Xà
Vương vừa ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên thấy một nam một nữ đánh xe ngựa chạy
tới. Nàng kia không phải là thị nữ Thủy Dao Cửu nhi thu nhận sao?
"Là
các nàng ấy rồi."
Hai
người trên mặt đều mang theo vẻ tươi cười, đứng ở nơi đó cùng đợi xe ngựa tới
gần.
Mấy
phút đồng hồ sau, xe ngựa dừng tại trước cửa hoàng cung. Trước xe ngựa Thủy Dao cùng Kiếm Ngâm đã thấy Xà Vương cùng
Xà Hậu đứng ở cửa hoàng cung, Thủy Dao tất nhiên là nhận ra bọn họ. Mà Kiếm
Ngâm thì từ phục sức, khuôn mặt Lãnh Diệu Hiên cùng Lãnh Huyền Minh tương tự nhau
thì nhìn ra được thân phận của hai người. Thủy Dao cùng Kiếm Ngâm xuống xe ngựa,
đứng ở trước mặt hướng hai người hơi cúi đầu:
"Tham
kiến Xà Vương, Vương Hậu."
"Ừm."
Xà Vương khẽ gật đầu, ánh mắt rơi xuống trên người Kiếm Ngâm. Huyết đồng huyết
đồng này thoạt nhìn là nhân vật rất bất phàm, bất quá bây giờ trọng yếu chính
là nữ nhi bảo bối của bọn họ. Về phần huyết đồng nam tử trước mắt, tin tưởng
Cửu nhi sẽ nói cho hắn biết thân phận của những người này.
"Cửu
công chúa cùng thái tử không ở trên xe ngựa?" Ánh mắt dừng lại trên xe
ngựa, Xà Vương hỏi.
Thủy
Dao cùng Kiếm Ngâm vẫn không trả lời, đã thấy cửa xe ngựa bị đẩy ra. Lãnh Huyền
Minh ôm Lãnh Loan Loan bước xuống, ánh nắng chiếu rọi lên thân thể hai người, quả
thật tựa như một lớn một nhỏ hai vị tiên tử.
"Phụ
vương, mẫu hậu." Lãnh Loan Loan nhếch khóe môi, cặp mắt to đen láy nhìn
hai người, gọi.
"
Tiểu Cửu nhi của Trẫm đã trở về."
Xà
Vương sau khi nhìn thấy nữ nhi của mình, bích đồng phút chốc sáng lên, tiến tới
hướng Lãnh Loan Loan vươn cánh tay ra, trên mặt lộ ra nụ cười từ ái.
"Đến
đây, phụ vương ôm con."
Lãnh
Loan Loan rất muốn trợn trắng mắt, tuy rằng nàng rất lười, luôn để cho người khác
ôm. Thế nhưng hiện tại Xà Vương bộ dáng như vậy khiến nàng thực cho rằng chính mình
chỉ là một đứa con nít, nhưng mà trong tâm nàng đã là thiếu nữ mười bảy tuổi
rồi. Bất quá nếu hiện tại đã biến thành con nít, nàng liền thỏa mãn một chút
hành vi Xà Vương sủng con gái đi. Nghĩ nghĩ, nàng vươn hai tay hướng trong lòng
Xà Vương nhào tới.
Xà
Vương ôm được nữ nhi của mình cứ gọi là vui sướng, chỉ kém không có ở trên mặt Lãnh
Loan Loan hôn vài cái. Đương nhiên, nếu hắn thật muốn hôn, chỉ sợ Lãnh Loan
Loan thật sự sẽ nổi đóa.
"Đi
thôi, chúng ta hồi cung."
Xà
Vương đi đến bên cạnh Xà Hậu, hướng nàng khẽ gật đầu.
Xà
Hậu nhìn thấy nữ nhi cũng rất cao hứng, gật đầu cười yếu ớt.
Xà
thái tử thì dẫn Thủy Dao, Kiếm Ngâm cùng theo đuôi ở phía sau bọn họ hướng bên trong
hoàng cung đi vào. Dù sao hắn cũng đã sớm giác ngộ, tuy rằng hắn cũng là con
của phụ vương mẫu hậu, thế nhưng cho dù đem những huynh đệ tỷ muội khác kéo tới
đứng trước mặt phụ mẫu hắn, phân lượng của mọi người cũng không bằng một mình
Cửu nhi. Bất quá hắn không để ý, dù sao hắn cũng là rất thích Cửu nhi, đối với
nàng yêu thương tuyệt không ít hơn so với phụ vương, mẫu hậu. . . . .
Đoàn
người chậm rãi về tới hoàng cung, trong cung sớm đã chuẩn bị yến tiệc đợi Thái
tử cùng Cửu công chúa trở về.
Thời
gian từng chút từng chút trôi qua kẽ tay, ánh sáng trên bầu trời dần tắt. Bóng
đêm tiến đến, cả tòa Xà cung bao phủ trong mảng ánh trăng nhu hòa.
Gió
đêm thổi lất phất, bóng cây lay động, tựa như vô số quỷ ảnh đang múa may lợi
trảo.
Trong
cung điện đã đốt đèn, ánh đèn sáng ngời đem toàn bộ cung điện chiếu sáng như
ban ngày.
Xà
Vương, Xà Hậu song song ngồi ở phía trên, Lãnh Loan Loan thì ngồi trên đùi Lãnh
Huyền Minh, đứng phía sau nàng dĩ nhiên là thị vệ Kiếm Ngâm cùng thị nữ Thủy
Dao.
Xà
Vương, Xà Hậu đã từ Lãnh Loan Loan biết được thân phận Kiếm Ngâm, không nghĩ
tới đường đường nhị hoàng tử Tuyết Lang tộc hiện tại cư nhiên lại là một thủ hạ
của nữ nhi bọn họ, vừa nói đến đã cảm thấy thực không thể tưởng tượng nổi, đồng
thời đối với nữ nhi nhà mình lại càng bội phục. Từ sau khi nàng mất trí nhớ dường
như có rất nhiều sự tình phát sinh đều thực tự nhiên, bọn họ cũng không không
tiếp tục kinh ngạc nữa, cũng không muốn thử để nàng tìm lại trí nhớ gì gì đó.
Hiện tại Cửu nhi kỳ thật cũng rất tốt, không cần thay đổi cái gì.
"Cửu
nhi, con lần này trở về là vì chuyện gì?" Tuy rằng Xà Vương, Xà Hậu rất
vui khi nữ nhi trở về, thế nhưng bọn họ cũng biết nữ nhi trở về chỉ sợ không
phải vô duyên vô cớ.
"Phụ
vương, mẫu hậu không muốn nữ nhi trở về sao?" Lãnh Loan Loan nâng đầu nhỏ lên
nhìn hai người, thế nhưng ý cười nơi khóe môi kia lại tiết lộ nàng đang nghịch
ngợm.
"Con
trở về, phụ vương mẫu hậu tất nhiên cao hứng." Xà Vương nhướng nhướng mày,
hẹp dài bích đồng lại xẹt qua một ý cười. "Nhưng mà con bỏ được vị hôn phu
của con sao?" Bọn họ lần trước đều nhìn ra, nữ nhi từ sau khi mất trí nhớ
liền không sợ trời không sợ đất này thật sự rất để ý tiểu tử nhân gian kia. Bất
quá bọn họ đối với Dạ Thần cũng thực vừa lòng, cũng nhìn ra tiểu tử kia đối với
nữ nhi bảo bối của mình cũng là yêu thương tận trong xương cốt đi.
Lãnh
Loan Loan nhún vai, nàng cũng không sợ phụ mẫu giễu cợt. Gật gật đầu, thoải mái
thừa nhận:
"Con
luyến tiếc hắn a."
Rời
khỏi Nguyệt Diễm quốc cũng đã vài ngày, không biết Thần hiện tại thế nào? Đám lão
già trên triều đình kia hẳn là không có làm khó hắn đi? Chau lại đôi lông mày
khéo léo, nàng âm thầm ở trong lòng quyết định nói. Ừ, ngày mai vẫn là dùng pháp
lực xem tình hình hiện tại của hắn đi.
Xà
Vương cùng Xà Hậu nhìn nhau cười, xem ra bọn họ là không cần lo lắng vấn đề ở
chung của hai người. Tuy rằng hiện tại Cửu nhi còn là bộ dáng một oa nhi non
trẻ, chỉ là nếu thật muốn sử dụng thủ đoạn, chỉ sợ Dạ Thần kia sẽ bị chính nữ
nhi bảo bối nhà mình ăn đến gắt gao.
"Phụ
vương, mẫu hậu, Cửu nhi trở về là vì chuyện Linh quả." Lãnh Huyền Minh
cũng cười nói, thuận đường đem nguyên nhân Lãnh Loan Loan hồi xà giới cùng nói
ra.
"Linh
quả?" Xà Vương, Xà Hậu liếc nhau một cái, sau đó ánh mắt đều rơi xuống trên
người Lãnh Loan Loan. "Cửu nhi muốn lấy được Linh quả để sớm tu thành thân
thể trưởng thành sao?"
"Vâng."
Lãnh Loan Loan khẽ gật đầu, "Con đối với gia tăng pháp lực không có hứng
thú gì, nhưng mà nếu như có thể thay đổi bộ dáng tiểu oa nhi này thì quả thật
rất tốt." Để cho nàng cùng Dạ Thần ít lãng phí đi vài năm, cũng để cho hắn
ít chịu nỗi khổ vài năm cấm dục.
"Thế
nhưng muốn có được Linh quả cũng không dễ." Đối với suy nghĩ của Lãnh Loan
Loan, Xà Vương, Xà Hậu tự nhiên hiểu được, nhưng mà nếu muốn lấy được Linh quả
thật sự là hung hiểm, ánh mắt của bọn họ không khỏi trở nên nghiêm túc hẳn lên.
"Linh
quả kia trăm ngàn năm mới kết quả một lần, lại có mãng xà trên núi Cực Điên bảo
vệ. Cho tới nay số người muốn có được Linh quả không phải là ít, nhưng lại chưa
có ai thành công." Xà Hậu tiếp lời Xà Vương nói.
"Con
biết." Lãnh Loan Loan vuốt cằm, vẻ mặt cũng không có biến hóa. "Thế
nhưng con có loại dự cảm, con nhất định có thể tìm được Linh quả." Có lẽ
đây chỉ là giác quan thứ sáu của nữ nhân, nhưng mà nàng chính là chắc chắn như
thế. Linh quả, nàng nhất định sẽ lấy được.
"Nếu
Cửu nhi quyết ý như thế, như vậy phụ vương sẽ cùng con đi núi Cực Điên."
Xà Vương nói.
"Không
cần." Lãnh Loan Loan lắc lắc đầu, thái độ kiên trì. "Con muốn tự mình
đi."
"Cửu
nhi ——"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét