"Là ta ——"
Một
giọng nói non nớt lại lãnh lệ từ ngoài cửa Kim Loan điện truyền đến. Chúng thần quay đầu vừa nhìn, lại là nghẹn
giọng. Thần tình khiếp sợ, nhất định là ảo giác. Nếu không bọn họ làm sao thấy người
trả lời lại là một tiểu nữ oa năm sáu tuổi bộ dáng phấn điêu ngọc mài.
Những sợi tóc đen láy được búi thành hai
búi xinh xắn thõng xuống hai bên tai, giữa vầng trán trơn bóng được điểm xuyết bằng
một chuỗi ngọc màu hồng phấn. Quanh thân là bộ y phục lửa đỏ, cổ tay áo dùng một
sợi tơ màu vàng buộc vòng quanh tạo thành đóa hoa ở mép, bước đi nhanh nhẹn
khiến làn váy lay động, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều toát ra một cỗ cao
quý tự nhiên. . . . .
Cô bé là ai? Chúng thần đều ở trong lòng suy đoán, cho tới
bây giờ chưa thấy qua nữ oa này. Không biết là thiên kim nhà ai?
"Hoàng thượng, vị tiểu tiểu thư này
nói cô bé là người được Thái tử chọn làm Thái Tử Phi?"
Thu Mạc Ngôn có chút không dám tin, đây rõ
ràng chỉ là một oa nhi, nào có thể lập ấu nữ làm Thái Tử Phi ?
Chúng thần cũng không dám tin, ánh mắt lộ
ra hoang mang.
"Đúng vậy." Hoàng đế khẽ gật đầu,
mâu quang nhìn về phía Thái tử ở phía dưới.
Dạ Thần nhếch môi cười, xoay người hướng
tới Lãnh Loan Loan vươn hai tay. Một thân triều phục hoa lệ ôm lấy thân hình
hoàn mỹ to lớn, mái tóc dài như thác nước được trâm ngọc buộc lên, quả thật ngũ
quan như ngọc.
Lãnh Loan Loan dẫn Thủy Dao từng bước một
đi về phía hắn, sau đó ngay trước mắt mọi người, thân thể nho nhỏ như xảo yến
nhảy lên người hắn, mà Dạ Thần tự nhiên thu hồi hai tay ôm chầm lấy nàng.
Chúng thần nhìn đến trợn mắt há hốc mồm,
đây là Thái tử gia từ trước tới giờ luôn lãnh ngạo sao? Hắn khóe môi mặc dù chỉ
khẽ nhếch, nhưng lại hàm chứa sủng nịch đối với vị tiểu cô nương này, chẳng lẽ
ngày thường Thái tử hiếm khi gần nữ sắc, là vì có sở thích biến thái yêu thích
trẻ con sao?
Mọi người tưởng tượng, không khỏi dùng ánh
mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn về phía Dạ Thần.
"Thái tử điện hạ, lập Thái Tử Phi
không phải phải là nữ tử cập kê sao? Vị tiểu cô nương này sợ là không phù hợp
quy củ đi."
Đức Hưng Vương gia nhìn đến một tiểu oa nhi
lại muốn làm Thái Tử Phi cũng nhịn không được bước ra, hắn nguyên bản đối với
nữ nhi nhà hắn rất có lòng tin, ai biết hiện tại mạc danh kỳ diệu xuất hiện một
tiểu oa nhi như vậy, đây không phải rõ ràng là đập bể mặt mũi của hắn sao?
"Đúng vậy a, lập Thái Tử Phi quy định
đầu tiên là phải tới tuổi cập kê, hai là song thân không thể không có, thân thế
càng phải trong sạch."
Thu Mạc Ngôn cũng bước ra, ý tứ rất rõ
ràng, tóm lại tiểu nữ oa này chính là không phù hợp làm Thái Tử Phi.
"Hoàng thượng, quy củ không thể
phá." Chúng thần tán thành, quỳ xuống can ngăn Hoàng đế.
Lãnh
Loan Loan nhìn văn võ bá quan phản đối, nhếch môi lên, tuyệt không để ý.
Hoàng đế quét mắt về phía mọi người, giống
như thật khó xử. Đem đề tài ném cho nhi tử đi, dù sao là nó không nên lập tiểu
oa nhi làm Thái Tử Phi, để nó tự mình xử lý đi.
"Thái tử, con nói như thế nào?"
Dạ Thần nhìn Cửu nhi đang làm ổ ở trong
ngực, trong lòng biết Cửu nhi bộ dáng này đó là không muốn nhúng tay vào. Hắn
thu lại nụ cười sủng nịch bên môi, một đôi mắt thâm thúy tràn đầy băng sương,
lạnh lùng đảo qua mọi người, nói :
"Chuyện nhà của bản Thái tử, liên quan
gì tới các khanh?"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét