mất, lại lần nữa nằm xuống giường, nhập mộng.
.
. . . . .
Bọn
người Xà Vương một đường thong thả đi tới đình viện cây cối sum suê, hoa theo
gió phất phới, y sam của mọi người tung bay, lại đều là tuấn nam mỹ nữ, quả
thật đã trở thành một bức tranh đẹp mắt.
"Cửu
nhi, con nói hoàng huynh con có phải đã thích Tam công chúa đả thương nó kia
rồi không?"
Xà
Vương nghĩ tới vẻ mặt mới vừa rồi của nhi tử, càng nghĩ càng cảm thấy phức tạp.
Nó không phải thích tiểu công chúa Hổ quốc sao? Cho nên mới phải đuổi theo
người ta, hiện tại tại sao lại thích Tam công chúa rồi? Vả lại Tam công chúa kia
còn thiếu điều hại chết nó.
"Ta
thấy chính là vậy." Xà Vương nói tiếp, trong cặp mắt phỉ thúy xẹt qua một
đạo hào quang. Nguyên là muốn vì nhi tử báo thù, lại không nghĩ rằng nó cư
nhiên thích người ta. Hiện tại chỉ có thể từ bỏ, bởi vì có lẽ tương lai Tam
công chúa kia còn có thể trở thành con dâu của bọn họ. . . . . .
"Tình
yêu vốn là không thể nói rõ, có lẽ đây chính là duyên phận của bọn họ. Chỉ là đặc
biệt một chút thôi." Lãnh Loan Loan thản nhiên nói, bây giờ còn chưa rõ lắm.
Dạ
Thần khẽ gật đầu, đồng ý với câu nói của Lãnh Loan Loan.
"Lời
Cửu nhi lời nói rất đúng, có lẽ đây chính là duyên phận của huynh trưởng."
Tựa như thích khách yêu phải người muốn hành thích mình.
"Nhưng
Tam công chúa này mai sau có thể lại đả thương Minh nhi nữa không? Nàng ta đến
tột cùng là cô nương như thế nào?"
Xà
Hậu lo lắng rất nhiều, xem bộ dáng hiện tại này của nhi tử, nếu mai sau
hãm càng sâu, chỉ sợ thật sự sẽ mặc cho
người ta muốn đánh cũng không đánh trả.
"Nói
cũng phải." Lãnh Loan Loan gật gật đầu, sau đó dừng cước bộ, nhìn Xà
Vương, Xà Hậu.
"Phụ
hoàng, mẫu hậu, để con đi xem một chút Tam công chúa Hổ giới kia đi, cũng thay
hoàng huynh kiểm định chút, xem nàng ta là thật có thể xứng đôi với hoàng huynh
hay không?" Tuy rằng tình yêu không liên quan đến tuổi tác, không liên quan
đến thân phận địa vị, nhưng nếu nói Tam công chúa kia tính cách quá dã man,
nàng nhất định là phải chen vào giữa bọn họ. Muốn làm chị dâu của nàng, trước phải
qua cửa ải này của nàng mới được.
"Xem
một chút đương nhiên là tốt. Nhưng con đang mang thai, hay là ở trong cung tĩnh
dưỡng tốt đi." Ánh mắt Xà Vương, Xà Hậu rơi xuống trên phần bụng bằng
phẳng của Lãnh Loan Loan, nếu động thai khí đây chính là vấn đề lớn.
"Yên
tâm." Lãnh Loan Loan khoát tay áo, "Con sẽ cẩn thận. Hơn nữa Thần
cũng sẽ bảo hộ con." Mắt đen nhìn về phía Dạ Thần, nhu tình vạn phần.
Dạ
Thần biết việc nàng quyết định thì sẽ không bởi vì bất luận kẻ nào mà thay đổi,
nếu nàng muốn đi Hổ giới, hắn tự nhiên là theo bồi, bảo hộ nàng chu toàn.
"Phụ
hoàng, mẫu hậu yên tâm, con nhất định sẽ bảo vệ tốt Cửu nhi cùng hài tử."
"Vậy
——"
Xà
Vương cùng xà Hậu nhìn nhau, sau đó khẽ gật đầu.
"Được
rồi, nhưng ngàn vạn lần phải cẩn thận."
"Vâng."
Dạ Thần đỡ lấy Lãnh Loan Loan, nhất tề hướng tới bọn họ gật đầu cam đoan.
"Vậy
các con khi nào thì đi?" Xà Vương hỏi.
"Ngày
mai đi."
"Được."
Xà Vương gật gật đầu, "Các con sẽ mang theo bọn người Trữ công tử
sao?"
Lãnh
Loan Loan cùng Dạ Thần nhìn nhau, khẽ gật đầu.
"Phải."
Mang theo bọn người Thủy Dao, thêm một người thêm một phần sức mạnh.
"Vậy
trước khi các con đi, ta sẽ đem Tị Tức đan cho hai con. Hổ giới không thể so
với Xà giới, nơi đó có một số ăn thịt người, Thần cùng Trữ công tử là nhân
loại, cho nên cần đem khí tức người che dấu."
"Dạ."
Đương nhiên phải che dấu khí tức, bằng không nếu như bị mãnh hổ nuốt, vậy thì phiền
toái rồi.
"Đúng
rồi, trước khi đi Hổ giới, Cửu nhi con đi gặp Thần Quan đại nhân chút đi, có lẽ
ông ấy sẽ có thứ gì đó cho con. . . . . ."
Xà
Hậu cũng nói, hiện tại Cửu nhi là thởi gian đặc biệt, thân thể không thể xảy ra
một chút sai lầm.
"Được,
con đi."
Lãnh
Loan Loan gật gật đầu, tuy rằng nàng cũng không thích cái lão già kia nhưng
nghe nói chỗ của ông ta có không ít bảo bối, có thể lấy vài món đưa cho Thần cũng
không tồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét