Dưới hỉ mạt Lãnh Loan Loan tức giận đến
nghiến răng nghiến lợi, kẻ nào đáng chết cư nhiên dám chê cười nàng. Bàn tay
nhỏ bé giật hỉ mạt xuống, hướng tới đám người rống giận:
"Là ai, ai đang cười?"
Mọi người sửng sốt, ngây ngốc nhìn nàng vén
xuống hỉ mạt. Ôi trời, tiểu oa nhi này đẹp quá. Khuôn mặt phấn điêu ngọc mài trải
qua tỉ mỉ trang điểm càng thêm nổi bật, ngọc bội leng keng, trong ngây thơ lại
lộ ra cao quý cùng tao nhã. Cặp mắt nhạt màu tuy rằng nhiễm nộ hỏa, lại càng
thêm sáng ngời, bọn họ tin chắc sau này tiểu Thái Tử Phi nhất định là đẹp đến
khuynh quốc khuynh thành.
Không ít kẻ ăn chơi trác táng ở trong lòng
tiếc hận, mỹ nhân như thế cư nhiên không phải của họ. Cũng lặng lẽ suy đoán Thái
tử gia này có phải hay không nhìn trúng nữ oa sau khi lớn lên hẳn là tuyệt sắc,
cho nên trước tiên đính ước với nàng?
Kỷ Thanh Ngữ ở trong đám thiên kim khuê các
trang điểm lộng lẫy, mắt đẹp nhìn Lãnh Loan Loan một thân trang phục hoa lệ,
trong đôi mắt quyến rũ xẹt qua đố kỵ cùng phẫn hận, bàn tay mềm mại gắt gao nắm
lại, vị trí này vốn phải là của nàng.
Nhìn thấy người phía dưới đều nhỏ giọng
nghị luận, Hoàng thái hậu vẻ mặt không vui, hướng tới Lãnh Loan Loan khiển
trách.
"Tân nương trước mặt mọi người vén hỉ mạt,
đây còn ra thể thống gì nữa?"
Hoàng hậu cũng nở nụ cười vui sướng khi
người gặp họa, một chút cũng không có bộ dáng mẹ chồng.
Mọi người nghe thấy Thái Hậu nổi giận, đều
thu lại thần tình.
Xà Vương, Xà Hậu cũng không vui, lão thái
bà này trước mặt mọi người khiển trách Cửu nhi, tỏ rõ không thích bảo bối của
bọn họ. Chết tiệt, Cửu nhi bọn họ những
nhân loại này có thể khi dễ sao?
"Có gì không ổn? Chẳng lẽ bị người ta cười
nhạo còn có thể ngoan ngoãn chịu đựng sao?" Xà Vương không khách khí nhìn
thẳng Hoàng thái hậu, lão thái bà đáng chết, dám khiển trách Cửu nhi, coi chừng
bổn vương nửa đêm tặng cho ngươi mấy con rắn đến làm bạn. Cam đoan ngươi sẽ bị ác
mộng đến trời sáng.
"Hừ, nguyên bản Bệ hạ Mộng quốc giáo
dục nữ tử chính là như vậy, khó trách Cửu công chúa tính tình lỗ mãng như
thế." Hoàng thái hậu nhìn mọi người Mộng La quốc không vừa mắt, một đám cuồng vọng vô lễ.
"Chẳng lẽ quý quốc giáo dục rất tốt
sao? Thế cho nên ở trước mặt Hoàng đế dám làm càn cười nhạo Thái Tử Phi?"
Xà Hậu cũng nhịn không được ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Thái Hậu, nàng là ôn nhu,
nhưng không có nghĩa là nàng không biết tức giận. Lão chủ bà nhân loại này tỏ
rõ chán ghét Cửu nhi, nàng tội gì phải khách khí với bà ta.
"Ngươi
——"
Hoàng thái hậu bị nói đến á khẩu không trả
lời được, dù sao mới vừa rồi là người phía dưới làm càn. Vì thế ánh mắt hung
hăng trừng về phía đám người phía dưới, bọn chúng sợ tới mức tim đập dồn dập.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhìn hôn lễ nên
vui mừng lại thành ‘chiến trường’, không biết phải làm sao.
Hoàng đế cũng đau đầu, Thái Hậu tựa hồ đối
với Thái Tử Phi rất bất mãn, cứ luôn nhằm vào nàng.
"Rốt cuộc có muốn tiếp tục hành lễ hay
không?"
Lãnh Loan Loan ngẩng cái đầu đội mũ phượng
châu bảo ngọc thạch lên. Trong lòng vốn là không kiên nhẫn, lão thái bà kia
chính ở chỗ này nói dai như giẻ rách, đôi mắt sáng ngời cơ hồ muốn bốc hỏa. Rất
không khách khí ngẩng đầu, nhìn Hoàng đế. Dù sao Thái hoàng lại dài dòng, cũng
là Hoàng đế định đoạt.
Hoàng đế kinh ngạc, về sau khẽ gật đầu.
Hướng thái giám bên cạnh phất phất tay.
Thái giám cầm phất trần chưa từng thấy qua
nữ oa như vậy, càng không gặp qua hôn lễ hỗn loạn như vậy. Sửng sốt một lát,
mới hoảng sợ hoàn hồn.
"Phu thê giao bái."
"Chậm đã ——" Lãnh Loan Loan quơ
quơ tay nhỏ bé, "Cho qua, tiếp tục phần sau." Phiền muốn chết, rõ
ràng nàng cùng Dạ Thần chiều cao chênh lệch quá lớn, nàng mới không cần để cho
những kẻ đó tiếp tục xem kịch miễn phí.
"A,
này ——"
Thái giám cầm phất trần hoàn toàn là sửng
sốt, quy trình hôn lễ còn có thể tiết kiệm như vậy sao? Vô thố nhìn về phía
Hoàng đế.
Hoàng đế bất đắc dĩ khẽ gật đầu. Ai bảo hắn
gặp phải con dâu đặc biệt như vậy chứ.
"Hoang đường ——" Thái Hậu thấy
thế lại bất mãn nói, "Bái đường có thể tỉnh lược sao?" Rất hoang
đường. Bà chỉ cảm thấy chính mình quả thực rất nhanh sẽ bị cái tiểu oa nhi kia chọc
giận đến hộc máu. Lão thiên gia, thể diện hoàng gia đều mất hết rồi.
"Hoang cái gì Đường?" Lãnh Loan
Loan bĩu môi, không chút yếu thế ngẩng
đầu lên, vẻ mặt ngạo nghễ."Là chúng ta bái đường, hay là ngươi bái đường,
nói dai như giẻ rách, ta thấy ngươi không muốn để chúng ta thuận lợi thành thân
a."
"Ngươi
——"
Thái Hậu tức giận đến nói không ra lời, một
đôi mắt màu hổ phách chính là trừng nàng. Tuy rằng trong lòng bà xác thực không
muốn để cho tiểu nữ oa này cùng Dạ Thần thành thân, Thần nhi ưu tú như thế,
xứng với nữ tử tốt hơn. Nhưng chuyện đã đến nước này, bà cũng đã thỏa hiệp.
Nhưng mà hôn lễ hôm nay cũng làm cho người ta khó có thể tiếp nhận quá rồi, quả
thực giống như một trò cười vậy.
"Bước tiếp theo là cái gì? Nói
mau." Lãnh Loan Loan hướng tới thái giám cầm phất trần nói.
"Hả, bước tiếp theo?" Thái giám ngẩn
người nhìn Lãnh Loan Loan.
"Ngươi ngốc a, bản Thái Tử Phi hỏi
ngươi bước tiếp theo của quy trình hôn lễ là cái gì?" Lãnh Loan Loan đảo
cặp mắt trắng dã, nàng cảm giác được sự kiên nhẫn của mình đang dần bị xói mòn.
"Cửu
nhi, không nên tức giận."
Dạ Thần vươn tay ôn nhu trấn an Lãnh Loan
Loan, lại rước lấy ánh mắt háo sắc của chúng nữ tử, cũng oán hận trừng mắt nhìn
Lãnh Loan Loan, không biết tiểu nữ oa này có cái gì tốt? Dựa vào nó là công
chúa Mộng La quốc được sủng ái nhất, là Xà Thần chuyển thế sao? Không phải cũng
chỉ là một tiểu oa nhi miệng còn hôi sữa thôi sao, bằng nó cũng xứng đôi với Thái
tử cao quý tuấn mỹ sao?
Trấn an Lãnh Loan Loan, Dạ Thần tử đồng
hướng tới thái giám lạnh lùng đảo qua. Lại khiến cho thái giám sợ tới mức run
rẩy, má ơi, ánh mắt thái tử gia thật giống như muốn uy hiếp hắn. Vì mạng nhỏ
suy nghĩ, hắn vội vàng cuống quít hô:
"Đưa
vào động phòng."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét