6 tuổi tiều xà hậu - Chương 55

Chương 55: Mộng La công chúa

"Cửu nhi, con lại bướng bỉnh nữa rồi."

Xà Hậu hướng tới Lãnh Loan Loan vẫy vẫy tay, môi anh đào giương nhẹ, nở rộ một nụ cười yếu ớt, bộ dáng ôn nhu làm cho người ta như tắm trong gió xuân.

"Tiểu Cửu nhi, mau tới đây."

Trong đôi mắt xanh của Lãnh Diệu Hiên cũng chỉ có thân ảnh của Lãnh Loan Loan, đã lâu không gặp nữ nhi, thật đúng là tưởng niệm, nếu không phải Thần Quan đại nhân vì Cửu nhi bói toán, tính đến tình huống hiện tại của con bé. Bọn họ cũng sẽ không đi khỏi Xà giới.

Lãnh Loan Loan nhếch môi, thân mình bé nhỏ nhảy về phía bọn họ. Nhảy tới trong lòng Lãnh Diệu Hiên, bàn tay nhỏ bé ôm lấy cổ hắn. Cao cao nhìn đám người Kỷ Thanh Ngữ, khí chất vô cùng tôn quý càng rõ nét.

Sau khi ôm được nữ nhi nhớ nhung đã lâu, Lãnh Diệu Hiên mới ném ánh mắt về phía Hoàng đế.

"Thỉnh Hoàng thượng tha thứ cho chỗ thất lễ của chúng ta, thật sự là cùng Cửu công chúa biệt ly mấy ngày, thập phần nhớ nhung nàng, mới có thể đột nhiên đến thăm quý quốc." Tuấn mỹ  ngũ quan, câu hồn bích đồng, khí thế vương giả trên người Lãnh Diệu Hiên tuyệt không thua Nguyệt Diễm Hoàng đế. Thậm chí so với hắn có hơn vài phần bất kham cùng ung dung. . . .

"Không sao, không sao." Dạ Phong khoát tay áo, trên mặt cũng lộ vẻ khiêm tốn, khách sáo tươi cười. "Bệ hạ Mộng La quốc có thể tới bái phỏng Nguyệt Diễm là vinh hạnh của Nguyệt Diễm."

"Ban thưởng ghế ngồi." Hướng tới thái giám bên cạnh phân phó nói.

Thái giám đưa đến hai ghế dựa, Xà Vương, Xà Hậu khẽ gật đầu với hắn.

"Đa tạ Bệ hạ ban thưởng ghế ngồi."

Hai người ngồi vào ghế, ba nam ba nữ đứng phía sau.

 Đám người Thái Hậu, Hoàng hậu, Kỷ Thanh Ngữ vẫn đang ngẩn người, còn chưa lấy lại tinh thần. Tuấn nam mỹ nữ vô cùng tôn quý trước mắt này lại là phụ hoàng, mẫu hậu của tiểu nha đầu kia, vậy nó chẳng phải là Mộng La quốc công chúa sao?

Mấy ánh mắt nhìn Lãnh Loan Loan đang ngồi trong lòng Xà Vương, xem bộ dáng thoải mái kia của nó thật là chướng mắt. Nhưng là cũng nhìn ra nó rất được Hoàng đế Mộng La quốc sủng ái, ba người hai mặt nhìn nhau, có chút lo lắng chuyện Thái Tử Phi sẽ phát sinh rắc rối.

"Phụ hoàng, ta muốn làm Nguyệt Diễm Thái Tử Phi."

Đang lúc mọi người đều không có phản ứng trước, Lãnh Loan Loan quay đầu lại, nhìn Lãnh Diệu Hiên nói.

Mọi người kinh hãi, vạn lần không nghĩ tới Lãnh Loan Loan sẽ nhắc tới việc này với Hoàng đế Mộng La quốc. Trong lúc nhất thời hai mặt nhìn nhau, đều không có phản ứng. Vậy mà, Lãnh Loan Loan lại ném thêm một câu.

"Hắn là phu quân ta lựa chọn." Lãnh Loan Loan vươn tay chỉ vào Dạ Thần nói.

Dạ Thần hướng phu thê Lãnh Diệu Hiên khẽ gật đầu, khóe mắt hàm chứa ý cười yếu ớt, hướng tới bọn họ đi đến. Sau đó đứng lại, ở trước mặt hai người chắp tay thi lễ nói :

"Dạ Thần ra mắt Bệ hạ, Hoàng hậu."

Lãnh Diệu Hiên cùng Xà Hậu Mạc Ngữ Vi gật gật đầu, ánh mắt đánh giá Dạ Thần. Thấy hắn tuấn mỹ vô song, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng mà cao quý, một đôi tử đồng trong suốt thấy đáy, quả thậ là một nhân tài mẫu mực. Ánh mắt của nữ nhi  thật ra rất không tồi, tuy rằng hiện tại Cửu nhi mới sáu tuổi, thế nhưng có thể trước định ra phu quân tương lai, không tồi. Nhân giới không phải có cái gì cô dâu nhỏ, còn có con dâu nuôi từ bé gì đó sao?

"Thái tử khách khí rồi."

Lãnh Diệu Hiên cùng Mạc Ngữ Vi nhìn nhau, trong mắt đều có được sự tán thưởng đối với hắn.

"Phụ hoàng, mẫu hậu, nhưng mà bọn họ không đồng ý ta làm Thái Tử Phi."

Lãnh Loan Loan thình lình lại quăng ra một câu, làm cho văn võ bá quan Nguyệt Diễm quốc trên trán mồ hôi lạnh đều chảy ra.

"Vì sao?" Lãnh Diệu Hiên biến sắc, trên người tự nhiên toát ra một cỗ uy nghi trời sinh, cũng khiến cho các đại thần lúc trước phản đối đều bị dọa vỡ mật.

Lãnh Loan Loan nhếch môi, trong lòng đắc ý cười. Hừ, hiện tại sẽ thu nợ a.

"Bọn họ ngại nữ nhi nhỏ tuổi, ngại thân phận nữ nhi không minh bạch."

Lãnh Loan Loan nói xong, mâu quang quét về phía mọi người, hài lòng nhìn thấy bọn họ đều cúi thấp đầu xuống.

"Nói bậy, Mộng La quốc ta đất rộng của nhiều, con lại là Cửu công chúa trẫm sủng ái nhất, ai dám nói con thân phận không minh bạch?" Ánh mắt Lãnh Diệu Hiên lạnh lùng đảo qua mọi người, khí thế khiếp người tỏa ra ào ạt.

Mọi người run lên, chỉ cảm thấy một cỗ hàn khí từ lòng bàn chân xông thẳng vào trong lòng. Trong lúc nhất thời, không khí trở nên thật khó xử.

"Bệ hạ, không biết Mộng La quốc ở nơi nào?"

Hoàng đế hỏi ra nghi vấn của bách quan Nguyệt Diễm, cũng để hòa hoãn không khí.

"Mộng La quốc cách xa Nguyệt Diễm vạn dặm, vật tư phong phú, phong cảnh ưu mỹ, dân giàu nước mạnh, nhưng rất hiếm khi kết giao với ngoại tộc, chư vị không nghe nói qua là hợp tình hợp lý. Lần này, Trẫm cùng Hoàng hậu xuất cung đến đây để tìm Cửu công chúa đang du ngoạn."

"Thì ra là như thế."

Hoàng đế gật đầu, mọi người cũng hiểu rõ.

"Vừa rồi nghe Cửu công chúa nói nàng cùng Thái tử điện hạ vừa ý nhau, nguyện kết thành phu thê. Không biết Hoàng thượng đối đãi như thế nào?"

Lãnh Diệu Hiên đột nhiên đưa ra việc của Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần, những người này lại phản đối Cửu nhi bọn họ làm Thái Tử Phi. Hừ, nếu không phải Thần Quan xem bói hiển thị mệnh Cửu nhi làm Thái Tử Phi là đã định trước, bọn họ cũng sẽ không đồng ý. Địa vị cao tới đâu đối với loài rắn bọn họ mà nói bất quá cũng chỉ như thế, đều là phàm phu tục tử.

"Việc này ——" Hoàng đế nhìn Thái Hậu cùng bách quan, bọn họ vẫn duy trì thái độ phản đối.

"Mộng La Bệ hạ, Hoàng hậu hữu lễ." Tể tướng Thu Mạc Ngôn cầm ngọc bài bước ra khỏi hàng, hướng tới hai người hành lễ. Sau đó ngẩng đầu nhìn hai người, "Có lẽ ở quý quốc lập Phi không hạn chế tuổi tác, nhưng ở Nguyệt Diễm lại có quy củ nghiêm khắc, chưa tới tuổi cập kê  nữ tử không thể vào cung . . . . . ."

Những người khác gật gật đầu tán thành.

"Quy củ là tử, người là sống."

Một câu chặn đứng lời nói của mọi người.

Không có nhận xét nào: