"Chó
má."
Lãnh Loan Loan đang ẩn thân nghe lời nói
của Trữ Phong Ly, trong lòng bốc lên nộ hỏa. Cái gì vì cân bằng thế lực triều
đình lập phi là phương pháp hữu lực nhất? Xú nam nhân kia rõ ràng chính mình vô
năng còn muốn liên lụy vào nữ nhân. Dựa vào cái gì bọn họ muốn tranh đấu lại phải
hy sinh hạnh phúc của phụ nữ? Ai da, Dạ Thần nếu thật dám vì những lý do kia lập
phi, nàng nhất định giết hắn.
Thình lình xuất hiện một âm thanh làm cho
Dạ Thần cùng Trữ Phong Ly cả kinh, hai người thần kinh bỗng nhiên căng thẳng hẳn
lên.
"Ai?"
Lãnh Loan Loan vừa thấy chính mình lại
không cẩn nói thành tiếng, dứt khoát liền hiện thân.
"Ta." Tiểu thân ảnh lửa đỏ dẫn
Thủy Dao, Kiếm Ngâm nghênh ngang từ cửa đi vào trong phòng.
"Cửu nhi?" Dạ Thần nhìn thấy
người xuất hiện lại là tiểu thê tử của mình thì kinh ngạc không hiểu.
"Sao nàng lại ở đây?" Nàng không
phải đang ngủ sao?
"Thần, chẳng lẽ nàng ấy chính là tiểu
Thái Tử Phi sao?"
Nghe thấy hảo hữu kêu một tiếng Cửu nhi,
Trữ Phong Ly cũng đoán được thân phận người tới. Thế nhưng tiểu Thái Tử Phi này
làm sao đến được đây? Chẳng lẽ nàng ta theo dõi Thần sao? Đôi mắt thâm thúy cẩn
thận đánh giá Lãnh Loan Loan, thấy nàng phấn điêu ngọc mài, mắt ngọc mày ngài. Một
thân y sam lửa đỏ, cặp mắt sáng ngời đến kinh người đang bùng cháy hỏa diễm, khiến
người ta vừa nhìn liền bị ngọn lửa kia mê hoặc.
"Bởi vì chàng ở đây."
Lãnh Loan Loan nói một câu chân lý. Nàng là
ai a, nàng là một linh hồn thế kỷ hai mươi mốt xuyên qua, nàng là Xà giới Cửu
công chúa được mọi người sủng ái nhất, nàng lại sáu tuổi tiểu Thái Tử Phi, chuyện
gì có thể giấu giếm được nàng.
Dạ Thần sửng sốt, biết thì ra Cửu nhi là
giả bộ ngủ.
"Tiểu Thái Tử Phi thật sự chỉ có sáu tuổi
sao?"
Trữ Phong Ly nhìn khí thế này của Lãnh Loan
Loan, thật sự là hoài nghi. Nhìn trên, nhìn dưới, nhìn trái, nhìn phải, nhìn như
thế nào cũng thấy oa nhi này không giống bộ dáng chỉ có sáu tuổi, thậm chí khí
thế của nàng so với bọn hắn còn cao hơn.
Lãnh Loan Loan xem Trữ Phong Ly là không
khí, tuy rằng nam nhân này ngũ quan như ngọc, tuấn tú ôn hòa, thế nhưng nàng
cũng không quên vừa rồi hắn nói cái gì nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là bình
thường. Phi, đúng là tư tưởng chủ nghĩa của nam tử.
Nhìn thấy Lãnh Loan Loan ngay cả ánh mắt
cũng keo kiệt với hắn, Trữ Phong Ly lúng túng sờ sờ cái mũi. Hắn không biết đắc
tội chỗ nào với tiểu thái tử phi này, xem bộ dáng của nàng rõ ràng là cố ý xem
nhẹ mình.
"Thủ hộ nơi này nên tăng cường."
Trữ Phong Ly đột nhiên thốt ra một câu, xem tiểu Thái Tử Phi mang theo một nam
một nữ tiến vào cư nhiên không có người phát hiện.
Lãnh Loan Loan bĩu môi, tăng cường nữa cũng
vô dụng. Bọn họ tiến vào thì không ai thấy được.
"Nơi này đến tột cùng là chỗ
nào?" Lãnh Loan Loan tự động ngồi xuống bên cạnh bàn, ngẩng đầu lên nhìn Dạ
Thần.
Dạ Thần cùng Trữ Phong Ly nhìn nhau, suy nghĩ
về muốn hay không muốn nói cho nàng biết.
"Đừng nghĩ giấu diếm ta." Lãnh
Loan Loan cảnh cáo nhìn Dạ Thần, nàng chẳng qua là hi vọng chính hắn nói, mà
không phải để nàng đi thăm dò.
Dạ Thần lắc đầu, xem ra không nói cho nàng
cũng không được rồi, hắn vốn là không có ý định cuốn nàng vào trong này.
"Nơi này là U Ảnh lâu."
"Để làm gì?" Tay Lãnh Loan Loan vuốt
cằm, nghe qua giống như một tổ chức sát thủ.
"Rất phức tạp, nàng có thể gọi nó là
cứ điểm tình báo, cũng có thể là tổ chức sát thủ." Tiếp lời là Trữ Phong
Ly.
Lãnh Loan Loan liếc hắn một cái, rốt cuộc chịu
đem ánh mắt nhìn hắn.
"Ngươi là ai?"
"Trữ Phong Ly." Trữ Phong Ly môi
mỏng khẽ nhếch, vẽ ra một nụ cười tự giễu. Thật không dễ dàng a, tiểu Thái Tử
Phi rốt cuộc cũng đáp lời hắn. Thật là thú vị, khi nào thì Trữ Phong Ly hắn cư
nhiên lại tệ đến mức để cho người ta coi thường.
"Cửu nhi, Phong Ly là bạn tốt của
ta." Dạ Thần bổ sung, hắn nhìn ra được Cửu nhi tựa hồ không quá thích
Phong Ly. Nhưng một bên là tiểu thê tử, một bên là bạn tốt. Hắn hi vọng bọn họ
có thể hữu hảo ở chung.
"Nguyệt Diễm thủ phú (giàu nhất)."
Lãnh Loan Loan tự nhiên sẽ hiểu thân phận Trữ Phong Ly, thủ phú trẻ tuổi nhất
Nguyệt Diễm quốc, lại nghĩ đến thoạt nhìn thật ra là một nhược thư sinh.
Trữ Phong Ly mím môi cười yếu ớt, cũng
không khiêm tốn. Dù sao nhà hắn tiền
thật là quá nhiều, tuy rằng kém Hoàng đế một chút.
" U Ảnh lâu này là chàng lập?" Tầm
nhìn quay về Dạ Thần, vừa rồi người áo đen kia gọi hắn lâu chủ.
"Ừ." Dạ Thần gật đầu.
"Hoàn hảo không phải tìm tiểu
mật." Lãnh Loan Loan nói, nàng trước quả thật cho là hắn đêm hôm khuya khoắt
là leo ra ngoài giải quyết sinh lý. Chính nàng cũng biết hiện tại thân thể vẫn
chỉ là oa nhi sáu tuổi, mà Dạ Thần đã là một thiếu niên mười tám tuổi.
"Tiểu mật?"
Dạ Thần cùng Trữ Phong Ly hai mặt nhìn
nhau, là gì vậy?
"Tiểu lão bà, hoặc là tiểu
thiếp." Lãnh Loan Loan nhún vai, cái miệng nhỏ nhắn nói ra lại khiến cho
hai nam nhân không biết nên khóc hay cười.
"Cửu nhi."
Dạ Thần cười khổ, nàng đến cùng có đúng là một
tiểu oa nhi không? Nói ra như vậy mà bộ dạng thực tự nhiên.
"Ha ha ha. . . . . ." Trữ Phong
Ly nhìn đến vẻ mặt tự nhiên của Lãnh Loan Loan, lại nhìn trộm vẻ cười khổ của
hảo hữu. Không khỏi cười lớn, tay chụp lên bả vai Dạ Thần, cười đùa :
"Thần, xem ra tiểu Thái Tử Phi của
ngươi thật sự là không giống người thường." Làm cho không người nào có thể
dùng ánh mắt đối đãi với trẻ nhỏ nhìn nàng.
"Tiểu Thái Tử Phi, ta rất hiếu kỳ. Nếu
Thần quả thật đi tìm tiểu mật, nàng sẽ làm như thế nào?" Ánh mắt mỉm cười nhìn
Lãnh Loan Loan, Phong Ly nhịn không được muốn biết tiểu bằng hữu không giống người
thường này sẽ có phản ứng như thế nào?
" Phong Ly ——" Dạ Thần thở dài,
thật sự là kết giao nhầm bạn.
Lãnh Loan Loan nhướng cao lông mày, liếc
xéo Trữ Phong Ly, lành lạnh nói :
"Tiếu diện hổ (khẩu phật tâm xà), ta vì
sao phải nói cho ngươi?"
" Tiếu diện hổ?" Trữ Phong Ly
thốt lên một giọng kỳ quái chỉ vào chính mình, "Ta?"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét