Lãnh Loan Loan nhướng cao lông mày, liếc
xéo Trữ Phong Ly, lành lạnh nói :
"Tiếu diện hổ (khẩu phật tâm xà), ta vì
sao phải nói cho ngươi?"
" Tiếu diện hổ?" Trữ Phong Ly
thốt lên một giọng kỳ quái chỉ vào chính mình, "Ta?"
Bộ dáng quái dị không thể tin được kia thật
giống như một kẻ đang gào khóc.
Dạ Thần khẽ nhếch môi cười, vẫn là lần đầu
tiên nhìn thấy bộ dáng như vậy của Phong Ly. Bất quá dùng tiếu diện hổ để hình
dung hắn, cũng thật chuẩn xác.
Lãnh Loan Loan lườm hắn một cái, khuôn mặt
nhỏ nhắn phấn điêu ngọc mài, bộ dáng thật là khả ái.
"Cửu
nhi, vị này là?"
Dạ Thần ném ánh mắt về phía Kiếm Ngâm, hắn ta
lại có một cặp mắt như hỏa diễm. Trong tử nhãn có vài phần hứng thú, cũng có
vài phần tò mò, dù sao ở Nguyệt Diễm quốc có được dị sắc nhãn giống như mình kỳ
thật cũng không nhiều.
Nghe Dạ Thần vừa hỏi như vậy, Trữ Phong Ly cũng
nhìn về phía Kiếm Ngâm. Nam nhân này một thân tuyết y, trong vẻ tuấn mỹ lộ ra
hơi thở yêu nghiệt, xem ra không phải là một nhân vật bình thường. Người như
vậy cư nhiên đi theo sau tiểu Thái Tử Phi, hắn ngược lại càng tò mò hơn đối với
tiểu Thái Tử Phi này. Nghe nói nàng là Cửu công chúa Mộng La quốc, thế nhưng
trước khi gặp nàng, bọn họ căn bản không nghe nói qua có Mộng La quốc này. Thần
bí, thật sự là rất thần bí.
Lãnh Loan Loan bĩu môi, bọn họ cư nhiên hiện
tại mới phát hiện hồng mâu Kiếm Ngâm.
"Hắn gọi Kiếm Ngâm, là thị vệ của
ta."
Kiếm Ngâm hướng tới hai người khẽ gật đầu,
biểu tình không thay đổi. Nam nhân tử đồng này, hắn trong cung có nhìn thấy,
Nguyệt Diễm thái tử. Ngược lại nhân vật Trữ công tử mới gặp kia, có thể nhìn ra
không phải là một nhân vật đơn giản.
Dạ Thần cùng Trữ Phong Ly cũng hướng hắn khẽ
gật đầu, Dạ Thần nói thầm trong bụng, từ lần đầu gặp Cửu nhi đến bây giờ, không
phải vẫn chỉ có Thủy Dao sao? Tên thị vệ này đến tột cùng xuất hiện lúc nào?
Hắn tổng cảm thấy trên người Cửu nhi có quá nhiều điều thần bí, làm người ta
muốn đi thăm dò.
"Hắn ——"
"Lâu
chủ, thuộc hạ có việc bẩm báo."
Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng ở
ngoài phòng vang lên, cắt đứt câu nói của Dạ Thần.
"Vào đi." Dạ Thần đeo lại mặt nạ,
trong đôi mắt màu tím lộ ra vẻ lạnh lùng.
Lãnh Loan Loan nhướng nhướng đôi lông mày
khéo léo, ai ai, nhìn mặt nạ hắn thật sự là man khốc nha.
"Khấu
kiến lâu chủ, Trữ công tử."
Một hắc y nhân đi đến, nhìn thấy Lãnh Loan
Loan, Thủy Dao cùng Kiếm Ngâm xa lạ thì sửng sốt. Bọn họ đến tột cùng tiến vào
U Ảnh lâu lúc nào? Hơn nữa bạch y nam tử kia lại còn có một đôi mắt đỏ rực,
giống như hai khối huyết ngọc, làm cho người ta muốn không chú ý cũng khó. Bất
quá xem vẻ mặt lâu chủ, Trữ công tử, sợ là có quen biết.
"Đứng lên đi." Dạ Thần vẫy vẫy
tay, ánh mắt thản nhiên nhìn hắc y nhân. "Có chuyện gì?"
"Hồi công tử." Hắc y nhân đè
xuống nghi hoặc trong lòng đối với đám người
Lãnh Loan Loan, chắp tay thi lễ nói, "Có tin tức truyền đến, Lạc
vương bí mật trở về hoàng thành."
"Cái gì?" Trong mắt Dạ Thần có
chút gợn sóng, tuấn mi dưới mặt nạ nhíu lại.
Biểu tình của Trữ Phong Ly cũng trở nên
nghiêm túc.
Trong
phòng không khí nhất thời có chút ngưng trọng.
Gió đêm từ ngoài cửa sổ thổi vào, xen lẫn
hương hoa trong đình viện.
Ánh trăng lọt vào, chiếu lên mặt đất thứ
ánh sáng bạc nhàn nhạt.
Khuỷu tay Lãnh Loan Loan tựa lên mặt bàn,
tay chống cái cằm khéo léo. Đôi mắt đen láy đảo qua thần sắc khác thường của hai
người, không khỏi tò mò Lạc vương trong miệng hắc y nhân kia là ai? Sao nàng chưa
nghe có người nhắc tới?
"Lạc vương là ai?" Cuối cùng vẫn là
không nén được tò mò.
Hắc y nhân nhìn tiểu oa nhi này, thế này
mới phát hiện trong đôi mắt trong veo kia lại không giống như của hài đồng bình
thường, ngược lại có chút linh động bất thường.
Dạ Thần cùng Trữ Phong Ly nhìn nhau, suy nghĩ
muốn hay không muốn nói cho nàng biết.
Lãnh Loan Loan nhìn thái độ của bọn hắn,
trong lòng giận dữ. Hừ, lại còn có việc gạt mình, rõ ràng là không tín nhiệm
nàng. Dạ Thần đến tột cùng có đem nàng để ở trong lòng không?
"Kiếm Ngâm." Nghiêm mặt, nàng xoay
người hướng tới Kiếm Ngâm phân phó nói. "Một nén hương, lập tức điều tra
rõ hết thảy sự tình về Lạc vương."
"Vâng" Kiếm Ngâm đáp, thân hình
nhoáng lên một cái, bay vút ra khỏi phòng. Thân thủ quỷ mị như vậy khiến cho
những người ở trong phòng kinh hãi, nam tử kia thế nhưng lợi hại như vậy. Mấy
người hai mặt nhìn nhau, Dạ Thần nhìn đến biểu tình của Lãnh Loan Loan rồi cười
khổ, xem ra hắn đã chọc giận tiểu thê tử rồi.
"Cửu nhi, bảo Kiếm Ngâm trở về đi. Ta
đem sự tình từ đầu chí cuối nói cho nàng biết."
"Hừ ——" Lãnh Loan Loan ngoảnh
đầu, tính tình bướng bỉnh bộc phát. Bộ dáng như vậy quả thật có vài phần cảm
giác giống tiểu hài tử phát cáu.
Trữ Phong Ly đồng tình nhìn Dạ Thần, xem ra
tiểu Thái Tử Phi này thật đúng là khó hầu hạ. Lão huynh, tự mình bảo trọng.
Dạ Thần lắc đầu, tiến đến ôm Lãnh Loan Loan
ngồi lên đùi mình.
Hắc y nhân nhìn đến líu lưỡi, đây có thật
là lâu chủ lạnh như băng của bọn họ không?
Trữ Phong Ly hướng tới hắc y nhân phất phất
tay, hắc y nhân thức thời lui ra. Chính là đáng tiếc a, cư nhiên nhìn không được
tình huống phía sau.
"Cửu nhi, không nên tức giận. Về Lạc
vương, chuyện rất phức tạp. Ta vốn không muốn để nàng liên lụy vào, nhưng nàng
phải biết rằng, ta hiện tại sẽ nói cho nàng biết."
Lãnh Loan Loan nhấp nhẹ môi không nói
chuyện, thân thể nho nhỏ càng rúc sâu vào lòng Dạ Thần.
Dạ Thần bạc thần vẽ ra một nụ cười, biết
nàng đang nghe mình giải thích.
Lạc vương là đường huynh của ta, năm đó
tiên hoàng vốn lập thân phụ Lạc vương làm thái tử. Thế nhưng năm Lạc vương tám
tuổi, hoàng thúc lại đột nhiên bệnh chết. Bên ngoài đều tung tin là do phụ
hoàng làm, bởi vì phụ hoàng sau ba tháng hoàng thúc bệnh chết liền được lập làm
thái tử. Lạc vương cũng cho là phụ hoàng hại chết hoàng thúc, tuổi còn nhỏ đã gieo
vào lòng cừu hận. Đến năm huynh ấy mười ba tuổi, huynh ấy thỉnh chỉ ra khỏi hoàng
thành. Đến Nguyệt Dã thành xa xôi, không hề quay lại kinh thành, cho dù tiên
hoàng hấp hối ra sức hạ chỉ triệu huynh ấy hồi kinh, huynh ấy cũng lấy cớ bệnh
nằm trên giường, không trở về. Mà sau khi phụ hoàng đăng cơ làm Đế, mấy năm
gần đây nơi biên quan liên tiếp có chuyện phát sinh, ta âm thầm điều tra phát
hiện nguyên lai đúng là Lạc vương đang tác quái. . . . . ."
"Hắn
muốn báo thù."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét