Cửu
công chúa đột nhiên đến, cũng đột nhiên rời đi.
Người
của Hổ giới đều không biết rõ đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Chỉ biết Cửu
công chúa Xà giới lưu lại câu nói, nói nhìn trúng chính là Tam công chúa Minh
Ngọc Dao sau đó liền vội vàng rời đi.
Minh
Ngọc Dao đồng dạng kinh ngạc, nhưng mơ hồ cũng mang theo chờ mong.
Mà
Minh Tử Hiên thì bất quản nhiều như vậy, nếu đã xác định Ngọc Dao cùng Xà thái
tử liên hôn rồi, y cũng liền yên lòng bắt đầu bận bịu phát động công việc trù
bị đồ cưới.
.
. . . . .
Ánh
nắng tươi sáng, bướm lượn chim hót.
Xe
ngựa xa hoa rời khỏi Hổ giới, về tới Xà giới.
"Cửu
nhi, Thần, các con đã trở về."
Xà
Vương, Xà Hậu vốn vừa đi Đông cung vấn an nhi tử, không ngờ mới vừa quay về đến
ngoài điện liền gặp được đám người nữ nhi, con rể nhanh như vậy từ Hổ giới đã
trở về, có chút tò mò.
"Cửu
nhi, sự tình thế nào? Hai vị công chúa kia là người như thế nào?" Xà Hậu
tự nhiên đối con dâu tương lai tò mò đến là cấp bách.
"Mẫu
hậu, người cho chúng con nghỉ ngơi trước một lát đi. Cửu nhi biết người quan
tâm nàng dâu của hoàng huynh, yên tâm, để con từ từ nói cho người biết." Lãnh
Loan Loan nhìn bộ dáng cấp thiết của Xà Hậu có chút buồn cười.
"Được,
được, xem ta thật là. Các con một đường cực khổ, trước nghỉ ngơi một chút
đi." Xà Hậu ngượng ngùng nói.
"Ngữ
nhi nàng sốt ruột con dâu tương lai như vậy, cẩn thận Cửu nhi bảo bối của chúng
ta ghen đó." Xà Vương cũng nhịn không được trêu ghẹo Xà Hậu, mặc kệ con
dâu tương lai như thế nào, dù sao trong lòng y bảo bối yêu nhất chỉ có Cửu nhi,
còn có kim ngoại tôn ( nữ ) trong bụng Cửu nhi.
"Đúng
vậy a, mẫu hậu, Cửu nhi ăn dấm chua nha, người cũng không thương con nữa rồi."
Lãnh Loan Loan cũng làm bộ giả vờ như một bộ dạng ăn giấm chua, chọc cho đoàn người ha ha cười lớn.
Ánh
mắt Dạ Thần ôn nhu dừng ở trên người nàng, Cửu nhi chỉ có ở bên cạnh người thân
mới có thể lộ ra một mặt hoạt bát như vậy, bất quá tin tưởng sau này nàng sẽ
thường xuyên cười vui vẻ như vậy, bởi vì trong bụng nàng đã có cục cưng, nàng
cũng sẽ trở thành một vị mẫu thân. Hắn tin tưởng nàng sẽ là mẫu thân rất tốt,
mà hắn cũng chính là phụ thân rất tốt. . . . . .
Đoàn
người vào đại điện, sau khi nghỉ ngơi qua loa, Lãnh Loan Loan mở miệng đem chuyện
nhìn thấy nghe được ở Hổ giới thuật lại cho Xà Vương, Xà Hậu.
"Phụ
hoàng, mẫu hậu, ca ca theo đuổi tiểu công chúa là thiếu nữ hồn nhiên hoạt bát,
nhưng nàng ấy hình như trong lòng đã có đối tượng rồi, hơn nữa con nghĩ ca ca
kỳ thật cũng không phải là thật sự yêu nàng ấy, mà là đối với nàng có loại tình
cảm huynh muội." Nụ cười hồn nhiên của Minh Ngọc Oánh kia hẳn là cùng Cửu
nhi chân chính rất giống nhau đi, cho nên Lãnh Huyền Minh sủng ái muội muội mới
có thể thích nàng ta như vậy, nhưng như thế vẻn vẹn cũng chỉ là một loại tình
cảm huynh muội.
"Như
vậy vị Tam công chúa kia thì sao?"
Xà
Vương cùng Xà Hậu đưa mắt nhìn nhau sau đó hỏi, kỳ thật bọn họ đối với Tam công
chúa thiếu chút nữa hại chết nhi tử trong lòng là có khúc mắc. Thế nhưng từ sau
khi nhi tử tỉnh lại, xem ra y tựa hồ đối với Tam công chúa kia có cảm giác khác
thường. Rồi sau đó hai ngày này, bọn họ lại tiếp tục trưng cầu ý kiến của y,
cũng đã chứng thực điểm ấy. Nếu nhi tử thích, bọn họ còn có gì có thể nói đây.
"Tam
công chúa thật ra là nữ tử chân thật, hơn nữa tình cảm của nàng đối với hoàng
huynh là thật sự. Hơn nữa hoàng huynh đối với nàng ấy cũng có cảm tình, vì thế con
làm chủ lưu lại câu nói nàng cùng hoàng huynh liên hôn rồi." Lãnh Loan
Loan khẽ gật đầu, đối với Tam công chúa kia thật ra hơi có vài phần hiếu kỳ.
Dám yêu dám hận, cũng không dối trá làm ra vẻ.
"Tốt
lắm, đợi Minh nhi thân thể khỏi hẳn, liền bắt tay vào chuẩn bị hôn sự." Xà
Vương gật đầu nói.
"Được."
Xà Hậu cũng cười nhẹ vuốt cằm, ánh mắt đảo qua bụng Lãnh Loan Loan. "Gần đây
Xà giới chúng ta quả thật nghênh đón vài hỉ sự rồi."
Trong
lúc nhất thời, không khí quả thật náo nhiệt.
"Phanh
——"
Đột
nhiên mọi người chính nói chuyện đến vui vẻ thì ngoài viện lại truyền đến một
trận nổ lớn.
Mấy
người hai mặt nhìn nhau, sau đó đều nhanh chóng bước ra ngoài.
"Tiểu
Hoàng ——"
Khi
mọi người bước ra bên ngoài thì đã thấy một con Cự Mãng siêu đại từ trong bụi
hoa xông ra. Trong phút chốc, cánh hoa tung bay, cát bụi bốc lên. Cự Mãng này không
phải là tọa giá chuyên chúc của Lãnh Loan Loan sao?
"Sao
ngươi lại tới đây?"
Lãnh
Loan Loan một bên hỏi, một bên hướng Tiểu Hoàng đi tới. Không phải đem nó ở lại
bên cạnh Khê Nương hỗ trợ sao? Chuyện gì xảy ra sao?
"Xuy
xuy xuy ——"
Tiểu
Hoàng sau khi nhìn thấy Lãnh Loan Loan, trong đồng tử xanh biếc xẹt qua tia
sáng, càng không ngừng thè ra thụt vào cái lưỡi, biểu tình rất ư lo lắng.
"Cái
gì?" Lãnh Loan Loan sau khi nghe được lời nói của Tiểu Hoàng, lên tiếng
kinh hô. Sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống.
"Cửu
nhi, đã xảy ra chuyện gì?"
Dạ
Thần cùng những người khác hai mặt nhìn nhau, sau đó có chút lo lắng tiến lên
trước, đỡ lấy nàng. Hiện tại nàng là phụ nữ có thai, cũng không thể lại tùy
tiện nổi giận như vậy, tổn thương đến thân thể thì thế nào?
"Tiểu
Hoàng nói Khê Nương thám thính được tin tức, trong triều có người cùng địch
quốc cấu kết, muốn thừa dịp chàng không ở đó soán vị. Mà người Hỏa Ảnh lâu cũng
chạy đến quấy rối, quấy đến giang hồ một mảnh gió tanh mưa máu, dân chúng kinh hoảng
không thể an bình. . . . . ."
Nha
nha, những tên kia thật sự cho rằng lão hổ không ở trên núi liền muốn làm đại
vương sao? Nàng tuyệt không tha thứ cho lũ tiểu tử tìm phiền toái cho Thần, trở
về thu thập bọn chúng thôi.
"Cái
gì?" Dạ Thần cũng lấy làm kinh hãi, chân mày tuấn mỹ gắt gao nhíu lại.
"Chẳng
lẽ phụ hoàng không nhận thấy trong triều đình xảy ra vấn đề sao?"
"Bây
giờ không phải là lúc nói điều này." Lãnh Loan Loan rất suất khí phất phất
tay, "Chúng ta lập tức trở về, tránh cho những kẻ tôm tép nhãi nhép kia tiếp
tục tác quái."
"Cửu
nhi, con lại muốn đi à?" Xà Vương nghe thấy nữ nhi vừa muốn rời đi, trong
lòng có chút luyến tiếc. Y còn tưởng rằng có thể lưu lại đến khi nữ nhi sinh hạ
Tiểu Kim Tôn chứ.
"Phụ
hoàng, mẫu hậu, hiện tại Nguyệt Diễm đã xảy ra nhiều chuyện như vậy. Con cùng
Thần chạy về xử lý, yên tâm, lúc hoàng huynh đại hôn, con nhất định sẽ trở về."
Lãnh Loan Loan tất nhiên biết tâm tình của Xà Vương.
"Vậy
được rồi." Xà Vương khẽ gật đầu, bọn họ cũng hiểu được chuyện có thong thả
có cấp bách, chỉ là liên tục dặn dò. "Các con trên đường đi phải cẩn thận,
trăm ngàn lần không nên tùy tiện dùng pháp lực, để tránh tổn thương hài tử."
"Phụ
hoàng, mẫu hậu yên tâm, con sẽ chiếu cố tốt Cửu nhi cùng hài tử trong bụng nàng."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét