Chương
45: Đối mặt kẻ địch
Tử Vũ
chật vật liều mạng chạy trốn. Liệt Hỏa bên kia còn chưa định ra thắng thua, Liệt
Hỏa cùng Hách Liên ở giữa không trung giao chiến, đột nhiên một tia sáng màu
xanh đồng thời bắn ra bốn phía, bốn người lấy bốn phương hướng, tấn mãnh vô song
hướng Liệt Hỏa đánh tới, cứ gọi là dày đặc sát khí.
Liệt
Hỏa nháy mắt cảm thấy không ổn, chiêu thức trong tay còn chưa xuất ra, liền trở
tay hướng kẻ đánh lén ở phía sau đánh tới, mà trong tay Hách Liên ánh đao chợt
lóe, biến chiêu liền giúp Liệt Hỏa ngăn trở. Cùng thời khắc đó Yêu giới hộ quốc
tam tướng cùng hiệu trưởng Đế đô học viện vẫn luôn quan sát hai người ở giữa
sân, biến sắc giận dữ hét lên, như tia chớp xông tới, nghênh đón bốn kẻ đánh
lén, Liệt Hỏa cùng Hách Liên thế này mới thoát hiểm mà ra.
Mọi
người ở Đế đô học viện sau khi cả kinh, cũng không biến sắc, ngược lại có chút
hưng phấn nhìn bốn người giao chiến ở giữa không trung. Hộ quốc tứ tướng ra
tay, đây chính là cơ hội quan sát hiếm có, huống chi hiện tại nhân thủ Đế đô học
viện đều tề tựu đầy đủ, đến một tên bắt một tên, đến hai tên bắt một đôi, cho
nên tinh thần quần chúng chẳng những không sợ hãi, ngược lại càng thêm không khỏi
hưng phấn.
Liệt
Hỏa cùng Hách Liên mới vừa hạ xuống đất, Phi Hổ liền vọt tới, sắc mặt tương đối
khó coi nói: “Sao lại thế này? Các ngươi có bị thương không?”
Liệt
Hỏa nhíu mày trừng mắt nhìn mấy người giao thủ giữa không trung, lắc đầu không lên
tiếng, Hách Liên thì một chút mồ hôi trên trán, ánh mắt khiếp sợ nói: “Liệt Hỏa,
ngươi chọc tới kẻ nào? Sức mạnh thật cường.” Phi Hổ ở bên ngoài không cảm giác
được, y cùng Liệt Hỏa liên thủ một kích, lại cảm giác được sức mạnh kinh hãi kia,
nếu không phải hộ quốc tam tướng cùng hiệu trưởng ra tay, bọn họ chết như thế
nào cũng không biết.
Liệt
Hỏa sắc mặt khó coi lắc đầu, hắn chọc qua người nào trong lòng hắn rõ ràng, cấp
bậc này, hắn khẳng định chưa từng cùng giao đấu.
“Liệt
Hỏa, ba ngươi không ở đây?” Hách Liên sau khi hơi hơi lấy lại bình tĩnh, mới
phát hiện giữa sân không có thân ảnh Liệt Thanh.
Liệt
Hỏa nhìn lướt qua sắc mặt xanh mét, đột nhiên phát hiện cái gì đó lướt qua bên
người, lông mày nhíu lại hướng Phi Hổ quát: “Tử Vũ đâu?”
Phi Hổ
nghe trong giọng nói Liệt Hỏa mang chút lo lắng, vội vàng nói: “Nàng nói nàng
đi về trước, muốn ngươi vừa kết thúc, nhanh chút quay về Thanh Tương phủ tìm
nàng.”
“Nàng
trở về làm gì?......” Lời Liệt Hỏa còn chưa nói xong, Hách Liên đột nhiên chỉ về
phương hướng Thanh Tương phủ, sắc mặt đại biến nói: “Liệt Hỏa, mau nhìn.” Khói
mù dày đặc bốc lên, hỏa diễm ngút trời, so với tịch dương còn muốn nóng hơn.
Liệt
Hỏa liếc mắt một cái nhìn thấy, sắc mặt nháy mắt đại biến, vung tay như điên phóng
ra phía ngoài, Hách Liên cùng Phi Hổ liếc nhau, không chút suy nghĩ cùng đi
theo. Chuyện nơi này tự có hiệu trưởng cùng hộ quốc tam tướng chủ trì, trong
khi Liệt Hỏa tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề.
Mà
lúc này vừa thấy đối tượng bị vây công là Liệt Hỏa, lão sư Tịch Mục của Liệt Hỏa
chẳng quan tâm thứ khác, liền hướng Liệt Hỏa bên này vọt tới. Đã có bốn người mạnh
như vậy, ai biết còn có nhân viên hậu bị khác hay không, lúc này thấy Liệt Hỏa
điên cuồng xông ra ngoài, cũng thấy phương hướng Thanh Tương phủ bốc cháy, vội
vàng kêu cũng không kịp kêu đuổi theo, đồng thời liên tục gọi mười hai tộc trưởng
tiến đến hỗ trợ, nếu dám đốt cháy Thanh Tương phủ, người tới tuyệt đối không phải
tiểu nhân vật.
Yêu lực
nổi lên hỏa diễm thiêu đốt cả một góc trời, bị sức mạnh cường hãn phong tỏa đại
môn Thanh Tương phủ, không thể tiến vào không thể đi ra. Liệt Hỏa như xẹt điện xông
tới, điên cuồng không chút nghĩ ngợi liền hướng vào bên trong, đi theo hắn Hách
Liên cùng Phi Hổ sắc mặt trắng bệch gắt gao túm lấy Liệt Hỏa, không cho hắn vọt
vào. Ngay cả lời nói cũng không lọt vào được, sức mạnh cấm chế trên cánh cửa
kia, bọn họ căn bản không giải được.
“Tử
Vũ ở bên trong, các ngươi buông ra cho ta, buông ra......” Liệt Hỏa trong mắt đỏ
rực, làm nổi bật lên hỏa diễm đỏ sậm, lửa giận cùng đau lòng trong hai tròng mắt
cơ hồ muốn mãnh liệt nổ tung, yêu lực cường hãn điên cuồng bắn ra tứ phía, liều
mạng muốn giãy khỏi Hách Liên cùng Phi Hổ hướng vào trong Thanh Tương phủ.
“Ngươi
không vào được......”
“Không
cho phép đi.” Hách Liên cùng Phi Hổ đồng thời mở miệng nói, yêu lực toàn bộ
khai hỏa cùng Liệt Hỏa giằng co, gắt gao túm trụ Liệt Hỏa.
Hách
Liên cùng Phi Hổ và Liệt Hỏa là đối thủ, cấp bậc khác biệt vốn ít, nay hai người
đối phó một người, vốn không có vấn đề. Nhưng lúc này Liệt Hỏa cư nhiên mạnh mẽ
cưỡng bức kéo bọn họ đi về phía trước, Hách Liên cùng Phi Hổ trong lòng líu lưỡi,
dưới tay không nhượng chút nào.
“Tử
tiểu tử, Tử Vũ của ngươi không ở bên trong, ngươi phát điên cái gì.” Tịch Mục
đuổi theo, vừa thấy bộ dáng ba người, lại mắt thấy Thanh Tương phủ bị hỏa diễm hừng
hực vây quanh, hòa với Liệt Hỏa gần như điên cuồng, trong mắt vừa là khiếp sợ vừa
là đau lòng.
Liệt
Hỏa vừa nghe quay phắt đầu nhìn chằm chằm Tịch Mục, Hách Liên vội hướng Tịch Mục
nói: “Tịch lão sư nói mau, Tử Vũ ở nơi nào?”
Tịch
Mục thu hồi vẻ bất cần đời ngày thường, hơi hơi nhắm mắt lại, chỉ về hướng Tử
Vũ đuổi theo Liệt Thanh, rất nhanh nói: “Ở hướng kia, hơn hai mươi dặm, hẳn là ở
bên trên kênh đào.” Tử Vũ này yếu thái quá, Liệt Hỏa lại đối với nàng rất để tâm,
Tịch Mục miễn cho vị hôn thê của đồ đệ bảo bối xảy ra vấn đề, lúc vừa gặp mặt
ngay tại trên người Tử Vũ hạ một tia yêu lực, bằng với định vị đại khái phương
hướng, không nghĩ tới hiện tại được dịp dùng tới.
Liệt
Hỏa vừa nghe nhất thời thân hình chợt lóe, liền hướng phương hướng Tịch Mục vừa
chỉ đuổi theo. Hách Liên, Phi Hổ, Tịch Mục theo sau, về phần vấn đề của Liệt
Thanh, bốn người cũng không chú ý lắm, Yêu giới tứ tướng thực lực bày ra đó, ai
dám trêu chọc bọn họ, đó là tự đi chịu chết, bởi vậy mới thực không lo lắng cho
Liệt Thanh.
Lại
nói Tử Vũ ở bên này, Liệt Thanh nghe Lục Yêu cư nhiên phái Mộc giới tứ vương đuổi
theo Liệt Hỏa, đó là động khởi lôi đình phẫn nộ. Ở nơi trúng đại chưởng, trải
qua sức mạnh cường hãn kia của Liệt Thanh cùng Lục Yêu đối chiến, như cuồng
phong quét lá rụng, cây cỏ trong phạm vi mấy dặm đều bị diệt tuyệt.
Tử Vũ
mặc dù chạy nhanh, nhưng lực phá hoại của hai người lại đến nhanh hơn, chân còn
chưa chạy ra khỏi rừng cây, phía sau hai cỗ sức mạnh giao nhau cùng một chỗ,
như mãnh hổ vọt tới. Tử Vũ chỉ cảm thấy thân thể rung mạnh, một ngụm máu tươi
điên cuồng phun ra, thân thể chợt nhẹ, bị đánh bay lên, cây cối liên đới xung
quanh bay lượn ở giữa không trung, mà tiểu thỏ yêu trong lòng Tử Vũ, thì miệng
phun máu tươi trực tiếp ngất đi.
“Tử
Vũ......” Liệt Thanh đang đối chiến khóe mắt nhìn thấy một người bị lực đạo của
bọn họ đánh bay lên, một mắt đảo qua, sau đó không khỏi kinh hãi, dưới tay chậm
một chút, Lục Yêu kia vốn so với Liệt Thanh còn muốn cao một bậc, lúc này nhân
cơ hội bàn tay vung lên, Liệt Thanh bị mạnh mẽ đánh ngã xuống đất, khóe miệng chảy
ra một tia máu tươi.
Hai cỗ
yêu lực bất đồng ở trong cơ thể Tử Vũ kịch liệt tranh đấu, vừa rồi một chút kia,
sức mạnh của hai người cư nhiên cứng rắn đánh vào trong cơ thể Tử Vũ, lúc này, Tử
Vũ cái gì cũng không cảm giác được, chỉ biết là đau, đau đến nàng muốn tự sát,
hô hấp cũng càng ngày càng gấp, chẳng lẽ thực sẽ chết ở nơi này?
“Tử
Vũ? Liệt Thanh, tiểu tình nhân của ngươi......” Giọng nói kéo theo dương dương đắc ý rồi lại âm trầm
vang lên, Tử Vũ giữa lúc hoảng hốt chỉ nhìn thấy người nọ, hình như đang thong
thả xoay người hướng nàng đi tới, mà Liệt Thanh đang gào thét gì đó, nàng đã dần
dần có chút không nghe được, cũng thấy không rõ lắm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét