6 tuổi tiểu xà hậu - Chương 121

Chương 121: Ca, sao ngươi lại tới đây?

"Hắn là ca ca ta."

Trước khi hai người muốn động thủ, Lãnh Loan Loan phun ra một câu. Cặp mắt to đen láy thực vô tội  nhìn vẻ mặt sửng sốt của Dạ Thần, cùng không thể tin của Trữ Phong Ly, Đàm Ngữ Đồng. Nàng sợ chính mình nếu không nói, hậu quả hai người đều sẽ bị thương, máu văng khắp nơi. Chính là Xà thái tử nóng nảy bất chấp ở Nhân giới, trong phút chốc huyễn hóa thành thân rắn, há to cái miệng rắn đầy máu đem Dạ Thần một ngụm nuốt vào. Đương nhiên, nàng tất nhiên sẽ không để cho hắn làm như vậy.

Dạ Thần choáng váng, ánh mắt thâm thúy sững sờ đánh giá Lãnh Huyền Minh. Chỉ thấy hắn ta ngũ quan thâm thúy lập thể, khuôn mặt tuấn mỹ vô song. Dưới mày kiếm nghiêng nghiêng nhập tóc mai kia là một đôi mắt xanh, thần bí khó lường, khiến cho người ta vừa nhìn đã bị mê hoặc. Còn có sống mũi cao thẳng, bạc thần khêu gợi. Thân hình cao lớn rắn rỏi, một thân lam bào, thắt eo được khảm đai ngọc lam bảo thạch, cả người quý khí mà bất kham, lại anh khí mười phần. Thế nhưng ngũ quan của hắn lại không có chỗ nào tương tự như Lãnh Loan Loan, cho dù ai cũng không có cách nào liên tưởng hai người bọn họ là huynh muội.

"Gạt người, hắn mắt xanh, nàng là mắt đen. Tại sao có thể là huynh muội chứ?"

Trữ Phong Ly là kẻ đầu tiên đề xuất ý kiến, cặp mắt tinh dao động giữa hai người Lãnh Loan Loan cùng Lãnh Huyền Minh.

"Đúng." Đàm Ngữ Đồng ở một bên gật đầu tán thành, "Hắn ta đột nhiên xuất hiện, hơn nữa lại còn trộm dưa chuột của ta, sao có thể là ca ca của Hoàng hậu nương nương?"

"Ngươi nữ nhân ngu ngốc này, ai trộm thứ dưa chuột quái quỷ gì đó của ngươi." Lãnh Huyền Minh nghe thấy câu nói của Đàm Ngữ Đồng, lại là nổi trận lôi đình, trong cặp mắt xanh hẹp dài bùng lên liệt diễm, hướng về phía nàng mãnh liệt phun ra.

"Ngươi mới ngu ngốc đó, ngươi nói ngươi không trộm dưa chuột, vậy sao ngươi  lại đột nhiên xuất hiện từ trong đám đất trồng dưa của ta?" Đàm Ngữ Đồng chống nạnh, hướng tới Lãnh Huyền Minh tức giận mắng. Hoàn toàn không có cảm giác phiêu dật tiên tử như khi lần đầu gặp, toàn bộ chính là một cô nàng đanh đá.

Vài ngày ở chung, Trữ Phong Ly thật ra đã quen với tính tình của nàng. Cũng không xen vào, mặc cho nàng cùng Lãnh Huyền Minh hai kẻ ‘ khai chiến ’, hắn hiện tại chỉ quan tâm thiếu niên này có đúng thật là huynh trưởng Hoàng hậu? Còn có hắn ta sao lại xuất hiện ở trong quý phủ của mình?

"Ngươi ——" Lãnh Huyền Minh tức giận trừng mắt nhìn nàng, chưa thấy qua tiểu nha đầu nào đanh đá như vậy. Hắn bất quá là từ Xà giới ra đến Nhân giới, tiếp theo hiện lên có chút sai, mới có thể xuất hiện ở nơi này.

"Được rồi, không nên ầm ĩ."

Lãnh Loan Loan bàn tay nhỏ bé giương lên, phấn môi khẽ kéo, thản nhiên nói, lại thành công ngăn trở hai người cãi vã.

"Hừ ——"

"Hừ ——"

Lãnh Huyền Minh cùng Đàm Ngữ Đồng tính trẻ con liếc mắt nhìn nhau, sau đó quay phắt đầu đi.

"Cửu nhi, vị công tử này thật là hoàng tử Mộng La quốc sao?" Dạ Thần khẽ cúi đầu hỏi Cửu nhi. Hắn đã gặp qua Xà Vương, tất nhiên biết ông có một đôi mắt xanh mị hoặc người, mà thiếu niên trước mắt này có mắt xanh hiển nhiên cũng là do di truyền. Mà Cửu nhi lại là mắt đen hẳn là từ mẫu thân của nàng, người có đôi mắt trong suốt - Hoàng hậu của Mộng La quốc.

"Vô nghĩa." Lãnh Loan Loan liền trợn trắng mắt, "Hắn gọi Lãnh Huyền Minh."

Nghe được nàng vừa nói như thế, vẻ mặt Dạ Thần bỗng nhiên xấu hổ hẳn lên. Hắn vừa rồi quả thật là rất mất thể diện, cư nhiên ghen với huynh trưởng thê tử, trong cặp mắt tím xẹt qua tia ngượng ngùng, một rặng mây đỏ bay qua trên khuôn mặt tuấn tú.

"Thực xin lỗi, Lãnh huynh. Mới vừa rồi là tại hạ thất lễ." Ôm Lãnh Loan Loan, hắn áy náy nhìn Lãnh Huyền Minh.

"Cửu nhi, hắn ta là ai vậy?"

Tuy rằng Dạ Thần nhận lỗi khiến trong lòng Lãnh Huyền Minh thư thái không ít, nhưng nhìn nam nhân khác ôm bảo bối muội muội của mình như vậy, trong tâm hắn vẫn có chút không thoải mái, tình tiết luyến muội a.

"Phu quân ta, em rể ngươi." Lãnh Loan Loan nhướng nhướng mày, giới thiệu đơn giản.

"A ——" Lãnh Huyền Minh cũng trợn tròn mắt. Lúc Loan Loan thành thân, hắn không có ở Xà giới, không biết việc này. Cũng do sắp trở về mới nghe nói muội muội nhỏ như vậy cư nhiên thành thân, còn là lấy nam tử nhân loại. Hắn tất nhiên kinh ngạc vạn phần, rất muốn nhìn xem đến tột cùng là nam tử như thế nào mới có thể làm cho muội muội không sợ trời không sợ đất quyết định như vậy. Lần này tới Nhân giới, chính là vì thực hiện suy nghĩ này.

Hai gò má tuấn tú của Dạ Thần đeo lên ý cười nhàn nhạt, hướng tới Lãnh Huyền Minh khẽ gật đầu.

"Huynh trưởng."

Lãnh Huyền Minh bị hắn gọi như vậy, trong tâm cảm thấy là lạ. Con ngươi màu xanh như phỉ thúy, đảo qua toàn thân hắn. Thấy hắn tuấn lãng phong phàm, một thân tử y, tôn quý vô cùng, trên khuôn mặt tuấn mỹ được khảm đôi mắt màu tím câu hồn người, thật sự là vị thiếu niên bất phàm. Tuy rằng tuổi cùng Cửu nhi kém nhau như vậy, nhưng nghĩ đến qua vài năm nữa Cửu nhi liền trưởng thành, hơn nữa nếu Cửu nhi có thể tìm được Linh quả còn có thể trong nháy mắt sẽ trưởng thành, giữa hai người sẽ không chênh lệch nữa.

"Ngươi vẫn cứ gọi ta là Huyền Minh đi, hai chúng ta tuổi cũng không kém nhau nhiều lắm." Bị hắn gọi huynh trưởng, quả thật rất kỳ quái, "Ta bất kể ngươi là thái tử, hay là Hoàng đế, ta cho ngươi biết, ngươi nếu dám khi dễ Cửu nhi bảo bối của ta, ta một ngụm nuốt ngươi." Hung hăng nhìn hắn, uy hiếp nói. Bất quá câu nói này chính hắn cũng cảm thấy chột dạ, chỉ sợ chỉ có Cửu nhi khi dễ hắn ta, hắn ta muốn khi dễ Cửu nhi thì cũng không có bản lãnh đi.

"Huyền Minh huynh yên tâm, ta nhất định sẽ không phụ Cửu nhi." Dạ Thần tử đồng chống lại Lãnh Huyền Minh bích đồng, thần sắc nghiêm minh, ngữ khí nghiêm túc hồi đáp.

Trữ Phong Ly cùng Đàm Ngữ Đồng nhìn đến há hốc mồm, bọn họ đây là đang diễn biến như thế nào? Còn có vị ca ca Hoàng hậu kia tại sao lại luôn uy hiếp muốn một ngụm nuốt trọn ai đó? Hắn cho là hắn là yêu quái hay là cái gì?

Lãnh Loan Loan lại khẽ nhếch môi, lời nói của Xà thái tử cùng Dạ Thần làm cho nàng cảm thấy ấm áp. Có lẽ nàng đã dung nhập vào thân phận hiện tại, là muội muội của hắn, cũng là tiểu thê tử của Thần.

"Ca, sao ngươi lại tới đây?"

Lãnh Loan Loan đầu nhỏ dựa vào trong ngực Dạ Thần, cặp mắt trong suốt nhìn Lãnh Huyền Minh. Hắn sao lại đột nhiên tới nhân giới? Lại xuất hiện ở Trữ phủ? Còn cùng Đàm Ngữ Đồng náo ra ‘ hí kịch ’ buồn cười như vậy. Trộm dưa chuột? Ha ha, Xà thái tử lại là kẻ trộm, nói đùa gì vậy? Hắn muốn cái gì, chỉ cần vung tay lên liền có.

"Huynh tới thăm muội nha."

Không có nhận xét nào: