Chương
26: Đến một tình địch
Liệt
Hỏa nghe Tử Vũ vừa nói như vậy, sắc mặt xanh mét nhất thời khá hơn rất nhiều,
nhíu mày nhìn Tử Vũ không nói gì, Tử Vũ thấy vậy giơ tay tiếp nhận trứng diều
hâu trong tay Liệt Hỏa, cười cười nói: “Ngươi đi tìm những a di của ngươi đi, hỏi
một chút quanh đây có hang động sưởi ấm nào không, hoặc là ôn tuyền cũng được, miễn
sao là nơi có độ ấm vừa vặn đủ để ấp trứng là được.”
Hóa
nguyên hình ấp trứng độ ấm là vấn đề cần lo lắng, Tử Vũ chưa ăn qua thịt heo
nhưng dù sao cũng thấy qua heo chạy ngoài đường, thế kỷ hai mươi mốt ấp trứng
gà bằng hộp ấm, làm bánh ngọt bằng lò nướng, không phải đều chỉ cần một độ ấm nhất
định nào đó sao, người sống chẳng lẽ lại bị chút chuyện nhỏ ấy nghẹn chết sao,
quản nó là trứng diều hâu hay là trứng phượng hoàng, đem nó ấp như trứng gà là
xong ngay ấy mà.
Liệt
Hỏa nghe Tử Vũ vừa nói như vậy, ánh mắt nhất thời sáng ngời, khi thấy Tử Vũ
xoay người ngồi xuống, lông mi vân đạm phong khinh như không có chuyện gì,
không khỏi lại nhíu nhíu mày, 'ừ' một tiếng, xoay người đi ra ngoài.
Tử Vũ
thấy Liệt Hỏa hiểu được ý tứ của nàng, không khỏi khẽ mỉm cười nhìn bóng lưng Liệt
Hỏa ra khỏi cửa phòng. Mọi người ở đây không chào đón nàng, cho nên nhiệt tình
đều là cấp cho Liệt Hỏa, nàng đi theo bên cạnh Liệt Hỏa không phải không nhìn
ra, từ khi nàng đến đây cho tới bây giờ cũng không có ai nói chuyện với nàng,
đây là quy luật khinh bỉ kẻ yếu của Yêu giới đi, nàng nếu ra mặt bảo đảm sẽ không
có ai để ý tới nàng, hiển nhiên Liệt Hỏa cũng hiểu được điểm này, cho nên không
cho nàng xuất môn để tránh bị khó xử.
Hậu
sơn, bách điểu tộc lớn như thế lại ở bìa rừng phía sau núi, có một cái ôn tuyền,
quanh năm độ ấm vừa phải, dùng để ấp trứng là vừa vặn.
Tử Vũ
cùng Liệt Hỏa đứng ở mép ôn tuyền, thấy trong ôn tuyền này tỉnh thoảng bốc lên
những bọt nước nhỏ, mà tiểu thỏ yêu hình như rất thích trứng diều hâu này, bò
lên thân quả trứng còn lớn hơn thân thể nó, ôm chặt lấy, ở trên mặt nước chìm rồi
lại nổi, nhìn qua rất khôi hài.
“Sẽ
không chín chứ?” Liệt Hỏa do dự thật lâu, thốt ra một câu như vậy. Nếu Ưng
vương trở về, biết hắn nấu chín trứng diều hâu, không biết có thể có nguy hiểm đến
an toàn của sinh mạng hay không.
Tử Vũ
đứng ở bên bờ dòng nước ôn tuyền không lưu động, nghe vậy xì một tiếng bật cười,
đối diện Liệt Hỏa quay đầu giận dỗi trừng nàng, Tử Vũ lắc đầu cười nói:“Ta
đương nhiên đã thử qua độ ấm mới thả xuống, nếu độ ấm cao, ngươi cho là......”
“Liệt
Hỏa, Khiếu Liệt Hỏa?” Tử Vũ còn chưa nói xong, một âm thanh như chuông bạc đột
nhiên vang lên, Liệt Hỏa nhất thời nhíu mày, quay đầu nhìn lại.
Một nữ
tử xinh đẹp váy dài tươi tắn đứng ở cách đó không xa, mắt nhìn Liệt Hỏa tỏa ra ánh
sáng rực rỡ cười, Liệt Hỏa nhíu mày nói: “Có chuyện gì?”
Nữ tử
dung mạo xinh đẹp kinh người nhìn Liệt Hỏa, nói thẳng:“Liệt Hỏa, ta thích chàng.”
Một
bên Tử Vũ nhất thời nhíu mày, thật đúng là trực tiếp a, cô gái này Liệt Hỏa rõ
ràng không biết, gặp nhau câu thứ hai liền mạnh mẽ như vậy, có lá gan, đủ trực
tiếp.
Từ ngữ
khen ngơi thứ ba còn chưa nghĩ ra được, chỉ thấy cô gái kia chuyển đề tài, cặp
mắt xinh đẹp đối địch nhìn nàng, lợi kiếm trong tay chỉ vào, nói:“Cho nên, ta
muốn cùng ngươi quyết đấu.”
Nam
nhan họa thủy, trong đầu Tử Vũ đầu tiên hiện lên bốn chữ này. Không nhìn cô gái
đối diện kia, mà là căm tức nhìn Liệt Hỏa bên cạnh. Liệt Hỏa này có chỗ nào tốt,
như thế nào những giống loài bất đồng đều coi trọng, tuy rằng bộ dạng là tuấn mỹ
vô địch, khí chất cũng tột cùng cương mãnh, xác thực rất tỏa sáng, nhưng là không
ai nhìn thấy khuyết điểm của hắn: tính tình nóng nảy, kiêu ngạo, hay cáu giận không
đúng chỗ, vân vân.
Nhận
xét này chỉ lướt qua trong nháy mắt, Tử Vũ đối với nữ tử tay cầm trường kiếm
chĩa về phía nàng, sáng lạn cười, vui sướng lùi về phía sau một bước, chỉ vào Liệt
Hỏa bên cạnh nói:“Ta không biết hắn.” Nói xong xoay người trốn, một câu cứ gọi
là giũ sạch sẽ. Giỡn chơi sao, phong ba quyết đấu ở đế đô còn chưa kết thúc, một
kẻ lại tới, nàng không phụng bồi, huống chi nhìn tư thái đối phương, chính mình
đánh không lại, người khôn giữ mình là tốt nhất.
Cô
gái đối diện kia trận địa đã sẵn sàng đón địch nhất thời há hốc mồm, bên này tốc
độ Tử Vũ lùi về phía sau nhanh, Liệt Hỏa bên cạnh nàng tốc độ còn nhanh hơn, ở trên
đất bằng Tử Vũ không chiến mà bại, Liệt Hỏa lắc mình một cái một phen chế trụ phần
gáy, tay phải tóm lấy cổ nàng kéo tới, kéo nàng một vòng, đứng đối diện với cô
gái xinh đẹp kia, trong giọng nói lộ ra tuyệt đại tức giận, trầm giọng nói: “Nàng
là vị hôn thê của ta.”
Tử Vũ
bị Liệt Hỏa kẹp trong khuỷu tay, chống lại cô gái địch ý rất nặng ở đối diện, Tử
Vũ thầm kêu một tiếng khổ. Quyết đấu, có thể chậm lại hai ba năm hay không, khi
đó phỏng chừng nàng có lực liều mạng, hiện tại, nàng phỏng chừng cũng chỉ có thể
làm cái bao cát.
“Ngươi
đùa giỡn ta.” Hung hăng ba chữ từ trong miệng cô gái đối diện phun ra, rất có hương
vị hàn phong thấm cốt, mà Tử Vũ thì nhíu mày không trả lời, cô gái đối diện thấy
vậy nhất thời một đôi mắt đẹp bắn ra hừng hực nộ hỏa, trường kiếm trong tay kêu
lên ong ong.
Mà trái
lại Tử Vũ không phải không muốn trả lời, mà là Liệt Hỏa bóp cổ nàng quá chặt, cổ
bị xiết lại, hô hấp không thuận, còn có khí lực trả lời câu hỏi của nàng ta sao.
“Đi,
quyết đấu cho ta.” Đang lúc sắp hít thở không thông, trong nháy mắt Tử Vũ bị Liệt
Hỏa đẩy đi ra.
Tử Vũ
nhất thời ngoác miệng hít lấy hít để, một bên quay đầu vẻ mặt chồng chất ủy khuất
nhìn Liệt Hỏa. Nói đùa cái gì vậy, đây là để nàng nhảy vào trong hố lửa, con mắt
nào của hắn thấy nàng có thể chiến thắng đối phương, hơn nữa, quyết đấu này không
phải là vì tranh đoạt người yêu mới quyết đấu sao? Nàng còn không có yêu a, vì
sao muốn nàng đi quyết đấu? Nàng bất quá chỉ là nói một câu không quen, tức giận
đến như vậy sao?
Liệt
Hỏa căm tức nhìn Tử Vũ, thấy Tử Vũ đầy mặt ủy khuất nhìn hắn, vẫn cứ bất động,
không khỏi càng thêm tức giận cùng hờn giận, một phen đẩy Tử Vũ về phía trước,
một bên thấp giọng quát:“Sẽ giúp ngươi, nếu không động thủ, ta đánh chết
ngươi.”
Tử Vũ
nghe thấy Liệt Hỏa vừa nói như vậy, không khỏi xoay người hướng lên trời liếc mắt
một cái. Vì người không yêu mà đi quyết đấu, đây là chuyện gì a, hơn nữa lại
còn dùng thủ đoạn dối trá, đây là cái quái gì a.
Cô
gái xinh đẹp bước mười bước về phía trước thì đứng vững, bị Liệt Hỏa không trâu
bắt chó đi cày, Tử Vũ nhìn xung quanh điểm điểm nhân ảnh, tất cả đều là nữ hài
tử, đây rõ ràng là tới xem náo nhiệt, cộng thêm xem tình hình có thể hay không nhúng
một chân vào, Liệt Hỏa này vì sao lại nổi tiếng như vậy chứ?
“Giết
ngươi, Liệt Hỏa chính là của ta.” Nữ tử xinh đẹp đối diện vũ khí trong tay giơ
lên, lời nói phun ra kia cùng với gương mặt xinh đẹp quả thật không tương xứng.
Tử Vũ
biết yêu tinh Yêu giới trực tiếp, nhưng mà tự đại như thế là lần đầu tiên thấy,
vốn tâm tình khó chịu hiện tại lại càng không thoải mái, tránh không khỏi, vậy
chỉ có ứng đối, âm thầm hừ một tiếng, trên mặt lại vẻ mặt tươi cười khiêm tốn
nhìn đối phương nói:“Vậy không biết ngươi đánh hay không đánh các nàng ấy?” Vừa
nói vừa nhíu mày mắt nhìn những cô gái quần chúng quan sát xung quanh.
Nữ tử
xinh đẹp nhất thời cao ngạo cười nói:“Đừng kiếm cớ cho ta, ta là người mạnh nhất
Vũ tộc.”
Tử Vũ
nghe vậy cũng không kinh ngạc lắm nói:“Ừ, một chọi một là mạnh nhất, không biết
một chọi hai, một chọi ba, một chọi bốn, thậm chí nhiều hơn có phải vẫn còn mạnh
nhất hay không? Phải biết rằng đồ tốt ai cũng đều muốn giữ lấy, liên thủ giết người
chiếm vị trí, sau đó lén chia của, chủ ý này cũng không tồi đâu.”
Tiếng
nói vừa dứt, cô gái đối diện nhất thời biến sắc, khóe mắt bắt đầu xem xét những
cô gái xung quanh. Người, tối kị nhất chính là hoài nghi, nghi hoặc một tý, mọi
sự đều bại, Tử Vũ lăn lộn trong xã hội nhiều năm như vậy, đánh không lại ngươi,
thì đùa chết ngươi, phải biết rằng con người quan trọng là đầu óc, không phải tứ
chi phát triển, Tử Vũ nàng mấy năm nay cái gì cũng chưa học được, chỉ học được
mượn đao giết người, áp chế lẫn nhau, bất quá nàng chơi đùa theo quy tắc Yêu giới,
vậy thì liền chơi đùa với nàng ta đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét