Chương
49: Theo gót
“A, xấu
hổ, xấu hổ.” Hôn mê đến bây giờ tiểu thỏ yêu Oa Oa vừa tỉnh lại, liền thấy được
hình ảnh không hợp với thiếu nhi, nhất thời sắc mặt đỏ bừng, một cặp tiểu móng
vuốt vội vàng che lại trước mắt, nhấc đầu chôn trong lòng Bạch Y. Bạch Y thấy vậy
nhất thời khóe miệng hơi hơi phác thảo một nụ cười nhẹ.
“Khụ,
khụ.” Không để ý tới Oa Oa kinh hô, hai kẻ thị lễ pháp cùng gia hỏa vô vật tiếp
tục triền miên, thẳng đến Tử Vũ sắp không thể hô hấp mới đẩy Liệt Hỏa ra, ho
khan ra tiếng.
“Đi
thôi, ta đưa ngươi ra ngoài.” Nửa ngày sau Tử Vũ cười nhìn Liệt Hỏa đỏ mặt, vươn
tay kéo Liệt Hỏa liền hướng vào trong Nịch Thủy. Liệt Hỏa gắt gao nắm lấy tay Tử
Vũ, không nói lời nào đuổi theo, mười ngón tay giao nhau kia, đã tự nói ra rất
nhiều cảm xúc.
Hạ
quyết tâm vẫy biệt Tử Vũ, Liệt Hỏa hít vào một hơi thật sâu, từ trong tiểu các
lâu bước ra.
Một
trong Yêu giới hộ quốc tứ tướng chưa biết sống chết, Thanh Tương phủ một phen hỏa
hoạn bị thiêu sạch sẽ, trong Đế đô học viện cư nhiên có kẻ tới công khai cướp
người, tất cả những chuyện này đều làm cho Yêu Đô vọng thành không khí u ám, đề
phòng sâm nghiêm, trong Đế đô học viện cũng không còn bầu không khí như trước
kia. Bị kẻ khác khi dễ trên đầu như thế, đây là cực kỳ bôi nhọ mặt mũi Yêu giới.
“Liệt
Hỏa, ngươi tại sao lại ở chỗ này? Nhanh lên, đi theo ta.” Liệt Hỏa mới vừa đi
ra khỏi tiểu các lâu không xa, Hách Liên đột nhiên từ xa chạy tới, cầm tay Liệt
Hỏa, ngay lập tức rời đi.
“Có
chuyện gì? Ta có chuyện muốn làm.” Liệt Hỏa nhíu mày, năm ngón tay khẽ bóp lại khiến
cho sức mạnh Hách Liên không đủ, kéo không động được hắn, dừng lại cước bộ.
Mặt
mày Hách Liên hiện lên một tia hờn giận, thấy Liệt Hỏa sắc mặt bình tĩnh, nhíu
nhíu mày sau đó kéo Liệt Hỏa tới nơi che khuất đứng lại, lo lắng nói: “Ngươi có
chuyện gì cũng phải đi theo ta, ngươi hiện tại đã không phải là thân phận lúc đầu,
hay là trước tới trước nhà ta ngụ một thời gian rồi tính tiếp, ngươi......”
“Nói
thẳng.” Liệt Hỏa không kiên nhẫn quanh co lòng vòng, trực tiếp cắt ngang lời
nói của Hách Liên, Hách Liên nghe vậy thì có một tia do dự trong nháy mắt.
“Thanh
Tương phủ bị hủy diệt, Yêu giới đã mất một tướng Thanh Khuyển, ngươi vào lúc
này cũng không còn là con của hộ quốc tứ tướng cao cao tại thượng. Hơn nữa lần
này những kẻ đó ngang nhiên như thế ở Đế đô tác loạn không nói, còn thuận lợi
thoát thân, mặt mũi Yêu giới đã bị đánh mất sạch sẽ, ngươi tuy là người bị hại,
nhưng nguyên do cũng là Thanh Tương đại nhân. Thanh Tương đại nhân không biết
tung tích, ngươi liền là kẻ chịu đựng thiên nộ, nói như thế, ngươi có thể hiểu
được tình cảnh hiện tại của ngươi rồi chứ?” Phi Hổ xanh mét mặt bước nhanh tới,
lời nói quả thực trực tiếp.
Liệt
Hỏa vừa nghe cười nhạo một tiếng, hừ lạnh nói: “Tình hình như thế này ta đã sớm
nghĩ tới, hiện tại người tìm ta gây phiền toái không ít đi.”
Phi Hổ
cùng Hách Liên đồng thời
không lên tiếng, Liệt Hỏa thiên phú cao, người tìm hắn sinh sự đọ sức không ít,
kẻ tranh giành tình nhân vì hắn đánh nhau cũng không thiếu, chịu thiệt thì cũng
chưa chịu thiệt, trước kia có địa vị Liệt Thanh bảo vệ, hiện tại tang gia chi
khuyển, kẻ muốn có thể thiếu đi nơi nào. Đây cũng là hai người bọn họ luân
phiên ở trong học viện tuần tra, muốn trước tiên tìm được Liệt Hỏa, đưa đến địa
phương an toàn như dự tính ban đầu.
“Chao
ôi, xem này, ai ở trong đó thế? Không phải là tiểu nhi Liệt gia đây sao?” Hách
Liên, Phi Hổ còn chưa nói xong, đột nhiên xa xa một âm thanh sắc nhọn truyền đến,
trong lời nói tràn ngập chế giễu.
Liệt
Hỏa nhất thời quay đầu nhìn lại, là một nữ tử rất quyến rũ, tên là gì quên rồi,
là nữ nhân trước đây muốn làm thê tử của hắn. Ánh mắt vốn mơ màng đưa tình ôn
nhu vô song, hiện tại tràn ngập khinh bỉ cùng châm chọc, diện mạo quyến rũ kia,
lúc này xem ra tràn đầy chanh chua, cực kì xấu xí.
“Ha
ha, đúng vậy......”
“Liệt
Hỏa a, muốn các tỷ tỷ thương ngươi không......”
“Thật
đáng thương mà, tang gia chi khuyển rồi.” Nữ tử như khổng tước cay nghiệt kiêu
ngạo khinh bỉ Liệt Hỏa, lời trong miệng kia phun ra, tự tự như đao.
“Ha
ha ha ha......” Lời này rơi xuống nhất thời vang lên một tràng tiếng phụ họa,
thực lực quyết định hết thảy, nhân tình ấm lạnh, bởi đó có thể biết.
“Hỗn
trướng.” Hách Liên biến sắc, tức giận toàn thân bắn ra, Phi Hổ thì càng rõ
ràng, dưới chân vừa động liền muốn tiến lên đánh người.
Không
ngờ bọn họ nhanh, động tác của Liệt Hỏa còn nhanh hơn, cầm trụ hai người trầm
giọng quát: “Chuyện của ta, tự ta giải quyết.” Lúc này có thể đứng bên cạnh
mình đã muốn không dễ dàng, cũng không thể kéo bọn họ xuống nước được, dù sao đằng
sau lại là hai đại gia tộc.
Hách
Liên cùng Phi Hổ hơi hơi ngẩn người, chỉ thấy Liệt Hỏa chậm rãi đi tới, nữ tử
cay nghiệt cười một tiếng sắc nhọn, nhìn Liệt Hỏa nói: “Như thế nào, muốn đánh
nhau? Ta xem ngươi......” Tiếng còn chưa thốt ra, đột nhiên hai má đau xót, đầu
bị đánh lệch đi trong nháy mắt, trên hai gò má trắng nõn là năm đạo hồng ấn.
Chát,
ngay sau đó lại là một tiếng, Liệt Hỏa chậm rãi đi tới, vung tay vào khoảng
không, sức mạnh cường hãn, khiến cho những kẻ cười nhạo xung quanh hắn nháy mắt
im bặt.
“Liệt
Hỏa ta như thế nào, không tới phiên ngươi nói, muốn cười nhạo ta, các ngươi còn
chưa có tư cách này, Thanh Tương phủ suy tàn thì sao? Liệt Hỏa ta dựa vào chính
là thực lực của ta, có ta đứng ở đây một ngày, các ngươi vĩnh viễn cũng chỉ có
thể đối với ta cúi đầu cúng bái.”
Tiến
tới gần trước người nữ tử cay nghiệt, Liệt Hỏa một phen bóp chặt cổ nữ tử, mạnh
mẽ nhấc lên, hai mắt nữ tử hoảng sợ biến đổi. Liệt Hỏa muốn giết nàng, chỉ một
chút nữa mà thôi.
Liệt
Hỏa gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử cay nghiệt, hỏa diễm phẫn nộ nở rộ trong song
mâu, Liệt Hỏa gằn từng chữ một: “Hôm nay ta không giết ngươi, ta muốn các ngươi
nhìn cho kỹ, sau này, Liệt Hỏa ta nhất định đứng trên đỉnh Yêu giới, lúc đó, ta
muốn các ngươi hoàn lại gấp trăm lần vũ nhục đối với ta hôm nay.” Dứt lời tay
hung hăng vung lên, Yêu Kiếm nhập thể xuất ra, một kiếm san bằng bức tường sừng
sững sức mạnh trăm năm của Đế đô học viện, đồng thời ném nữ tử cay nghiệt ra xa,
xoay người bước nhanh về hướng đại môn học viện. Hỏa diễm thiêu đốt toàn thân
kia, khiến cho mọi người rung động ngay tại chỗ, không thể dịch bước, lúc đến
thì cao cao tại thượng, lúc đi thì càng thêm xem thường hết thảy.
Ngoài
thành Vọng thành, một người một ngựa, Liệt Hỏa khước từ Hách Liên cùng Phi Hổ
đi theo, lần đi này, không thành công thì thành nhân, hà tất liên lụy nhiều người
vô tội, huống hồ Mộc giới vốn là cấm địa, Bạch Y tuy rằng nói phương pháp có thể
vào, nhưng hắn trước mắt tuyệt đối không làm được, có thêm hai người cũng vậy
thôi.
Yêu
mã tấn tốc, nắng gắt lên cao, Yêu Đô phía sau, dần dần đi xa, Yêu giới Thanh
Tương đã thành quá khứ.
Mười
dặm trường đình, như trước một người một ngựa, áo tím tóc đen, chắn đường mà đứng,
tươi cười thản nhiên.
“Ngươi
tại sao lại ở chỗ này? Ai cho ngươi đi ra?” Liệt Hỏa vừa thấy người, sắc mặt nhất
thời toàn hắc, một cỗ nộ khí xung thiên mà lên, cấp tốc dừng lại yêu mã, phi
thân bổ nhào vào người phía trước.
“Động
tác thực chậm, để ta đợi lâu, à, ta nhớ rõ ta không đáp ứng muốn lưu lại nha?
Chẳng lẽ ngươi tuổi còn trẻ mà vẫn nghe lầm?” Tử Vũ vẻ mặt tươi cười như nắng, nháy
mắt cười tủm tỉm nhìn Liệt Hỏa.
“Trở
về cho ta.” Liệt Hỏa quyền đầu nắm chặt.
Tử Vũ
cười nắm lấy nắm tay Liệt Hỏa nói: “Ta đáp ứng ba ba phải bảo vệ ngươi, nếu
ngươi thời điểm nữ thân bị người ta khinh bạc, ta đây không phải thiệt thòi lớn
sao, cho nên ta quyết định nhất định phải đi theo, chỉ để ta khi dễ, không cho
phép người khác khi dễ.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét