Xà cung
Xà
Vương, Xà Hậu, Xà thái tử ngồi trong cung điện, vẻ mặt ngưng trọng, trong mắt
tất cả đều là lo lắng, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn ra phía ngoài điện, nhìn xem
Lãnh Loan Loan đã trở lại chưa.
"Sao
Cửu nhi vẫn chưa về?"
Lãnh
Huyền Minh đứng lên, đã không biết là lần thứ mấy đến bên cửa ngóng nhìn.
Ngoài
điện, mặt trời đã treo trên cao, ánh nắng rực rỡ rắc xuống tứ phía, khiến cho
cung điện hoa lệ càng bao phủ trong một tầng sa y hoa mỹ.
Gió
hè nhè nhẹ hiu hiu, mang theo vài phần mát mẻ nhưng cũng không làm tiêu tan
được sự lo lắng của bọn họ.
"Không
được, ta phải đi xem xem."
Càng
nghĩ càng lo lắng, Lãnh Huyền Minh nhíu mày, bộ dạng muốn cất bước ra bên
ngoài.
"Đợi
chút ——" Xà Vương đột nhiên lên tiếng.
"Phụ
hoàng, chẳng lẽ người cũng không chuẩn cho con đi?"
Lãnh
Huyền Minh quay đầu nhìn Xà Vương, mi chưa hề giãn ra. Hắn không tin phụ hoàng sủng
ái Cửu nhi sẽ an tâm khi một mình nàng đi đến nơi hung hiểm như vậy.
"Không
phải không cho con đi, là chúng ta cùng đi."
Xà
Vương nói xong cũng đứng lên, màu vàng cẩm bào theo động tác của hắn khẽ giương
lên, đồng dạng vẻ mặt lo lắng với hắn Xà Hậu khẽ gật đầu, liền cất bước đi tới bên
cạnh Lãnh Huyền Minh.
Lãnh
Huyền Minh biểu tình thả lỏng, hắn đã nói mà, phụ hoàng làm sao có thể chịu để
cho Cửu nhi dính vào nguy hiểm.
"Đi
thôi."
Lãnh
Diệu Hiên nói to, cùng nhi tử bước ra ngoài.
Xà
Hậu ở phía sau nhìn bóng lưng hai phụ tử, tay gắt gao siết lại. Nàng hi vọng nữ
nhi bình an, đương nhiên nàng cũng không hi vọng trượng phu cùng nhi tử gặp tai
họa.
"Hai
người phải cẩn thận đó."
Nàng
rốt cục nhịn không được đứng ở cạnh cửa cung điện, hướng tới hai người dặn dò.
"Ta
——"
"Phụ
hoàng, ca ca, các người muốn đi đâu?"
Lời
Xà Vương còn chưa thốt ra khỏi miệng, lại bỗng nghe thấy giọng nói của Lãnh
Loan Loan. Ngay sau khi vừa nói xong, một đạo bạch quang hiện lên, thân ảnh Lãnh
Loan Loan cùng Thủy Dao, Kiếm Ngâm xuất hiện phía ngoài cung điện.
"Cửu
nhi ——"
Xà
Vương, Xà Hậu, Xà thái tử nhìn thấy Lãnh Loan Loan bình an trở về, kích
động chỉ kém không có rơi nước mắt. Xà
Vương sải một bước dài tiến tới bế nàng lên.
"Thật
tốt quá, con đã trở lại."
"Phụ
hoàng, mọi người đây là?" Lãnh Loan Loan nhìn bọn họ, trong lòng biết bọn
họ đoán chừng là đợi đến không bình tĩnh nổi, lo lắng muốn đi núi Cực Điên tìm
mình.
"Cửu
nhi, chúng ta thấy muội chưa trở về, muốn đi núi Cực Điên tìm muội."
Quả
nhiên, Lãnh Huyền Minh cho nàng đáp án trong dự liệu.
"Không
có việc gì, ta không phải hảo hảo trở về rồi sao?" Khuôn mặt trắng nõn
của Lãnh Loan Loan biểu lộ tươi cười, vì
bọn họ quan tâm mà cảm động.
"Trở
về là tốt rồi." Xà Hậu gật gật đầu, ôn nhu nhìn nàng.
"Đúng
rồi, Cửu nhi, Linh quả lấy được không?"
Mấy
người về đến trong cung điện, tạm nghỉ ngơi xong. Lãnh Huyền Minh nhìn nàng,
hỏi.
"Lấy
được." Lãnh Loan Loan gật gật đầu, nói xong liền từ trên người lấy ra thứ quả
cực giống Hỏa Long quả, so với Hỏa Long quả Linh quả còn trong suốt óng ánh hơn.
"Chính
là nó." Xà Vương sau khi nhìn thấy Linh quả Lãnh Loan Loan lấy ra, nhíu
mày, vẻ mặt rất cao hứng. Một đôi bích đồng nhìn Lãnh Loan Loan, mang theo vài
phần kiêu ngạo cùng tự ngạo. Không nghĩ tới mấy ngàn năm nay, cực hiếm có người
lấy được Hỏa Long quả lại bị nữ nhi mình thu vào tay, thật sự là rất có cảm
giác thành tựu. Đây là nữ nhi của hắn, dữ vinh hữu yên.
"Cửu
nhi, bây giờ muốn ăn nó chưa?"
Xà
Hậu cùng Lãnh Huyền Minh tương đối quan tâm đến đề tài này, thật kích động,
không biết Cửu nhi bọn họ sau khi ăn xong Linh quả sẽ biến thành bộ dáng gì?
"Bây
giờ?" Lãnh Loan Loan nhìn Linh quả, mà những người khác thì lại nhìn nàng.
Nàng
nhíu mi, suy tư. Được rồi, dù sao tìm Linh quả này là vì muốn trưởng thành sớm,
bây giờ thì bây giờ đi, nàng khẽ gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn Xà Vương.
"Phụ
hoàng, Linh quả này cứ như vậy ăn sống sao?"
Lãnh
Loan Loan đột nhiên thốt ra một câu khiến cho bọn người Xà Vương ngẩn người,
không ăn sống, thì phải ăn như thế nào?
"Hẳn
là vậy." Xà Vương cũng không xác định đáp, vẫn luôn có người tìm kiếm Linh
quả, thế nhưng lại không có nghe người ta tham thảo qua Linh quả này phải ăn
như thế nào? Mọi người biểu tình đều có chút kỳ quái.
Lãnh
Loan Loan lắc lắc đầu, quên đi, ăn sống liền ăn sống đi, mặc dù nói Linh quả có
năng lực thần kỳ, thế nhưng dù sao cũng chỉ là một trái cây mà thôi. Nghĩ nghĩ,
nàng sai người mang nước sạch ra, đem Linh quả rửa rửa, sau đó dùng dao cắt
thành mấy miếng, ngẩng đầu nhìn mọi người:
"Cùng
ăn đi." Không phải nói là có thể tăng cường pháp lực sao? Vậy mọi người
cùng nhau dùng đi.
"Không
cần." Xà Vương khoát tay áo, vẻ mặt nghiêm túc. "Chỉ có một quả Linh
quả, vạn nhất chia ra ăn, năng lượng biến thân cho con không đủ thì hỏng
rồi." Làm không tốt đến lúc đó biến ra thứ kỳ quái gì đó.
"Hơn
nữa pháp lực của chúng ta cũng đủ rồi, nếu như muốn pháp lực càng cao, tiếp tục
hảo hảo tu luyện là được."
Lãnh
Loan Loan mâu quang quét về phía những người khác, bọn họ cũng gật gật đầu tỏ
vẻ đồng ý với lời nói của Xà Vương.
Lãnh
Loan Loan nhún vai, một khi đã như vậy, nàng liền chính mình hưởng dụng đi. Lời
của Xà Vương cũng đúng, trong tivi cũng có loại sự tình này nha, bởi vì pháp
lực không đủ, biến thân không ổn định, chỉ có thể duy trì biến thân trong chốc
lát mà thôi, hoặc chính là biến thành nửa người nửa yêu, hù chết người ta.
Mọi
người nhìn nàng cầm lấy Linh quả từng miếng từng miếng ăn vào bụng, đều nín thở nhìn nàng, cùng đợi biến
hóa của nàng.
"Cửu
nhi, cảm giác thế nào?" Xà Vương cẩn thận hỏi nàng.
Xà
Hậu, Xà thái tử, Kiếm Ngâm cùng Thủy Dao cũng mở to hai mắt chằm chằm nhìn nàng,
không nói một câu.
Gió
từ ngoài cửa sổ thổi vào, lành lạnh. Mọi người tựa hồ cũng có thể nghe được tiếng
tim đập bình bịch của nhau.
Lãnh
Loan Loan sau khi ăn nốt miếng Linh quả cuối cùng, mắt chớp chớp.
"Còn
chưa có cảm giác."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét