6 tuổi tiểu xà hậu - Chương 73

Chương 73: Sói hú


"Nghe được đi." Lãnh Loan Loan thực vừa lòng câu trả lời của Dạ Thần, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Hoàng đế, lạnh lùng nói, "Nam nhân của ta tuyệt đối chỉ có thể có một mình ta là thê tử, nếu muốn lập trắc phi cho hắn, được, lập một người, ta liền diệt một người."

"Ngươi ——"

Lời nói của Lãnh Loan Loan làm dậy lên một trận xôn xao, cuồng vọng như vậy, lời nói kinh thế hãi tục không thể nghi ngờ là đang khiêu chiến đám người cổ hủ đạo đức giả kia. Tất cả mọi người dùng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh  nhìn chằm chằm nàng, đây tột cùng là một nữ oa như thế nào? Cư nhiên không hề có đức tính ôn nhu nhàn lương của nữ tử, hoàn toàn là một tiểu đố phụ.

"Ngươi thật sự không ngượng ngùng, lại còn nói ra câu không biết xấu hổ như vậy."

Hoàng hậu nhìn Lãnh Loan Loan khinh thường nói. Nha đầu nhỏ như vậy đã muốn một người độc bá Thần nhi, cũng không xem nó hiện tại là thân phận gì, bây giờ còn là Thái Tử Phi, nếu thực ngồi lên vị trí Hoàng hậu, chẳng phải sẽ thành họa thủy hại nước hại dân sao.

"Chỉ sợ có một số người ở trong lòng cũng nghĩ như vậy, nhưng lại không có can đảm nói ra, đành phải dùng thủ đoạn âm độc chèn ép tiểu thiếp đáng thương  đi."

Lãnh Loan Loan cũng không ngẩng đầu lên nói. Hừ, hoàng cung này có khả năng sạch sẽ? Ai sẽ tin tưởng lời nói rằng Hoàng hậu không muốn độc bá Hoàng đế. Không dám công khai rõ ràng, nhưng bà ta lại dám lén dùng đủ loại thủ đoạn đối phó với các tần phi.

"Ngươi ——" Hoàng hậu da mặt co rúm, hiển nhiên là bị Lãnh Loan Loan nói trúng.

"Hoàng thượng, Thái Tử Phi hiện tại là người không khoan dung đại lượng, sau này nếu làm Hoàng hậu, chẳng phải sẽ độc bá hậu cung." Nói không lại Lãnh Loan Loan, Hoàng hậu đưa mắt nhìn sang Hoàng đế.

Thái Hậu cũng gật gật đầu, hậu cung há có thể chỉ có một mình nó? Hoàng đế có thể đa tình, nhưng tuyệt không thể chuyên tình. Như vậy sẽ nguy hại giang sơn xã tắc, cho nên trắc phi của thái tử nhất định phải lập.

"Hoàng hậu nói có lý, Hoàng thượng người liền hạ chỉ lựa chọn trong số danh môn khuê tú một nữ tử đủ xứng đôi với thái tử lập làm trắc phi đi."

Hoàng đế nghe lời nói của Thái Hậu, Hoàng hậu khẽ gật đầu, lưu tô trên vương miện cũng đong đưa theo. Lập chính phi đã do Thần nhi chọn, lập một ấu phi trước nay chưa từng có. Thế nhưng chuyện giang sơn xã tắc, há có thể cho phép nàng lại hồ nháo như vậy. Sau khi suy nghĩ sơ sơ, liền mở miệng nói:

"Được, trẫm hạ chỉ."

"Nhi thần thỉnh phụ hoàng thu hồi thừa mệnh." Dạ Thần bỗng nhiên quỳ xuống đất, tử nhãn nhìn Hoàng đế, trầm giọng nói.

"Thần nhi, ngươi hồ đồ. Hoàng mệnh há có thể thu hồi?" Hoàng hậu nhìn thái tử cố chấp, tức giận đến run rẩy. Từ sau khi tiểu yêu nữ kia đến đây, Thần nhi trở nên càng ngày càng kỳ quái. Cư nhiên không tiếc năm lần bảy lượt chống đối bọn họ vì tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa kia.

"Thái tử điện hạ, xin lấy đại cục làm trọng."

Lão hồ ly Thu Mạc Ngôn chờ nghe được Hoàng đế muốn hạ chỉ tuyển trắc phi, cao hứng còn không kịp như thế nào lại để cho Dạ Thần làm hỏng chuyện, lúc này đám người kia ào ào quỳ xuống thành khẩn nói.

"Đại cục cái rắm." Lãnh Loan Loan nhếch nhếch môi, nói cho dễ nghe, bất quá là một đám lão già tự tư tự lợi.

"Làm càn." Khuôn mặt Hoàng đế bỗng nhiên trầm xuống, con tiểu nha đầu này càng ngày càng làm càn. Cư nhiên ở trước mặt mọi người vô lễ như thế, nếu như lại thuận theo nó nữa, không phải làm mất thể diện của mình, lời nói càng không có uy tín sao.

"Chuyện lập trắc phi đã định, chớ có nói nữa."

Lãnh Loan Loan mở trừng hai mắt, ai ai, Hoàng đế lão đầu này lại kiên quyết lên. Đáng tiếc, ngươi cường ngạnh, bản công chúa cũng không cam chịu bộ dáng này của ngươi. Kiên quyết thì sao chứ, xem ai cứng rắn hơn ai?

"Kiếm Ngâm." Thản nhiên gọi, nàng thối lui từng bước.

"Hú ——"

Vẫn ngoan ngoãn đi theo phía sau nàng Tuyết lang đột nhiên vươn cổ hú dài một tiếng, vang dội đến nỗi đại điện cũng rung động. Cặp mắt đỏ rực kia nhìn thẳng vào Hoàng đế phía trên đại điện, tà ác cùng hung ngoan.

"A, sói ——"

Thái Hậu, Hoàng hậu dẫn đầu kinh hô, gần đây vẫn bị ác mộng quấn thân, các nàng hai mắt khẽ đão, ngã xuống đất.

"Mẫu hậu, Hoàng hậu ——" Hoàng đế nhìn hai người té ngã cũng có chút kinh hoảng.

Mặt khác đại thần còn lại là đứng động cũng không dám động, giống như cọc gỗ. Hoảng sợ nhìn con Tuyết lang cao lớn hung hãn kia, nhìn cặp mắt như nhuộm đầy máu kia, vẻ mặt khát máu kia, bọn họ còn có loại cảm giác rất nhanh sẽ bị xé nát.

"Cửu nhi, nó là?" Dạ Thần cũng giật mình, bất quá trái ngược với phản ứng sợ hãi của người khác, hắn ngược lại vẫn thản nhiên, không hề sợ hãi.

"Nó là sủng vật của ta." Lãnh Loan Loan hướng tới Kiếm Ngâm vẫy vẫy tay, Tuyết lang ngoan ngoãn đi đến cạnh nàng, để mặc cho hai bàn tay nhỏ bé mềm mại vuốt ve trên người nó.

Sủng vật? Mọi người lại là một trận hoảng sợ. Tiểu Thái Tử Phi này đến tột cùng là người nào a? Cư nhiên nuôi sói làm sủng vật.

"Người đâu, người đâu ——"

Hoàng đế nhìn thấy sự tình lại bị Lãnh Loan Loan quấy nhiễu, tức giận đến trợn trắng mắt. Hướng tới ngoài điện lớn tiếng hô.

"Hoàng thượng ——" thái giám vội vàng chạy vào, khi xoay người lại trông thấy Tuyết lang thì sợ tới mức âm thanh nhất thời liền nhỏ dần.

"Một đám phế vật." Hoàng đế phẫn nộ muốn chết, bàn tay to rầm một tiếng vỗ lên tay vịn long ỷ, nhưng cũng dẫn tới cái nhìn chòng chọc của Tuyết lang, tay không tự chủ run lên, trược xuống đưới tay vịn.

"Hoàng đế lão đầu, ta thận trọng  nói cho ngươi biết. Thần tuyệt đối sẽ không lập cái gì trắc phi, ngươi đừng hòng dùng thánh chỉ kia trói buộc. Thánh chỉ thì sao nào, hoàng mệnh với ta mà nói chỉ là con số không. Còn các ngươi nữa ——" xoay người nhìn đám đại thần muốn đem nữ nhi tiến cung, nàng nhướng nhướng mày, không khách khí uy hiếp."Nếu như muốn đem nữ nhi của bọn ngươi cho Kiếm Ngâm lấp bụng, ta hoan nghênh các ngươi tới." Dám đến, các nàng ta chuẩn bị chết đi.

"Ngươi ——" Hoàng đế cùng chúng thần đều phẫn nộ trừng Lãnh Loan Loan.

"Hú ——"

Tuyết lang lại hú to một tiếng, dám trừng chủ tử của nó, xé xác các ngươi.

Mọi người vừa nghe sói tru, sợ tới mức vội vàng thu hồi ánh mắt.

"Chuyện cuối cùng." Lãnh Loan Loan ánh mắt vứt cho Thái Hậu, Hoàng hậu đã té xỉu, hướng tới Hoàng đế nói."Trông chừng hai kẻ này cho tốt, chọc ta nữa, liền ném hai ả ta vào Xà Quật."

Không có nhận xét nào: