6 tuổi tiểu xà hậu - Chương 194

Chương 194: U Lãnh cung là chính sao?

Sau đó mâu quang xẹt qua Lãnh Loan Loan, nụ cười tà tứ không đổi trên khóe môi. Nhìn chằm chằm nàng:

"Nàng, ta sẽ không buông tay."

Dứt lời, chỉ thấy y mũi chân điểm nhẹ, thân ảnh lửa đỏ như đại bàng bay vút lên, biến mất ở trên đỉnh núi.

"Chủ tử, cần đuổi theo không?"

Kiếm Ngâm nhìn thân ảnh đã không còn thấy kia, thản nhiên dò hỏi.

"Không cần." Lãnh Loan Loan lắc lắc đầu, vở kịch còn chưa kết thúc. Tin tưởng sau này nàng cùng y sẽ còn tái quyết đấu, trước cứ để y đi đi.

"Phu nhân, bọn chúng thì làm thế nào?"

Trữ Phong Ly hướng về phía Tả Dực cùng Hồ Lê Tinh hỏi dò. Hồ Lê Tinh xinh đẹp thập phần không phục trừng mắt nhìn bọn người Lãnh Loan Loan, tức thời bị chế trụ, vẫn là hung hăng càn quấy như vậy. Hướng tới Lãnh Loan Loan thối khẩu:

"Phi, các ngươi muốn thế nào? Dám đả thương chúng ta, Lâu chủ sẽ dẫn theo Hỏa Ảnh lâu tới san bằng bọn ngươi. . . . . ."

Lãnh Loan Loan liếc xéo ả một cái, thật đúng là một nữ nhân khiến người ta chán ghét.

"Dao, làm ả câm miệng." Có miệng thối cũng đừng có tùy tiện mở miệng.

"Vâng." Thủy Dao đáp.

"Ngươi muốn làm gì?" Hồ Lê Tinh ánh mắt vũ mị nhìn chằm chằm Thủy Dao.

Thủy Dao trừng mắt lạnh liếc ả một cái, váy dài bạch sắc khẽ giương lên, Hồ Lê Tinh liền cảm thấy yết hầu như bị phong trụ, giật giật nhưng lại không thể phát ra âm thanh. Không khỏi khẩn trương mở to hai mắt nhìn.

"Bây giờ an tĩnh rồi." Lãnh Loan Loan hài lòng gật gật đầu, mâu quang đảo qua những người trong võ lâm trúng nhuyễn cân tán kia, hướng tới Trữ Phong Ly nói:

"Tìm ra giải dược nhuyễn cân tán cho bọn họ ăn vào."

Vốn những người võ lâm này cũng không bởi vì Văn Nhân Tiêu  rời đi mà yên tâm, từng tâm từng tâm một ngược lại là đề phòng bọn người Lãnh Loan Loan trước mặt. Đám người này tự xưng là người U Lãnh cung, không biết là địch hay bạn? Nếu bọn chúng cũng như Hỏa Ảnh lâu kia có dã tâm xưng bá võ lâm, mà bọn họ hiện tại lại thân trúng nhuyễn cân tán, chỉ sợ chỉ có thể trở thành đồ ăn trong mâm người ta, tùy ý chém cắt. Mọi người ở đây đang lúc đều lo lắng lại nghe đến Lãnh Loan Loan muốn vì bọn họ mà giải độc nhuyễn cân tán, nhất thời đều ngây ngốc. Hai mặt nhìn nhau, không biết bọn nàng có chủ ý gì?

"Vâng."

Trữ Phong Ly hướng tới nàng cùng Dạ Thần chắp tay, thò tay từ trên người Tả Dực tìm ra giải dược nhuyễn cân tán. Sau đó trước cầm giải dược đến trước mặt minh chủ võ lâm:

"Minh chủ, đây là giải dược nhuyễn cân tán. Xin ngài nhận lấy."

"Công tử đây là?" Minh chủ võ lâm có chút đắn đo, thân phận của những người này thật sự là một câu đố. Nếu bọn họ là địch thì sao? Giải dược này không nhất định là thật?

"Minh chủ sợ đây không phải là giải dược thật sao?"

Trữ Phong Ly liếc xéo minh chủ võ lâm một cái, do dự của ông y thấy căn bản quá buồn cười. Bọn hắn nếu muốn hại bọn họ, cần gì phải làm chuyện thừa, trực tiếp diệt bọn họ không phải là được sao. Dù sao hiện tại những người này đều là mềm nhũn nằm bò ra mặc người nặn tròn bóp méo. . . . . .

"Minh chủ, ta thấy giải dược này là thật. Bọn họ nếu muốn mạng của chúng ta sẽ không cần làm chuyện thừa?"

Chưởng môn phái Võ Đang ngồi trên mặt đất ngẩng đầu nói với minh chủ võ lâm, tuy rằng Lãnh U cung này trước ngày hôm nay mới nghe lần đầu, càng không biết rốt cuộc là chính hay tà? Nhưng ông cũng hiểu rõ chuyện đơn giản này.

"Đúng vậy, Minh chủ, lời của Tiêu chưởng môn rất đúng."

". . . . . ."

Những người khác cũng tán thành, bọn họ đều là miếng thịt trên thớt gỗ, mà người Lãnh U cung chính là dao, bọn họ chỉ có thể mặc cho bọn hắn cắt giết, cho nên bọn họ thà rằng hiện tại đánh cược một lần.

"Được, nếu chư vị đồng đạo đều nói như vậy, như vậy lão phu liền tin bọn họ một lần. Nếu ta ăn giải dược này xảy ra vấn đề, các vị liền nhớ kỹ giúp lão phu nhặt thi thể."

Dứt lời, ông tiếp nhận giải dược trên tay Trữ Phong ném vào miệng.

Chúng nhân võ lâm đều mở to hai mắt nhìn ông, giải dược này là thật không?

Một khắc trôi qua, đã thấy minh chủ võ lâm giật giật, vẻ mặt kinh hỉ kêu lên:

"Ta có thể động." Không nghĩ tới giải dược kia là thật.

"Thật tốt quá." Những người khác cũng cao hứng lên.

"Tiếu, Ngâm, đem giải dược phân cho những người khác." Lãnh Loan Loan hướng tới Long Tiếu cùng Kiếm Ngâm phân phó.

"Dạ, chủ tử."

Hai người đem tất cả giải dược từng viên phân cho những người khác trong võ lâm, bọn họ ăn vào sau một khắc cũng khôi phục công lực.

"Đa tạ phu nhân tặng dược."

Minh chủ võ lâm dẫn mọi người đến trước mặt Lãnh Loan Loan, hướng tới bọn họ ôm quyền tạ ơn.

Lãnh Loan Loan nhẹ gật gật đầu, nhưng trong lòng lại hơi cảm thấy buồn cười. Cấp thuốc thì bọn họ hoài nghi. Hiện tại thử thuốc rồi thì lại đội ơn.

"Chư vị, xem ra chúng ta đều trách lầm chư vị tiểu thư, công tử Lãnh U cung này rồi." Minh chủ võ lâm lại quay đầu hướng tới những người khác trong võ lâm nói, thoạt nhìn người Lãnh U cung này chịu cho bọn họ giải dược, quả thật là bạn không phải địch.

"Đúng vậy, Lãnh U cung là chính nghĩa chi giáo, cùng Hỏa Ảnh lâu hoàn toàn là bất đồng."

". . . . . ."

Những người khác cũng ca ngợi gật đầu, tán thành nói.

"Minh Chủ, đại hội anh hùng hôm nay nếu không có chư vị bằng hữu Lãnh U cung ở đây, chỉ sợ chúng ta hẳn là dữ nhiều lành ít. Lão nạp đề nghị không bằng do Lãnh U cung dẫn dắt chúng ta đi tấn công Hỏa Ảnh lâu." Phương trượng Thiếu Lâm tự Huyền Không đại sư nói, ông nghĩ Lãnh U cung này lợi hại không dưới Hỏa Ảnh lâu, có sự gia nhập của bọn họ ắt thành công.

Minh chủ võ lâm gật gật đầu, ý kiến này rất hay. Mâu quang quét về phía bọn người Lãnh Loan Loan, hé môi hỏi:

"Không biết chư vị có ý nguyện gia nhập diệt trừ Hỏa Ảnh lâu?"

"Các ngươi muốn đối phó Hỏa Ảnh lâu chúng ta, căn bản là ảo tưởng." Tả Dực thản nhiên nói, vẻ mặt tự nhiên, một chút cũng không có bộ dạng sa sút của người bị bắt. Hồ Lê Tinh cũng trừng mắt hung hăng nhìn minh chủ võ lâm.

Lãnh Loan Loan lắc lắc đầu, nàng mới không muốn chảy vào dòng nước đục này đâu.

"Đa tạ Minh Chủ coi trọng Lãnh U cung ta, nhưng chúng ta không có ý muốn nhúng tay vào việc giang hồ. Hôm nay nếu không phải tình thế nghiêm trọng, chúng ta cũng sẽ không xuất thủ. Hiện tại ta đem hai người Hỏa Ảnh lâu này giao cho mọi người trừng trị, chúng ta liền cáo từ trước." Hướng tới Long Tiếu cùng Kiếm Ngâm khẽ gật đầu, hai người hiểu ý đem Tả Dực cùng Hồ Lê Tinh giao cho bọn người minh chủ võ lâm. Sau đó cùng hướng tới người trong võ lâm gật gật đầu, mấy người lại vội vàng rời đi.

Phía sau, minh chủ võ lâm chính là nhìn thân ảnh của mấy người rời đi ngẩn người.

Không có nhận xét nào: