6 tuổi tiểu xà hậu - Chương 124

Chương 124: Phong Nguyệt lâu

 Đêm, lạnh như nước.

Tàn nguyệt treo trên ngọn cây, những chấm sao đầy trời dày đặc ở bốn phía.

Ánh trăng, ánh sao lóng lánh, Nguyệt Diễm phồn hoa bao phủ trong mảng ánh trăng thanh lãnh.

Hai thân ảnh từ trong hoàng cung bay vút ra, biến mất dưới ánh trăng.

Bên trong thành Nguyệt Diễm, phần lớn đã tắt đèn đuốc, tiến vào mộng đẹp. Nhưng ở phía Đông thành Nguyệt Diễm lại là đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ồn ào, náo nhiệt như ban ngày.

Hai thân ảnh chính là hướng tới mảng náo nhiệt kia, tiến về nơi mi mị, nơi đó là nơi ôn nhu hương bậc nhất trong thành Nguyệt Diễm. Tất cả thanh lâu đều ở nơi đó, có thể xưng là ‘mười dặm thanh lâu phố’.

Trong phố thanh lâu này, vẻn vẹn chỉ có hai ngày, cư nhiên lại dựng lên một tòa kỹ phường, tên gọi ‘ Phong Nguyệt lâu ’.

Phong Nguyệt lâu này nổi tiếng nhất là không phải là vì nó xa hoa, cũng không phải trong lâu có những cô nương hoặc phong tình vạn chủng, hoặc e lệ mang theo sợ sệt, hoặc ôn nhu như gió, mà là ngay cả hoa khôi cũng không so sánh nổi với tú bà Khê Nương.

Khê Nương này chẳng những người mỵ như hoa, lại cốt tử phong tình, nhưng tuyệt không phong lưu, tương phản, phong tình mỵ của nàng, lại là cao quý, còn có loại thần bí. Mọi người sờ không tới, lại càng muốn có được nàng.

Mà Khê Nương cũng biết lợi dụng ưu thế của bản thân, thật sự trong vòng ngắn ngủn hai ngày đã khiến thanh danh Phong Nguyệt lâu vang xa. So với những thanh lâu khác trong thành, chính là 'độc tú nhất chi'. (ý nói xuất chúng)

Tối nay Phong Nguyệt lâu lại phi thường náo nhiệt, đông như trẩy hội.

Thế nhưng ở trên lầu Phong Nguyệt lâu, trong gian phòng của tú bà lại im lặng dị thường.

Khê Nương ngồi ở mép bàn, xuyên qua cửa sổ, nhìn cảnh tượng thối nát, xa dâm (xa xỉ và phóng túng) phía dưới, trong đôi mắt nâu xẹt qua một cảm giác thành tựu. Nguyên bản có thể chính tay mình làm ra một sự kiện, trong lòng lại vui vẻ như thế.

Bất chợt, đột nhiên trong phòng toát ra hơi thở xa lạ. Nàng cả kinh, thình lình quay đầu nhìn lại, đã thấy người đến chính là chủ tử mình cũng là Hoàng hậu Nguyệt Diễm Lãnh Loan Loan, đồng thời cùng xuất hiện với nàng, lại không phải Hoàng đế, mà là một nam tử tuấn mỹ yêu mỵ khác. Hắn ta có đôi mắt xanh như ma quỷ, mâu quang sâu kín. Một thân cẩm y lam sắc bao lấy thân hình cao ngất rắn rỏi, toàn thân đều toát ra một cỗ hơi thở vô cùng cao quý, vương giả.

Hắn ta là ai?

Bất quá bây giờ không phải là lúc nàng thăm dò thân phận người này, nàng hướng tới Lãnh Loan Loan quỳ xuống:

"Khê Nương tham kiến chủ tử."

Thua dưới tay tiểu oa nhi này, nàng đã tâm phục khẩu phục. Tuy rằng bề ngoài của nàng ấy không đủ gây sợ hãi, thế nhưng nàng lại có thể cảm nhận được trên người nàng ấy có năng lực vô cùng cường đại, hơn nữa thân phận của nàng cũng làm người ta rất ngạc nhiên, nàng ấy tuyệt không chỉ là một nhân loại đơn giản như vậy, thậm chí nàng hoài nghi chủ tử mình căn bản không phải là nhân loại. . . . . .

"Đứng lên đi."

Lãnh Loan Loan bàn tay nhỏ bé giơ giơ lên, giọng nói thanh thúy lại lộ ra uy nghiêm cùng cao quý tự nhiên. Nàng hiện tại ngồi ở trên đùi Lãnh Huyền Minh, mặc cho ca ca đem nàng nhẹ nhàng vòng quanh ngực, đầu nhỏ gối lên lồng ngực rộng lớn của hắn, hưởng thụ tác dụng ấm áp tự nhiên của lồng ngực.

"Khê Nương, ngươi làm không tệ."

Nàng cùng Lãnh Huyền Minh một đường mà đi, cũng nhìn thấy cái độc đáo của Phong Nguyệt lâu, không chỉ là ở kiến trúc, hơn nữa trang trí so với những thanh lâu khác cũng đặc sắc hơn, càng có khả năng hấp dẫn ánh mắt hơn. Còn có những cô nương trong lâu kia dung mạo cùng với thủ đoạn của mỗi người cũng không tầm thường, quả thật rất thông minh, biết nắm bắt ánh mắt của những nam nhân.

"Đa tạ chủ tử."

Khê Nương không nghĩ tới Lãnh Loan Loan lại có thể không chút khách khí khích lệ mình, trong lòng có chút bất ngờ, nhưng lại thực vui sướng.

"Khê Nương, ngươi không phải vẫn muốn biết thân phận của ta sao?"

"Không, không có." Khê Nương nghe thấy Lãnh Loan Loan vừa nói như thế, ngược lại có chút e sợ, nghĩ đến nàng đang trách mình thầm suy nghĩ đến thân phận của nàng, thẳng vung vẩy hai tay.

"Ta không có trách ngươi." Lãnh Loan Loan nhìn thấu sự sợ hãi trong mắt Khê Nương, ánh mắt đen láy nhìn thẳng vào nàng, thản nhiên trấn an, "Ta chỉ là đem thân phận chúng ta nói cho ngươi biết."

Chúng ta?

Khê Nương có chút kỳ quái nhìn nàng, chính mình không có nghe lầm chứ. Chủ tử muốn nói cho ta biết thân phận của nàng, thế nhưng trong miệng nàng ấy là chúng ta, trừ bỏ nàng thì còn ai nữa? Chẳng lẽ là tên nam tử tuấn mỹ bên cạnh nàng kia?

"Đúng vậy." Lãnh Loan Loan khẽ gật đầu, "Chúng ta cùng ngươi giống nhau là Xà Tộc, ta là Cửu công chúa Xà giới, hắn là huynh trưởng của ta, thái tử Xà giới."

Lãnh Loan Loan trước giới thiệu chính mình, sau đó giơ tay lên chỉ vào Lãnh Huyền Minh,  giới thiệu.

Lãnh Huyền Minh bích đồng quét qua Khê Nương, hắn đã từ Cửu nhi biết được lai lịch Khê Nương này, không nghĩ tới Xà giới còn có mỹ nữ như vậy, lại thành thủ hạ của Cửu nhi. Hắn càng ngày càng bội phục muội muội, từ sau khi mất trí nhớ, Cửu nhi càng ngày càng có khí thế của bề trên.

Nghe thấy lời nói của Lãnh Loan Loan, Khê Nương chấn động. Vạn lần không ngờ chủ tử cư nhiên là đồng loại với mình, hơn nữa nàng lại là Cửu công chúa Xà giới. Tương truyền Cửu công chúa là Xà Thần chuyển thế, pháp lực vô biên, hèn gì mình không thể ngửi được khí tức của nàng ấy. Hiện tại nàng quả thật có chút nghĩ lại mà sợ chính mình gây hấn ngày đó, hoàn hảo chủ tử không tức giận, nếu không chỉ sợ nàng mười cái mạng rắn cũng không đủ để giết.

"Tham kiến công chúa, thái tử."

Nàng vội vàng quỳ xuống, hướng tới hai người cung kính hành lễ. Không nghĩ tới chủ tử của mình chẳng những là Cửu công chúa, hơn nữa chính mình còn có thể nhìn thấy thái tử điện hạ. Quả nhiên, điện hạ trước mắt tuấn mỹ bất phàm y như trong truyền thuyết.

"Đứng lên đi, không cần nhiều lễ nghi như vậy. Ngươi vẫn gọi ta là chủ tử đi."

Lãnh Loan Loan hướng tới Khê Nương vẫy vẫy tay, thản nhiên phân phó. Nàng vẫn có thói quen tùy ý một chút, lễ nghi phiền phức chỉ mệt người.

"Tạ chủ tử." Khê Nương biết phục thiện.

"Khê Nương, ngày mai ta cùng với thái tử sẽ quay về Xà giới một chuyến. Nơi này liền giao cho ngươi, ngươi phải tùy thời chú ý đến động hướng của Nguyệt Diễm, càng phải thu thập tình báo có lợi, một khi phát hiện chuyện bất lợi cho Hoàng thượng, lập tức sử dụng pháp thuật báo cho ta biết."

Lãnh Loan Loan mắt sáng nhìn nàng, vẻ mặt nghiêm túc phân phó.

Khê Nương cúi đầu, đáp:

"Dạ, Khê Nương nhất định không làm nhục sứ mệnh."

Không có nhận xét nào: