Nhật
thăng khách điếm.
Chỗ
lầu hai gần cửa sổ, trên bàn gỗ đàn hương màu đen bày đầy mỹ vị giai hào, mùi thơm
tràn ngập, khiến cho dạ dày người nhộn nhạo.
Cạnh
bàn có hai nam tử tuấn mỹ đang ngồi. Một nam tử bạch y hơn tuyết, tóc đen dùng
ngọc trâm kéo lên cao. Vài sợi tóc từ bên trán rũ xuống đến bên gò má, ngũ quan
như ngọc, tác phong nhẹ nhàng.
Một
nam tử khác thì lại mặc tử y bao lấy thân hình cao lớn, rắn rỏi, mày kiếm nghiêng
nghiêng nhập tóc mai, đôi mắt tím tựa như tử bảo thạch tối hiếm có, thâm thúy
mà mê người; sống mũi cao thẳng, bạc thần khêu gợi khẽ nhếch, nở một nụ cười sủng
nịch. Ánh mắt chuyên chú nhìn tiểu nữ oa ngồi bên cạnh hắn.
Tiểu
nữ oa kia một thân hồng y tựa liệt diễm, ngũ quan tinh xảo mà xinh xắn, cặp mắt
to đen láy mà có thần, tựa như một pho tượng búp bê sứ, làm cho người ta vừa nhìn
liền luyến tiếc dời ánh mắt.
Giờ
phút này tử y nam tử kia đang ra sức gắp thức ăn trên bàn vào chén của tiểu oa
nhi, mà bạch y nam tử kia lại ra sức nhìn ngó tiểu oa nhi, trong vẻ mặt cổ
quái mang theo nghiên cứu, thăm dò.
"Ngươi
nhìn ta làm gì?"
Được
Dạ Thần ôm ở trong ngực Lãnh Loan Loan thấy Trữ Phong Ly liên tục quan sát
mình, nhịn không được đảo cặp mắt trắng dã, tức giận hỏi. Quái, từ sau khi
thuần phục Khê Nương. Trữ Phong Ly này liền luôn dùng ánh mắt là lạ quan sát
mình, mỗi khi nàng nhìn qua, hắn lại dời đi tầm mắt.
Dạ
Thần cũng nhịn không được nhướn đầu nhìn về phía hảo hữu, đáy mắt thâm thúy
cũng là thập phần kỳ quái.
"Phong
Ly, ngươi đến tột cùng nhìn Cửu nhi làm gì?"
Trữ
Phong Ly nhíu nhíu mi, cặp mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Lãnh Loan Loan. Khẽ vén
môi, gằn từng tiếng hỏi:
"Ngươi
đến tột cùng là ai?"
Hắn
thật sự cảm thấy thân phận tiểu Hoàng hậu này thực thần bí, xem khí thế vô địch
kia của nàng, không giống chiêu thế thần bí người thường vốn có, còn có nàng ta
cư nhiên có thể triệu hồi rắn, làm cho mãng xà khổng lồ như vậy cũng nghe lệnh nàng.
Còn thu phục được rắn có thể hóa thành hình người, nhìn như thế nào cũng cảm
thấy không thể tưởng tượng nổi. Đoán như thế nào cũng cảm thấy nàng ta không
giống người thường?
"Ngươi
ngu ngốc a, ta chính là ta."
Lãnh
Loan Loan đảo cặp mắt trắng dã, nàng sao lại không nghe ra ý nghĩa chân chính
trong câu hỏi của Trữ Phong Ly. Thế nhưng bây giờ chưa phải là lúc nàng bày tỏ thân
phận, chờ thời cơ đến, nàng tự nhiên sẽ nói ra hết thảy thân phận.
"Ngươi
biết ta không phải ý tứ này."
Trữ
Phong Ly không cho phép Lãnh Loan Loan làm lẫn lộn đề tài, vẫn như cũ không
chịu buông tha cho việc nhìn nàng. Phải tìm một đáp án.
"Phong
Ly, Loan Loan là Xà Thần chuyển thế, chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua lời đồn
đãi kia sao?"
Dạ
Thần cũng hiểu được ý tứ của Trữ Phong Ly, thì ra mấy ngày nay hắn luôn quan
sát Loan Loan, chính là tò mò đến tột cùng nàng tại sao không giống người
thường? Việc này cũng có thể hiểu được, xác thực những việc Loan Loan biểu hiện
ra ngoài quả thực không phải việc người thường có thể làm được, cho dù ai nhìn
thấy nàng cũng cho là đặc biệt.
"Xà
Thần chuyển thế?" Trữ Phong Ly nhíu mày, nhìn về phía Dạ Thần. "Thần,
ngươi thật sự tin trên đời này có Xà Thần chuyển thế gì đó?"
"Vì
sao không tin?" Dạ Thần khẽ gật đầu, " Loan Loan có thể triệu hồi rắn,
đó chính là chứng cứ hùng hồn nhất."
"Việc
này ——"
Trữ
Phong Ly chần chờ. Như vậy là, trừ bỏ điểm ấy, cũng không còn biện pháp giải
thích lý do tiểu Hoàng hậu có thể triệu hồi rắn. Thế nhưng, hắn cảm thấy có chỗ
nào đó không đúng.
"Thần
kinh." Lãnh Loan Loan không dám để cho Trữ Phong Ly hoài nghi, nhún vai,
hướng tới mỹ thực trong chén tấn công. Dù sao hắn hoài nghi thì hoài nghi, cũng
không có cách nào chứng minh mình không phải là Xà Thần.
"Ta
——"
"Trữ
thiếu gia, Trữ thiếu gia ——"
Trữ
Phong Ly còn muốn nói gì đó, lại bị điếm tiểu nhị hấp tấp chạy lên lầu cắt đứt lời
nói.
"Chuyện
gì?" Trữ Phong Ly quay đầu lại nhìn điếm tiểu nhị, vẻ mặt không vui.
"Trữ
thiếu gia, quản gia của quý phủ ngài đến đây, thỉnh ngài trở về." Nhìn vẻ
mặt quản gia kia, Trữ phủ sợ là đã phát sinh đại sự. Điếm tiểu nhị ở trong lòng
vụng trộm suy đoán.
"Ồ?"
Trữ Phong Ly cùng Dạ Thần liếc mắt nhìn nhau, hướng tới điếm tiểu nhị phân phó.
"Bảo hắn lên đây."
"Vâng"
điếm tiểu nhị gật gật đầu, lại vội vàng chạy xuống lầu mời quản gia.
Một
lát sau, quản gia một thân áo vải màu xanh đi tới, hướng tới Dạ Thần gật đầu.
"Hoàng
thượng, Hoàng hậu Cát Tường."
Dạ
Thần vẫy vẫy tay, ý bảo hắn không cần hành lễ.
"Quản
gia, đến tột cùng có chuyện gì?" Trữ Phong Ly nhìn quản gia, hỏi.
"Hồi
lão gia, là phu nhân muốn sai người lấp ao sen trong phủ, đổi thành đất trồng
rau." Quản gia cúi đầu hồi đáp, đối với tân phu nhân kia thực không biết nói
gì.
"Cái
gì?" Trữ Phong Ly bỗng nhiên bật dậy, vẻ mặt khiếp sợ. Ao sen kia chính là
nơi mình thích nhất, nàng lại muốn lấp lại để trồng rau?
"Hay
lắm, nàng tại sao muốn trồng rau?" Trữ Phong Ly nhìn quản gia, hai tay nắm
chặt, tận lực bảo mình không nên nổi giận, Ngữ Đồng đẹp như tiên tử nhưng sở
thích lại có chút kỳ quái. Tỷ như may y phục toàn là màu đen cho hắn, mở rộng
hoa viên nuôi gà, nuôi một đại đội tiểu cẩu tiểu miêu, hoặc là bảo người hầu
làm những thứ kì kì quái quái gì đó, hiện tại lại còn muốn đem ao sen làm thành
vườn trồng rau, quả thật khiến người ta cười không nổi.
"Phu
nhân nói ao sen không có tính thực dụng, trồng rau còn có thể tiết kiệm tiền
thức ăn." Quản gia nghiêm trang đem lời nói của Ngữ Đồng đầu đuôi ngọn
nguồn nói ra.
"Ha
ha, Ngữ Đồng thật đúng là tiết kiệm." Lãnh Loan Loan nghe thấy lời của
quản gia, nhịn không được ha ha cười. Phấn môi khẽ nhếch, nhìn Trữ Phong Ly tựa
tiếu phi tiếu.
"Trữ
Phong Ly, ngươi có thể cưới được một phu nhân có phương pháp trì gia như thế
hẳn là cảm thấy rất may mắn." Hì hì, xem thủ phủ ngươi chống lại một phu
nhân siêu cấp tiết kiệm, yêu tiền thì sẽ như thế nào ?
Trữ
Phong Ly đảo cặp mắt trắng dã, tức giận đáp:
"Đúng
vậy, thật đúng là đa tạ Hoàng hậu nương nương tặng ‘ lễ vật ’." Mẹ ơi,
không nghĩ tới tiểu mỹ nhân phiêu dật như vậy, kết quả là lại có nhiều sở thích
kì kì quái quái. Hắn thực sợ sớm hay muộn cũng có một ngày, nhà hắn sẽ biến
thành một cái nông trang. . . . . .
"Đi
thôi, Phong Ly, cùng đi xem chút đi." Dạ Thần nhìn thấy bộ dáng của hảo
hữu cũng nhịn không được nở nụ cười.
"Aiz
——" thở dài một tiếng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét