Xe ngựa hoa lệ chạy nhanh trên con đường rừng
cây cối rậm rì, bên tai chỉ có tiếng côn trùng không biết tên kêu vang, tĩnh
lặng đến làm cho người ta cảm thấy quỷ mị.
Trên
vị trí đánh xe Kiếm Ngâm biểu tình không có biến hóa, vẫn là mặt lạnh mím môi.
Nguyên tưởng rằng báo được thù, hắn sẽ rất cao hứng. Thế nhưng khi cừu nhân đều
ngã dưới chân hắn thì hắn lại không có chút gì vui mừng. Máu kẻ thù cũng không đổi
lại được thân nhân đã mất đi, sau khi hết thảy đều kết thúc, hắn ngược lại càng
thêm hư không, cô tịch, dường như không tìm thấy mục tiêu kế tiếp. Người Tuyết Lang
tộc khẩn cầu hắn ở lại tộc làm Vương thượng, dẫn dắt tộc nhân. Thế nhưng hắn lại
không có chút gì vui sướng, hẹp dài huyết đồng nhìn đến vẻ mặt hàm chứa ý cười
kia của tiểu nữ oa thì mới có động lực, hắn muốn đi theo nàng, cho dù là phải
vứt bỏ địa vị vương tử làm một người hầu bình thường đến không thể bình thường
hơn. . . . . .
Xe
ngựa tiếp tục chạy về phía trước, con đường tương lai phải đi như thế nào hắn
đã có quyết định.
Hai
canh giờ sau, vầng thái dương dần dần bò xuống triền núi, ráng chiều nhuộm đỏ
phía chân trời, biến thiên không thành bức tranh sơn dầu khổng lồ sắc màu sặc
sỡ.
Sau
khi xe ngựa xuyên qua rừng rậm, cảnh tượng trước mắt khiến cho Kiếm Ngâm cùng
Thủy Dao đều hơi lắp bắp kinh hãi. Nên hình dung như thế nào đây? Nếu như nói Tuyết
Lang tộc hắn là thảo nguyên mênh mông bát ngát, khôi hoằng đại khí. Như vậy
trước mặt chính là sản phẩm thiên nhiên tối hoa lệ mà tinh xảo, chỉ thấy xa xa núi
non liên miên, trùng trùng điệp điệp. Dưới chân núi còn nhìn thấy một hồ nước trong
suốt, tung hoành ngang dọc vắt ngang qua điền dã, ven đường chi chít nở rộ những
loài hoa không biết tên , hoặc thanh tú, hoặc cao nhã, hoặc ung dung hoa quý, hồng,
trắng, phấn, vàng . . . . . . Đem trọn địa phương tô điểm đến mỹ lệ vô song,
thủy thiên địa như nối liền với nhau. Ở một đầu khác của điền dã thì có thể xa
xa trông thấy vô số tòa nhà hoa lệ hoặc lân cận, hoặc ở xa, ánh sáng rơi xuống
ngói lưu ly, giống như vô số ánh sao đang nhảy nhót, lóe lên quang mang óng ánh,
mỹ lệ cực kỳ!
Trong
không khí, hương thơm của bùn đất, của hồ nước tươi mát, của hoa tươi ngào ngạt.
. . . . . Tất cả giao hội với nhau, chóp mũi sinh hương, khiến người như say!
"Nơi
này là?"
Thủy
Dao cùng Kiếm Ngâm liếc mắt nhìn nhau, đều bị cảnh vật trước mặt mê hoặc. Cảnh
tượng như vậy làm lòng người tinh thần sảng khoái, tất cả phiền não tựa hồ dưới
cảnh đẹp ở nơi này đều bị không một tiếng động vứt đi.
"Nơi
này chính là Xà giới."
Cửa
xe ngựa được mở ra, Lãnh Loan Loan cùng Lãnh Huyền Minh bước xuống.
"Xà
giới?"
Thủy
Dao cùng Kiếm Ngâm hai mặt nhìn nhau, tuy rằng đã sớm đoán được, nhưng vẫn là bị
hoảng sợ, bọn họ từng ở trong lòng vụng trộm nghĩ tới, Xà giới hẳn là có một đống
rắn ở khắp nơi xuy xuy lè lưỡi bò qua bò lại. Thế nhưng cảnh vật trước mắt này
hoàn toàn lật đổ suy nghĩ vớ vẩn của bọn họ, nơi này thay vì nói là Xà giới, chẳng
bằng nói thiên đường thì chuẩn xác hơn. Thiên đường mê người, thiên đường mỹ lệ,
thiên đường có thể nhìn đến hi vọng cùng hạnh phúc. . . . . .
Hai
người còn đang say mê trong cảnh đẹp ở nơi này, lại nghe thấy trong bụi cỏ phụ
cận truyền đến âm thanh xuy xuy xuy. Chỉ chốc lát sau, có mấy nam nữ xuất hiện
ở trước mặt bọn họ.
"Tham
kiến thái tử, công chúa."
Mấy
người này nguyên là cảm giác được có khí tức xa lạ tiếp cận, cho nên mới ra ngoài
nhìn xem, lại không ngờ tới chính là thái tử cùng Cửu công chúa trở lại, đều có
chút kinh hỉ. Vội vàng hướng tới bọn họ quỳ xuống, thỉnh an.
"Đứng
lên đi." Lãnh Loan Loan khoát tay áo, để cho mấy người đứng lên.
"Các
ngươi trước đi hoàng cung bẩm báo Hoàng thượng, Hoàng hậu, nói chúng ta đã trở
lại." Lãnh Huyền Minh nhận ra mấy nam nữ này chính là thị vệ cùng cung nữ hoàng
cung, cũng không biết bọn họ tại sao lại ở chỗ này? Thế nhưng trước hãy để cho
bọn họ đi thông báo một tiếng. Nếu phụ hoàng, mẫu hậu biết Cửu nhi đã trở lại
hẳn là sẽ đặc biệt cao hứng.
"Nô
tài (nô tỳ) tuân mệnh."
Mấy
người khụy khụy chân, lại biến trở về mấy con rắn hướng bụi cỏ chui vào, biến
mất trước mặt bọn hắn.
Lãnh
Loan Loan nhìn về phía chân trời, canh giờ cũng không còn sớm. Vì thế hướng tới
Thủy Dao cùng Kiếm Ngâm vẫy vẫy tay:
"Tiếp
tục đi thôi."
"Dạ,
chủ tử." Đợi đến khi Lãnh Loan Loan cùng Lãnh Huyền Minh vào trong xe,
Thủy Dao cùng Kiếm Ngâm mới quất ngựa tiếp tục hướng Hoàng thành Xà giới chạy đi.
Hoàng
cung Xà giới
Cây
cối sum suê, chim bay bướm lượn.
Xà
Vương cùng Xà Hậu tản bộ trong ngự hoa viên, ánh sáng vàng rực rơi lên thân hai
người. Một thân cẩm bào vàng nhạt Xà Vương, một thân phượng bào lam nhạt Xà Hậu,
hai người tay áo bồng bềnh, hai thân ảnh giao nhau phảng phất như thần tiên
Tiên giới.
Đi
theo phía sau bọn họ là vài tiểu cung nữ im lặng nhìn hai người, không dám quấy
nhiễu một màn ấm áp này.
Đột
nhiên phía sau truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó là giọng nói của Xà cung
ma ma bên cạnh Hoàng hậu:
"Nô
tỳ tham kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu."
Đang
thưởng thức hoa cảnh Xà Vương, Xà Hậu quay đầu lại, quét về phía ma ma đã khụy
chân nửa quỳ. Hai người cùng nhìn nhau, không biết là có chuyện gì?
"Ma
ma, có chuyện gì sao?"
Xà
Hậu mở miệng, thanh âm thanh thúy dễ nghe. trên gương mặt ôn nhu kia lộ ra nụ
cười yếu ớt, làm cho người ta nhìn thấy cũng nhịn không được mỉm cười theo.
"Hồi
Hoàng thượng, Hoàng hậu, mới vừa có thị vệ hồi báo, thái tử cùng Cửu công chúa
hồi cung rồi, hiện tại đang ở ngoài thành."
Ma
ma khẽ cúi thấp đầu, hồi bẩm.
"Cửu
nhi đã trở lại?" Giọng nói của Xà Vương có chút kinh hỉ, cùng Xà Hậu nhìn
nhau cười. Nguyên tưởng rằng Cửu nhi trở thành thê tử nhân loại là khó quay về
Xà cung, không nghĩ tới con bé lại có thể cùng Minh nhi trở về. Có thể nào
không kinh hỉ? Xà Vương cầm tay Xà Hậu, trong đôi mắt xanh tràn ra ý cười, hơi
vén môi nói:
"Đi,
đi đón công chúa bảo bối của chúng ta."
Xà
Hậu gật đầu cười, thân ảnh hai người nhoáng lên một cái, biến mất trong ngự hoa
viên.
Một
lát sau, thân ảnh hai người xuất hiện ở cửa hoàng cung.
"Tham
kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu." Thị vệ giữ cửa hoàng cung nhìn thấy Xà
Vương, Xà Hậu đột nhiên xuất hiện, quỳ xuống đất, hô.
"Đứng
lên đi." Xà Vương thản nhiên nói.
"Hoàng
thượng, đó là xe ngựa của Cửu nhi sao?" Xà Hậu nhìn xe ngựa đang tiến lại
gần, kéo tay Xà Vương.
Xà
Vương vừa ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên thấy một nam một nữ đánh xe ngựa chạy
tới. Nàng kia không phải là thị nữ Thủy Dao Cửu nhi thu nhận sao?
"Là
các nàng ấy rồi."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét